
thương anh, là anh dạy cho cô phải dũng cảm biểu
đạt tâm tình, cho nên cô thẳng thắn mà đối với anh muốn nói.......
“Nói chuyện gì?”
“Nói về tạp chí!” Lục Tâm Đồng thuận miệng nói, cô thẹn thùng nên không có can đảm nói ra tấm lòng chân thật của bản thân.
“Tạp chí?”
Lục Tâm Đồng nghiêng mắt nhìn đến trên đầu giường để một bản tạp chí đang
lưu hành, cầm tới lật xem. “Đây là tạp chí trưởng phòng cho em mượn, bên trong có sưu tầm rất nhiều danh nhân, chủ biên của họ là người ta sùng
bái lâu rồi, cô ấy gọi là Đàm Vũ Vi.”
Sắc mặt Giang Thánh Tu biến hóa.
“A Tu anh làm sao vậy?” Hại cô thiếu chút nữa là nghĩ anh biết Đàm Vũ Vi, rất chán ghét người Đàm Vũ Vi này.
“Không, anh không sao.” Đàm Vũ Vi, bạn gái trước kia cùng anh yêu nhau bốn năm, nhưng lại từ miệng bà xã nghe được tên cô. Anh không phải bởi vì oán
hận tên này mới thất thần, mà là rất kinh ngạc thôi, thì ra anh chưa
từng nhớ tới tên này ước chừng đã ba tháng rồi.
Anh biết rõ là vì nguyên nhân gì, sau khi kết hôn, anh đem toàn bộ tâm trí đặt trên người bà xã.
Như vậy, điều này đại biểu anh đã hoàn toàn quên người phụ nữ họ Đàm kia
sao? Trước khi anh kết hôn, trong lòng đối với Đàm Vũ Vi là sự chán
ghét, còn bài xích muốn thư ký Diệp cự tuyệt phỏng vấn của cô, từ lúc
nào bắt đầu, anh quên tên tuổi người bạn gái trước, đã rất lâu đều chưa
từng nhớ đến cô, phảng phất như cũng không có tia hận ý, trong lòng đều
nghĩ về bà xã nhỏ bé hay thẹn thùng của anh? Chẳng lẽ bất tri bất giác,
Lục Tâm Đồng đã thay thế vị trí của Đàm Vũ Vi trong lòng anh.... ......
.....
So với Đàm Vũ Vi nhiệt tình không bị cản trở, Lục Tâm Đồng
yên tĩnh dịu dàng càng làm cho anh say sưa, anh thích nhìn cô cười, cô
như có hơi thở của gió xuân, cô vì anh giặt quần áo, nấu cơm, bóng dáng
vợ hiền, còn có giữa bọn họ có loại tình cảm vợ chồng đầy ý nghĩa nước
chảy đá mòn.
Tim của anh bởi vì có cô tiến vào chiếm giữ, không
hề cô đơn giống như trước đây nữa, cuộc sống đơn điệu lạnh tanh của anh
bởi vì cô tiến vào mà ấm áp, mỗi ngày đều quả thật rất phong phú, rất
hạnh phúc, nếu như nói lúc trước anh là một người cuồng công việc, vì
công việc mà liều chết, hiện tại anh chính là vì cô mà cố gắng làm việc, muốn dùng tiền anh kiếm được để nuôi cô, mang cho cô một cuộc sống
không lo ăn mặc, chăm sóc cô một đời như thế, không xa không rời.
Anh, đã không thể không có cô......
“Đúng rồi, A Tu, tối mai em không trở lại ăn cơm, em muốn cùng trưởng phòng.....”
Sau khi Giang Thánh Tu ý thức được sự quan trọng của cô đối với anh, nghe
được cô nói muốn đi ra ngoài ăn cơm, có chút khắc chế không được ghen
ghét nói: “Không được đi.”
Bây giờ suy nghĩ một chút, vợ chồng
bọn họ đã thật lâu không có một bữa ăn ngon rồi, thời gian này anh bận
rộn công việc, một tuần lễ có thể có ba ngày chạy về ăn cơm liền đã rất
không tồi rồi, cố tình ngày anh chạy về ăn cô đều có tiệc, tất cả suy
nghĩ của cô đều ở trên người trưởng phòng cô ấy, trong lòng anh rất
không cân bằng.
Lúc trước đều là cô ngoan ngoãn ở nhà chờ anh tan việc, hướng anh nói: “Anh đã về”, từ chỗ cô thấy, thế giới của cô hẹp
hòi cũng chỉ có mỗi anh, hiện tại cô ba lần bốn lượt cùng đồng nghiệp đi ăn cùng nhau hoặc ca hát, thành ra nhà của anh chờ anh trở về, anh chỉ
có thể ăn cơm tối cô đã để lại trước, đã lâu như vậy, anh làm sao có thể không để ý? “A Tu” Anh, anh làm sao vậy, anh không phải vẫn liên tục
khuyến khích cô ra ngoài giao lưu với bạn bè sao? Giang Thánh Tu thấy cô sững sờ, không có chút nào hiểu được tâm tình bị cô lạnh nhạt của anh,
không khỏi tức giận nổi đóa lên: “Em đi làm đã cùng họ ở chung một chỗ,
tan việc còn phải bỏ thời gian cho các cô ấy? Đừng quên em đã kết hôn!”
Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn Lục Tâm Đồng trắng xanh, hai mắt tròn xoe.
Giang Thánh Tu thật hận chính mình nói phải quá đáng như vậy, anh rất muốn
trấn an cô, nhưng không biết nên nói cái gì với cô, chỉ có thể cứng ngắc mà xoay người, bước vào phòng tắm, mở vòi nước, hắt nước vào mặt.
Anh là làm sao vậy? Vì sao lại đột nhiên cảm thấy bất an? Rõ ràng là anh
đẩy cô ra khỏi thế giới nhỏ của cô, để cho cô có trách nhiệm, học được
cách là chính cô, hiện tại cô ấy suy biến, có bạn bè với công việc xoay
vòng, anh lại buông tay không được để cho cô tận tình bay? Không những
mạc danh kỳ diệu ăn dấm chua, anh càng sợ cô càng bay cao càng vui vẻ,
trong mắt dần dần nhìn không thấy anh, sẽ bị thế giới bên ngoài lôi cuốn thay lòng đổi dạ.....
Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, anh từng bị Đàm Vũ Vi phản bội, sợ hãi chuyện giống vậy sẽ lần nữa tái diễn....
“Không, cô không giống, cô sẽ không phải bội ta......”
Cái cốc trên bồn rửa tay, bàn chải đánh răng cùng khăn mặt, đều là có đôi
có cặp, ngay cả đồ ngủ trên người anh, cũng cùng là một kiểu dáng trang
phục với cô, cô tự cho là cô đổi mà anh không biết......Cô hồn nhiên
ngây ngô như vậy, toàn tâm toàn ý đối đãi với anh, để cho trong lòng anh là một bà xã đầy ngọt ngào, làm sao có thể sẽ phản bội anh?
Giang
Thánh Tu ngổn ngang mà đánh xuống bồn rửa tay, không biết