Đánh Ngã Nữ Chính, Cự Tuyệt Làm Vật Hy Sinh

Đánh Ngã Nữ Chính, Cự Tuyệt Làm Vật Hy Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322180

Bình chọn: 10.00/10/218 lượt.

Một ngày X tháng X nào đó, Tô Bạch đang nằm trên giường, buồn chán muốn

chết. Lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được, cả đầu đều ngập

“Truyện Chân Huyên”. Thở dài, đứng dậy, mở máy tính ra, lướt web, đăng

nhập vào một tài khoản trên một tiểu thuyết trên internet, nghĩ nghĩ nên xem một chút để giải trí.

Đúng lúc này, một

bài viết tên là “Xuyên qua tôi là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc” lọt vào trong

mắt cô. Nhìn thời gian ‘lên sàn’, 2005. ---- truyện xuyên qua cách đây

một tháng.

Tô Bạch xì mũi coi thường. Cô chưa

bao giờ cảm thấy hứng thú với kiểu văn phong của Mã Lệ. Nhưng cô vẫn cực kỳ vui vẻ nhấp vào bài viết đó, ---- bởi vì lúc này chính cô cũng muốn

Thiên Lôi giáng xuống cái đầu hỗn loạn của mình.

Một mạch đến ba giờ sáng, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình máy tính, khóe

miệng mang theo tia cười thỏa mãn. Bài viết này thật không làm cô thất

vọng. Tổng kết một chữ, Lôi; tổng kết hai chữ, Thiên Lôi, tổng kết bốn

chữ chính là ‘Thiên Lôi cuồn cuộn’!

Lại nói đến lời dạo đầu, vì cứu vớt một con chó nhỏ, theo số mệnh an bài nữ chính

đã xuyên qua, trở thành một đại mỹ nhân tuyệt sắc trong thiên hạ. Đến

khi nàng tỉnh lại mới phát hiện bên cạnh mình có hai mỹ nam đang nằm,

một tà mị, một dịu dàng, ---- tà mị, chữ tà mị này lúc Tô Bạch đọc đến,

cả người dường như nổi hết cả lông gà lông vịt! Điều quan trọng đáng lưu ý chính là, nữ chính tên Băng Tuyết, nữ phụ tên Vũ Mị. Chính phụ khác

nhau, vừa xem đã hiểu.

Nữ chính tiếp tục xấu

hổ, tạm thời không nhắc tới vẻ thẹn thùng lẫn ngây thơ, lúc này hai nam

nhân ngỏ ý với nàng rằng hai người đều nhất kiến chung tình với nàng,

liền XXOO, hoàn toàn nắm giữ thế chủ động. Sau đó, nữ phụ xuất hiện. Vì

người mà nữ phụ yêu là một trong hai nam nhân kia. Cũng theo định luật

‘nữ nhân xuyên qua gặp người yêu’ là một nữ nhân tuyệt sắc, nữ phụ trong lòng vô cùng khổ sở, vì yêu mà hận, lúc này quyết định muốn giết nữ

chính và người mình yêu. Tô Bạch đọc đến đây, cảm thấy cô gái này thật

sự rất đáng thương, nhân vật phụ không nên quá nặng tình!

Mà nữ chính của chúng ta phát hiện ra có gì đó không đúng nên có đề phòng

trước. Vì vậy đoản kiếm trong tay nữ phụ đáng thương của chúng ta lao

đến lại bị nam nhân mình yêu chặn lại, bảo vệ thành công nữ chính bên

cạnh, bản thân tự nhận một nhát dẫn đến trọng thương. Nữ phụ không dám

tin, nhìn vào nam nhân mình yêu giờ phút này nỡ đối xử với nàng như vậy. Cõi lòng tan nát, nàng nói rằng mình không còn dũng khí để tiếp tục

sống, cầu xin nam nhân mình yêu hãy tự tay giết nàng, coi như nàng không còn luyến tiếc gì nữa. Tô Bạch đọc đến đây, từ trong miệng phun ra một

ngụm máu, quả nhiên tiểu thuyết không đâu là không cẩu huyết!

Mà tình tiết cẩu huyết hơn chính là, nam nhân nữ phụ yêu sâu nặng thế

nhưng nhếch khóe miệng cười châm biếm, vô cùng tàn nhẫn nói: “Được, ta

thành toàn ngươi!” Vừa dứt lời, nam nhân đó dùng thanh kiếm trong tay

hết sức lưu loát cắt đứt gân tay gân chân của nàng. Động tác vô cùng dứt khoát, sau đó vứt thân thể tàn phế của nàng cho bầy sói lang. -------

Tô Bạch co quắp người, nuốt một miệng máu vào cổ họng, xoa xoa cái trán

đổ mồ hôi tiếp tục đọc.

Nữ phụ ác độc vừa chết, tình tiết sau đó nhẹ nhàng hơn nhiều. Năm nam nhân vây quanh một nữ

chính. Theo thứ tự năm nam nhân này là một Vương gia tà mị, một sát thủ

lãnh khốc, một Giáo chủ phong lưu, một ông chủ thanh lâu kiêm một chức

quan nhỏ thỉnh thoảng dịu dàng, lại thêm một đệ nhất cao thủ giang hồ

khí phách.

Năm nam nhân đó đều yêu nữ chính như sinh mạng của mình, mà nữ chính chọn tới chọn lui không tìm ra người mà mình yêu thích nhất. Vì vậy vào một tối nào đó năm nam nhân hẹn nhau

gặp ở đâu đó, tỏ ý bằng lòng hợp tác cùng chia sẻ một nữ nhân. Mà nữ

chính sau khi biết được chân tướng sự việc cảm động đến rơi nước mắt.

Cuối cùng một nữ năm nam nắm tay sống một cuộc sống hạnh phúc trọn đời.

-------- Cái gì? Nói năm nam và một nữ, cô ta chịu nổi sao?

--------- Người ta là nữ chính, có Bàn Tay Vàng của tác giả, cho nên lo lắng của mình hoàn toàn dư thừa rồi.

Tô Bạch tắt máy tính, vì sự hy sinh của nữ phụ đáng thương, thở dài đánh

thượt một cái. Theo trong bài viết miêu tả, nữ phụ cực kỳ xinh đẹp, rung động lòng người, thậm chí còn có thể hơn Băng tuyết đến ba phần. Không

những thế vũ đạo cơ thể cũng vô cùng đẹp. Dù sao nam nhân nàng yêu là

một vương gia, mà nàng lại là đại nội thị vệ, thủ hạ đắc lực nhất bên

cạnh Vương gia, chuyên dùng sắc đẹp mê hoặc kẻ địch, để cho kẻ định chết trong lồng ngực ấm áp của mình. Cho nên vũ điệu bồi rượu dĩ nhiên là đệ nhất đẳng.

Nhưng dù cho nữ phụ có đẹp đến mức

nào cơ bản cũng không có tác dụng gì. Bởi với thân phận là một nữ phụ,

dù cho vẻ ngoài thật sự rất xinh đẹp, ngoài việc dây dưa với những nam

nhân bỉ ổi, căn bản không dùng được ở nơi khác, chớ nói đến hy vọng được chung một đẳng cấp với Băng Tuyết. Không còn cách nào khác, ai bảo

người ta là nữ chính. Quả nhiên nữ chính dù đáng khinh bỉ cũng là bảo

bối, nữ phụ dù xinh đẹp cũng chỉ là cỏ cây.

Cho nên mới nói, chọc ai cũng không nê


XtGem Forum catalog