Polly po-cket
Đánh Cược Trái Tim

Đánh Cược Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210500

Bình chọn: 9.5.00/10/1050 lượt.

u.Vì nó sẽ ko thích kiểu người như cô!” đôi lông mày của hắn dãn ra,miệng nói lạnh băng.Hắn muốn vùi dập tận gốc cái suy nghĩ mới nảy sinh trong đầu cô.

“Hả?Ai nói tôi muốn có cơ hội với anh ta?” Nhi tròn mắt nhìn hắn.Quả là người ko bình thường,suy nghĩ cũng khác thường quá chứ.Cô vẫn nghe nói não cá bé,có phải vì thế suy nghĩ cũng kì quái vậy ko,cá sộp?

“Vậy cô nói tiếc là tiếc cái gì?” hắn tròn mắt nhìn cô.

“Tiếc là tiếc cho con cái họ thôi.Bố mẹ đẹp thế sinh con chắc chắn ko rồng thì cũng là phượng,nhưng với bà mẹ như thế..Đúng là cảm thông sâu sắc mà!” cô nói khẽ thở dài,cứ nghĩ tới bà mẹ già nhà mình,ko biết giờ này đang làm cái trò gì trong bệnh viện.Hy vọng đừng có hành động quá khích như sáng nay nó lại ko khỏi động lòng.

Hắn nhìn cô cười “Ko phải cô nghĩ bọn họ yêu nhau rồi cưới đấy chứ?”

“Chứ ko phải yêu nhau để đám cưới thì là gì?” Nhi tròn mắt nhìn hắn.

“Khủng long cô suy nghĩ theo logic thời cổ đại à?Có ai thời buổi này yêu nhau đã xác định tương lai đâu chứ.Hơn nữa mấy ngày nó thay người yêu 1 lần.Cô lâu nhất cũng chỉ được 2 tháng.Nếu ko thì cũng 2 3 cô 1 lúc,nếu nó xác định cưới thì chắc nó phải mở được cả cái nhà chứa ấy!” hắn vừa cười vừa nói.Khủng long bạo chúa ko biết yêu đương hẹn hò,cho nên nghĩ đơn giản vậy sao?Đây có xem là suy nghĩ lãng mạn của con gái ko nhỉ?

“Hèn gì!” cô nheo đôi mắt đen lại lấp lánh.Với quan niệm kiểu đó,hèn gì cô ta lại hỏi cô câu được con cá sộp này cách nào.Có lẽ trong đầu bọn họ,ai cũng có 1 quan điểm để kiếm lợi riêng.Cho nên mới như vậy.

“Giờ cô muốn đi đâu?” hắn nhìn cô đáng suy nghĩ thì hỏi.

Cô nhìn hắn suy nghĩ.. cả ngày nay bị bắt nạt rồi.Ko lẽ ko tự thưởng cho mình chút tiền công.Tiểu thư cứ để anh bắt nạt thế này đâu có được.

Nghĩ tới đây gương mặt cô sáng bừng lên nhìn hắn cười nửa miệng.Cả ngày nay theo anh vất vưởng rồi,lại còn phải làm ghế tựa cho anh ngủ,giờ dĩ nhiên là phải tới phiên cô lựa chọn rồi.

Trà chanh phố cổ bao giờ cũng ngon hơn bình thường.Tới cái quán là 1 căn nhà cấp 4 quét vôi xanh,cửa kéo bằng sắt đã han rỉ,ở ngoài cửa ra vào đặt 1 bàn gỗ trên mặt bàn la liệt nào ly cốc nào trà,nào kẹo,anh chàng bán hàng nhìn thấy cô thì lập tức tươi cười.

“À à.. dạo này người nhớn ghê nhỉ còn bắt đầu có bạn trai rồi cơ đấy!Thế mà ko bảo anh,anh đăng kí ứng viên!”

Nhi đôi mắt đen láy môi hơi bĩu ra,khóe miệng cười tinh quái “Chị nhà anh đi đâu mà anh mạnh mồm thế?!”

“Bậy nào,anh mà phải sợ à?” anh bán hàng tiếp tục kêu mưa gọi gió.

“Thật à?Vậy tí em đợi chị về bảo với chị anh đang tìm vợ 2 nhé!” con nhỏ tinh quái đôi mắt sáng long lanh nhìn anh bán hàng.

“Mày chỉ có bênh chị mày thôi!” ông anh tiu ngỉu nhìn cô bé. “Hai đứa uống gì?”

Nhi chui vào kéo chiếc ghế nhựa thấp chọn 1 góc sát tường ngay sau lưng chỗ ông chủ quán, “2 trà chanh đi anh!” nói rồi nó quay lại nhìn cái kẻ đang ngơ ngác vì chỗ chật hẹp bên cạnh nó ngán ngẩm.Đúng là công tử bột.

“Sao?Ko phải anh hay lê la quán nước cổng trường lắm à?Đại công tử cái mặt anh thế là sao đây?” nó nói vô cùng mỉa mai.

“Thì ngoài cổng có cái quán café nào đâu!” hắn trả lời,đảo 1 vòng nhìn cái quán mà cô ta bảo.Thật ra chỉ là 1 căn phòng mở cửa trong có những chiếc ghế nhựa,ngoài vỉa hè cũng có thêm vài cái ghế.Có lẽ đang giờ tụ điểm nhìn bọn họ trâu đầu vào nói chuyện,tiếng ồn ào,có khi anh nghe rõ được cả cuộc đối thoại từ bàn bên kia.Thật đúng là hỗn tạp đủ mọi loại người.

Anh chàng bán hàng quay người lại đưa 2 cốc trà chanh cho Nhi,nó vui vẻ đón lấy “Người yêu hả con ranh?”,ông hỏi.

Nhi quay lại nhìn cái gã mặt trắng đang ngồi cạnh mình, “Anh thấy giống người yêu à?”

“Thế chả nhẽ ko phải người yêu cô?Thôi đi cô ơi,tôi có phải ông già đâu mà cô định lừa!”

“Nhưng em đâu có định lừa!” con nhỏ cười rất tươi để lộ cái răng khểnh dễ thương.Đưa cho hắn cốc trà chanh,thấy ánh mắt của hắn kì kì,cô nói “Uống thử đi!”

Hắn nhìn cái cốc thủy tinh trong chưa hỗn hợp hơi nhàn nhạt màu,trên có 1 lát chanh cắt tròn,ko phải hắn ko biết cái gì là trà chanh,nhưng hắn lại chưa từng muốn uống thử.Nhưng đã tới đây rồi ko lẽ ko uống.Đưa cốc trà lên miệng,1 mùi hương chanh thơm thơm khiến cho hắn thấy dễ chịu hơn,uống thử 1 ngụm.Cái hương vị của trà thanh thanh,hơi có gì ngai ngai của trà mạn,lại có vị chanh thơm thơm chua chua,nhưng lại vô cùng ngọt ngào.Tất cả hòa trộn lại thành 1 vị ngọt thanh mát,thơm nhẹ.

“Sao?Ngon đúng ko?” cô nhìn hắn cười vô cùng dịu dàng.

Đột nhiên hắn ngồi im nhìn cô,là vị của trà chanh vẫn còn ngọt nơi đầu lưỡi,hay là bởi vì đột nhiên cô rất ngọt ngào?Hắn ko biết nhưng quả thật đây là lần đầu tiên hắn uống trà chanh,lần đầu ngồi quán cóc phố cổ.

“Anh ơi cho 3 trà nữa!” từ 1 góc phòng xa nhất có 1 cậu con trai nói với lại.

“Anh pha đi để em đưa cho!” Nhi nhanh nhảu nói với ông chủ hàng.

“Được rồi!” ông ta vui vẻ như đã quen với chuyện này pha nhanh rồi đưa cho cô mang đi.Khi Nhi đã bê cái khay đi phân phát rồi ông chủ hàng mới quay lại nhìn Tuấn Tú.

“Hai đứa mới hẹn hò à?”

“Dạ!” hắn đáp.

“Thật ko ngờ đấy,làm sao cậu cưa được nó vậy?” ông ta gương mặt tươi cười,ánh m