Polly po-cket
Đáng Tiếc Không Phải Anh

Đáng Tiếc Không Phải Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325322

Bình chọn: 9.5.00/10/532 lượt.

ng gọi vài món ăn và một vài đồ nóng, Lăng Phong không cam chịu yếu thế, trên cơ sở anh ta thêm vài chiêu, đương nhiên, mỗi một đạo không quên trưng cầu hỏi ý kiến Như Yên, hai người này, lại muốn tranh đấu nhau.

Đồ ăn rất nhanh được mang đủ, đặt đầy một bàn, đây chính là kết quả sau một hồi đấu đá của hai người kia.

Chim To và Lăng Phong người trước kẻ sau gắp thức ăn cho Liễu Như Yên, chỉ chốc lát, trước mặt cô nàng đã đầy một bát. Tôi khẽ huých tay vào Hướng Huy, nhỏ giọng nói, “Này, anh thấy ai có ý vậy?”.

Anh khẽ nói, “Anh chỉ biết Chim To đã phải lòng Liễu Như Yên, còn Lăng Phong thì có hơi bất ngờ.”.

“Bọn họ đều biết Như Yên?”.

Hướng Huy lắc đầu, khóe miệng nhếch lên ý cười, “Liễu Như Yên ở phòng em rất nổi tiếng đấy.”.

Tôi kinh ngạc, người nổi tiếng không phải là hoa khôi của khoa kiêm luôn hoa khôi của cả trường Bùi Tử Du sao?

“Danh tiếng là do một trongăm nam sinh bị Như Yên đánh tím mắt tình cờ là bạn học thời trung học của Chim To.”

Tôi há to mồm, trợn tròn mắt, có chuyện như vậy sao?

“Chim To nói nữ sinh như vậy rất có cá tính.”

Tôi mắt càng mở to. Chim To có khuynh hướng thích ngược, xác định hoàn tất.

“Anh cảm thấy ai là người cuối cùng có thể thắng?” Tôi đối với chuyện này cảm thấy hứng thú.

Hướng Huy cầm đũa gắp miếng thịt kho tàu vào bát tôi, cười nhạt một tiếng, “Chuyện này đã quá rõ ràng.”. Anh quay sang Như Yên đang bĩu môi, tôi nhìn theo tầm mắt anh, Như Yên lúc này đối mặt với Chim To cười cợt dễ thương, hai người nói chuyện rất hợp nhau. Lăng Phong xác định làm người thất bại, tôi nhún vai, chuyện này cũng không có biện pháp, đối với duyên phận mà nói, luôn luôn kì diệu, chuyện tốt đã định, trong lúc bắt đầu lơ đãng, tình yêu đã vô tình đi theo con đường một chiều, vĩnh viễn không thể quay ngược lại, mặc cho những người ta đã từng bỏ qua.

Cũng như giống như tôi thích Hướng Huy. Tôi nhìn sang anh, anh đúng lúc cũng nhìn chăm chú tôi, khóe miệng thủy chung mỉm cười, chan chứa tình cảm yêu thương. Uông Nhiên đã từng nói, nếu như người đàn ông nhìn phụ nữ, trong ánh mắt tràn đầy ấm áp ý cười, vào thời điểm bị bắt gặp sẽ nhanh ngại ngùng đỏ mắt chuyển hướng tầm mắt, như vậy chứng minh anh ấy thật lòng thích người đó, người đàn ông như vậy rất đáng giá để kết hôn.

Chim To uống chút rượu, lại bắt đầu khoe khoang tài ăn nói, “Cái đẹp của việc học ở chỗ người học không hiểu ra sao; cái đẹp của thơ ca ở chỗ kích động nam nữ tiến tới; cái đẹp phụ nữ ở chỗ ngốc không oán không hối hận; cái đẹp của đàn ông ở chỗ nói ban ngày thấy ma.”.

Như Yên vỗ tay khen ngợi, “Nói rất đúng.”.

Lúc này Lăng Phong cũng ý thức mình đang ở thế hạ phong, không cách nào cứu vãn thế trận có xu hướng suy tàn, lui đến góc uống rượu. Tôi thông cảm với anh ta, nhưng cũng không có cách nào an ủi.

Có lẽ tính cách hợp nhau, nhân lúc này ăn uống no đủ trước khi tàn tiệc, cảm giác Như Yên và Chim To giờ đã như keo như sơn.

***

Trở về phòng, tôi gạn hỏi Như Yên có ấn tượng sao với Chim To, cô ngượng ngùng nói hết tất cả.

Như Yên và Chim To như bão lửa bắt đầu yêu nhau khiến cả phòng tôi khơi dậy sóng gió lớn.

Chu Xuân đầu tiên gây khó dễ.

Những lý do của cô nàng rất vô lý như:

Bởi vì Liễu Như Yên làn da ngăm đen, mà Chim To lại quá trắng trẻo non nớt, trời ạ, Chu Xuân đột nhiên phát biểu câu: “Tớ không ủng hộ cậu và Trương Chim To bên nhau, các cậu như vậy không được, tương lại chắc chắn sinh ra một ngựa vằn.”

Liễu Như Yên ba thước đẫm máu, còn lại mọi người cười rộ đổ rạp mặt đất.

Đêm đó, đêm dài yên tĩnh, tôi đột nhiên bị đánh thức bởi một tiếng nói vô nghĩa.

Cẩn thận xác định nguồn gốc, phát hiện ra Liễu Như Yên.

“Người gửi lời này, ai có thể vô tình bỏ lỡ? Ta tự đạp trăng mà tới.” từ “Sở Lưu Hương truyền kì”

Hai phút sau, “Tiểu Lý Phi Đao, danh bất hư truyền.” từ “Tiểu Lý Phi Đao”.

Hai phút sau, “Giương đầu ra, không biết ai tới chém.?”. Nếu như tôi nhớ không lầm, câu đó hẳn là từ “Tam Quốc Diễn Nghĩa”.

Hai phút sau, “Thêu bức uyên ương, hiên Giáng Vân mộng lành báo trước – Ngẫm đường tình phận, viện Lê Hương duyên đẹp định rồi.” từ “Hồng Lâu Mộng”, tôi thực sự muốn biết cô ấy mơ cái gì.

Ngày hôm sau hỏi Liễu Như Yên, đầu cô nàng cũng mờ mịt, như có chẳng chuyện gì xảy ra.

Cảm cúm quả thực là bệnh khó chữa.

Hai tuần sau, ngày đầu tiên tôi bước vào đại học là ngày mười bốn tháng hai, cũng là lễ tình nhân đầu tiên từ khi tôi và Hướng Huy quen biết.

Dù sao cũng vẫn mong ước một cuộc hẹn hò khó quên trong ngày lễ Valentine này.

Dù phong cảnh xung quanh trong ngày lễ đặc biệt này có đẹp đẽ đến đâu cũng không làm tôi cảm thấy thoải mái hơn. Nguyên nhân do hôm trước đi dầm mưa, bây giờ bị ngạt mũi, nhức đầu, đau họng, cả người mệt mỏi chỉ muốn nằm lỳ trên giường không muốn di chuyển.

Thấy Chu Xuân và Liễu Như Yên trang điểm xinh đẹp áo quần đẹp đẽ uốn éo trước sau mới rời đi, trong lòng tôi cũng cảm thấy ngưa ngứa. Cuối cùng đợi mãi mới tới ngày tình nhân, chẳng lẽ vì bệnh tật mà cứ để vậy trôi qua cái ngày này.

Đến chiều, Hướng Huy gọi điện thoại.

“Alô.” Gi