Đánh Bại Lính Đặc Chủng

Đánh Bại Lính Đặc Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325283

Bình chọn: 9.00/10/528 lượt.

căn phòng khá lớn. Nhẹ nhàng gõ

cửa, liền có người từ bên trong mở cửa ra, lộ ra một khuôn mặt đầy vết

dao, người đàn ông kia đánh một đòn về phía ngực Sở Viêm nói:

"Tên nhóc này cậu lại lêu lổng ở đâu hả? Mấy đại ca đã đến đông đủ rồi." Sở

Viêm cười ha ha đáp trả anh ta một quyền, lôi kéo tay Tô Ca tiến vào.

Tầm mắt của mặt sẹo đột nhiên dừng lại trên người Tô Ca, biểu hiện kinh

ngạc, Tô Ca cảm thấy trên người phát lạnh. Chết tiệt, lại là cái loại

cảm giác quen thuộc này.

Phòng rất lớn, mà cảnh tượng bên trong

giờ phút này có thể nói là thối nát. Trên hai chiếc ghế sô pha rộng rãi, mỗi chiếc có mấy người đàn ông cao lớn. Trên người mỗi người đàn ông

đều có một cô gái mặc bikini lòe loẹt nằm dán lên. Tay của những người

đàn ông này đang du ngoạn giữa đùi và ngực của những cô gái. Thỉnh

thoảng lại thoát ra những tiếng than nhẹ trầm thấp.

Thậm chí có một người đàn ông còn không để ý có người ở đây mà đè một người phụ nữ trê ghế sô pha bừa bãi mà hoạt động.

Ngay ánh mắt đầu tiên Tô Lạp đã nhìn thấy Tần Mặc Nhiên,anh ngồi thứ hai bên tay trái, giờ phút này ngồi trên đùi anh cũng là một người đẹp với bộ

ngực đầy đặn, mà người đẹp lúc này đang nhấp nhẹ một ngụm rượu rồi sau

đó từ từ mớm sang miệng Tần Mặc Nhiên. Tần Mặc Nhiên khép mắt lại, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú, cười như không cười, không có ý hùa theo nhưng

cũng không kháng cự.

"Tiểu tử thối này, thế nào mà giờ mới tới!" Người đàn ông trung niên ngồi vị trí đầu tiên bên tay trái lớn tiếng khiển trách.

"Cha nuôi" Tóc Vàng vẫn hi hi ha ha cười nói như cũ:

"Con cũng không phải cố ý, thật sự là ngày hôm qua lăn qua lặn lại quá muộn nên..."

"Tiểu tử thối, chỉ biết kiếm cớ" người đàn ông được Tóc Vàng gọi là cha nuôi

cười mắng, ông ta rất tùy ý liếc mắt nhìn Tô Ca một cái, khiến Tô Ca có

cảm giác như bị đâm vào lưng.

Chỉ nghe thấy người đàn ông nói: "Lần này thay đổi thành kiểu con gái hiền lành rồi?"

Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy "rắc rắc"một tiếng. Ly thủy tinh trong tay Tần

Mặc Nhiên bị một lực mạnh bóp nát. Mảnh vụn đâm vào lòng bàn tay, đang

không ngừng chảy máu. Không khí tức thời có chút đông lạnh.

Tóc

Vàng giống như là không hề phát hiện ra. Dùng sức nâng cằm Tô Ca lên,

giống như là một vật trân quý nói với mọi người trong phòng:

"Thế nào? Xinh đẹp không? Nhìn da thịt bóng loáng này, khuôn mặt nhỏ nhắn

tinh xảo này, không phải là hơn rất nhiều so với những cô em mạnh mẽ

này của chúng ta sao. Tiểu mĩ nhân Giang Nam chính hiệu đấy, cô ấy là do tôi hao tốn một khoản lớn đưa từ Dương Châu tới đấy."

Tô Ca

không được tự nhiên cử động, cảm giác được tầm mắt nóng bỏng nhìn cô của những người đàn ông trong phòng, giống như là có thể nhìn xuyên qua

được quần áo của cô. Bọn họ là một đám sói mắt xanh thâm sâu, mà cô lại

là một con dê con bị người ta đặt lên thớt đợi làm thịt.

Tần Mặc Nhiên đứng dậy trước tiến kéo Tô Ca ôm vào trong ngực. Vẻ mặt băng lạnh nói với Tóc Vàng.

"Sở Viêm, vất vả cho cậu chạy cả một vòng tới Giang Nam đưa người phụ nữ

của anh tới đây. Ân tình này, Tần Mặc Nhiên anh khắc ghi trong lòng."

Ánh mắt thâm sâu của anh làm người khác không thấy rõ được biểu tình trong

đó, chỉ có cảm giác hàn khí sắc bén càng thêm mãnh liệt.

"Nói hay lắm" Sở Viêm nhíu mày, những vẫn cười ha ha nói, chỉ là trong nụ cười kia chứa cảm giác quỷ dị không nói nên lời.

"Tần lão đại càng ngày càng thích nõi giỡn,lúc Tô Ca đi theo tôi vẫn là một người phụ nữ đơn độc, thế nào lại biến thành người phụ nữ của anh rồi?"

Không khí lại cứng ngắc, Tô Ca núp vào trong lòng Tần Mặc Nhiên, cảm giác được một loại sát khí gì đó lan tỏa trong không khí.

"Ha ha ha" người đàn ông ngồi ở phía trên đột nhiên cười ha ha. Ông ta kéo Sở Viêm qua nói:

"Mặc Nhiên không dễ gì nhìn trúng một người phụ nữ, xú tiểu tử cậu còn muốn

xem náo nhiệt gì, cậu nếu như hiện tại thay đổi yêu thích con gái đàng

hoàng, đợi tôi kêu A Sẹo chọn mấy cô gái đàng hoàng đưa tới phòng cho

cậu là được."

Quay đầu, ông ta nói với Tần Mặc Nhiên:

"A Viêm tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, lão Tam cậu cũng đừng so đo với nó."

Tần Mặc Nhiên nghe thế sắc mặt không hề động. Anh nói:

"Anh hai, em có chút mệt mỏi, về phòng nghỉ ngời trước,lô hàng kia đợi đại ca trở về tính tiếp."

Người đàn ông gật đầu. Tần Mặc Nhiên lập tức ôm lấy Tô Ca xoay người rời đi,

mới vừa đi tới cửa. Liền nghe thấy giọng của người đàn ông nói:

"Lão Tam, người phụ nữ này còn chưa trải qua huấn luyện, chỉ sợ cô ấy không

hiểu chuyện làm cậu bị thương, vẫn là để lại Thiên Diễm dạy dỗ vài ngày

rồi đưa tới phòng cậu đi."

"Không cần, em lại thích đồ chơi mới

tới hơn." Tần Mặc Nhiên quay đầu lành lạnh cười, rồi sau đó ôm Tô Ca, cứ thế đi ra ngoài, Tần Mặc Nhiên đi lên tầng ba, qua mấy hành lang gấp

khúc, mới dừng lại trước mọt căng phòng, lấy chìa khóa ra mở cửa, đi vào bên trong liền mạnh mẽ ném Tô Ca lên giường. Đồng thời tay cũng lột bỏ

quần áo của chính mình rồi leo lên giường.

Tô Ca núp ở trên

giường, bộ dạng giống như một con thú nhỏ bị thương. Tần Mặc Nhiên cơ

bản là lại thấy cô,bàn tay to duỗi r


XtGem Forum catalog