
cô chỉ
coi anh ta là một người cấp trên đáng tin cậy đây, trong tâm không có ý
gì khác.....
“Ông chủ, cảm ơn anh đã đưa tôi trở về.....”. Xuống xe, sắc mặt cô mang theo chút lúng túng, giống như là hận không thể lập tức trốn vào cánh
cửa trước mặt.
“Tâm Đồng, anh sẽ không bỏ cuộc đâu!” Anh ta đuổi theo, mạnh mẽ giữ chặt tay cô.
Lục Tâm Đồng khó xử nghĩ rút tay lại, không muốn để cho hàng xóm nhìn
thấy lại hiểu lầm. “Ông chủ, xin anh không nên như vậy, tôi đã kết hôn
rồi....”
“Em không phải là đang ly thân với chồng em rồi sao?” Hắn ta khăng khăng không buông tay, cầm vô cùng chặt, trong mắt lóe ra tia sáng kỳ dị như
muốn truy đuổi theo con mồi.
Lục Tâm Đồng cắn môi trắng bệch, sớm biết như vậy, ngay từ đầu nên chấp
nhận đi, khi anh ta hỏi cô kết hôn có ảnh hưởng tới công việc không, cô
liền rất thành thật nói cô và chồng cô đang sống riêng.
“Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến ông chủ anh, hơn nữa đây
cũng là nhà chồng tôi, xin anh hãy tôn trọng một chút.” Nói xong, cô
gắng sức rút tay của mình về, lời nói nhỏ nhẹ từ trước đến nay giờ cũng
mang theo một tia tức giận.
“Nhà chồng?” Hắn kinh ngạc, con dâu sau khi ra riêng còn có thể trở lại
nhà chồng? Lục Tâm Đồng không giải thích thêm, nghiêm mặt nói: “Tóm lại, xin ông chủ như anh đừng làm ra loại chuyện khiến người ta hiểu lầm
này, như vậy sẽ hại tôi thật khó khăn.” Cô thật vất vả tìm được một phần công việc thích hợp, thực sự là không muốn bỏ đi.
Người đàn ông không có trả lời, đôi mắt âm thầm hạ xuống, giống như là đang tính toán cái gì đó.
Lục Tâm Đồng không có phát hiện ra, từ trong bóp da lấy ra cái chìa khóa mở cửa, vào trong nhà, mới ngồi xổm người xuống muốn đổi lại dép đi
trong nhà, chỉ thấy Giang Thánh Tu từ trên cao mà nhìn xuống cô.
Nhìn thấy anh, lòng Lục Tâm Đồng có một chút ngu dại, bởi vì cô đã nửa
tháng rồi còn chưa có gặp lại anh, nhưng cũng chỉ có thất thần mấy giây, một giây kế tiếp cô vừa nghĩ tới chuyện chính sự hôm nay tới nhà chồng, liền cảm thấy tức giận.
Cô là đến nói chuyện ly hôn với anh, ngay cả đơn ly hôn cũng đã viết xong.
Ba tháng nay, cô nhìn thấy anh rất nhiệt tình mà vãn hồi lại cô, làm cho cô không hạ được quyết tâm mà ly hôn với anh, cho đến khi mấy ngày
trước ở trước quán cà phê, nhìn thấy anh cùng bạn gái trước của anh ở
chung một chỗ, cô mới quyết tâm, muốn giải quyết dứt khoát, lập tức kết
thúc hôn nhân của bọn họ.
Cô quả thực là giận điên lên! Anh luôn miệng nói không muốn ly hôn,
nhưng anh lại đối với cô làm cái gì hả? Anh lại trong lúc bọn họ đang ly thân lại đi gặp mặt bạn gái trước của anh, cô không muốn lại tin tưởng
anh nữa!
“Người đàn ông kia là ai? Đừng quên chúng ta còn chưa có ly dị.” Giang Thánh Tu lạnh lùng nói.
Anh luôn luôn rất mong đợi ngày hôm nay gặp mặt với cô, cho nên anh vừa
hết việc liền chạy đến, hy vọng có thể cùng cô hòa thuận trở lại, để cho cô bỏ đi ý nghĩ ly hôn trong đầu, không nghĩ tới nhìn xuyên qua cửa sổ, anh nhưng lại nhìn thấy cô có một người đàn ông trẻ tuổi đưa cô tới nơi này, còn cùng cô lôi lôi kéo kéo, nói anh làm sao chịu nổi, thiếu chút
nữa muốn xông ra đánh người, hơn nữa nhìn kỹ, người đàn ông kia anh
dường như có phần quen mặt.....
Bị hiểu lầm, Lục Tâm Đồng lập tức đứng lên, nghĩ muốn giải thích rõ. “Đó là ông chủ của em, hắn chẳng qua là thuận đường đưa em tới nơi này
thôi....” Bọn họ không có bất cứ quan hệ nào. Nhưng những lời này cô
không nói ra, ngày hôm nay cô đều phải hướng anh đưa tới đơn ly hôn, có
làm rõ quan hệ giữa cô và ông chủ còn có ý nghĩa gì.
Giang Thánh Tu nghe cô nói một nửa lại không nói, cuối cùng lại cảm thấy cô không có nói thật với anh, thật không cao hứng. Anh cũng nhớ tới
người đàn ông kia là ai, hắn là Tiêu Khánh Khải, trong giới thương mại
nổi danh là hoa hoa công tử, nghe đâu thích trêu chọc những người phụ nữ trẻ dung mạo xinh đẹp đã có chồng, nhưng anh là từ tạp chí đọc được,
cũng không có chứng cứ xác thực, nhưng anh vẫn là muốn nhắc nhở cô một
chút - “Tên kia không phải người tốt lành gì, em phải cẩn thận một
chút”.
“Ông chủ của em mới không phải loại người như vậy!” Lục Tâm Đồng rất
nhanh phản bác lại anh, nhưng nói xong cô liền hối hận, anh trừng cô đến rét run, anh tức giận? Lời của Giang Thánh Tu còn chưa nói hết, liền
nghe được cô vội vã vì người đàn ông kia mà nói, làm cho anh phải nổi
giận: “Trước khi ly hôn, không cho phép em ở bên ngoài ngoại tình!”
“Ngoại tình?” Anh đang nói gì a? Nói xong liền xoay người, không để ý
tới người khác? Lục Tâm Đồng thực cảm thấy không hiểu ra sao cả, không
biết tại sao anh lại muốn nói xấu ông chủ, chẳng lẽ..... Anh là đang
ghen phải không? “Tâm Đồng, con rốt cuộc đã tới, mẹ nhưng thực ra rất
nhớ con!” Mẹ Giang nghe được ngoài cửa có âm thanh, lập tức tới xem một
chút, quả nhiên là người con dâu ngoan ngoãn đã tới. Ban đầu là muốn vợ
chồng bọn họ tỉnh táo một chút mới khuyên bọn họ trước nên ở riêng, nào
biết chia ra liền ba tháng, hai người bọn họ vẫn không có một chút xíu
dấu vết hòa thuận nào, cho nên phải thừa dịp hôm nay khuy