
h thật không nên để cho những chuyện đã qua đi này vây khốn tim của anh, vây khốn cánh bay lượn của Lục Tâm Đồng.
Nếu như có thể mà nói, anh thật muốn khiến Lục Tâm Đồng tận tình bay cao hơn, không cần phải sợ cô sẽ cách anh thật xa.
Nhưng, hiện tại mới lĩnh ngộ được đều vô dụng rồi, bởi vì vợ của anh lại đang ở riêng với anh, nhức đầu chính là, anh còn không rõ lý do chân
chính cô nghĩ ly hôn, anh chỉ có thể cố gắng vãn hồi cô.
Đàm Vu Vĩ là một người thông minh, nghe được lời nói này của anh cũng
biết mình không còn có cửa nào nữa. Hận sâu đậm, yêu tựu có bao nhiêu
sâu, trong lời nói của anh đã không còn hận cô nữa....., chính là đại
biểu anh đã hoàn toàn từ đoạn tình cảm kia thoát ra.
Mặc dù không thể cùng anh hợp lại rất đáng tiếc, nhưng cô dầu gì cũng là biên tập của một tạp chí, tại sao có thể lưu luyến không thương người
đàn ông không thuộc về cô nữa? Cô rất nhanh quên được nói: "Em cùng
chồng em ly hôn, bởi vì hắn ta đã ngoại tình... Em vốn đang cho là, chỉ
cần anh bằng lòng gặp em... em sẽ có hi vọng hợp lại với anh, xem ra, là em đơn phương rồi."
Giang Thánh Tu không có hưởng ứng cô, đã từng qua bạn bè, anh biết đối
tượng của cô kết hôn. Sau lại ngoại tình, chỉ là anh không ngờ cô ấy lại mau chóng ly hôn, còn muốn cùng anh hợp lại.
Lúc chia tay, anh đã không còn muốn hợp lại với cô, hiện tại một lòng
nghĩ vãn hồi vợ của anh, dĩ nhiên càng không thể nào, cô có thể lập tức
từ bỏ anh, không đúng anh dây dưa đến chết, đối với anh mà nói, coi như
là bảo lưu lại ưu điểm ban đầu anh thưởng thức cô, cũng chỉ là thưởng
thức mà thôi, không có ý gì khác nữa.
"Chồng trước của em dùng lý do em bận rộn công việc nên vui vẻ với người khác, coi như là báo ứng của em đi! Năm đó tuổi em còn rất trẻ quá
không hiểu chuyện.... Anh thì sao? Không phải là anh với vợ anh ở riêng
rồi hả?" Chuyện của anh, cô vẫn thông qua bạn cũ biết mà yên lặng quan
tâm, đối với anh thủy chung có áy náy.
"Chỉ là tạm thời." Giang Thánh Tu đơn giản nói.
Ý là, anh cũng không có ý định ly hôn? "Em rất ngạc nhiên, là vấn đề của anh, hay là vấn đề của vợ anh?"
"Chúng ta chỉ là xảy ra chút vấn đề cần phải nói chuyện mà thôi." Giang
Thánh Tu không vui nheo lại con mắt, chuyện anh và vợ anh ở riêng với
chuyện chồng cô ta ngoại tình không giống nhau.
"Thật sao?" Cô hiển nhiên không tin. Giang Thánh Tu cũng không muốn cho cô hiểu lầm Lục Tâm Đồng có vấn đề
gì. “Bà xã của anh là một người phụ nữ rất tốt.” Nhớ tới người vợ thật
tốt của mình, vẻ mặt của anh không tự chủ trở nên nhu hòa hơn.
Đó là biểu cảm chỉ có người chồng rất yêu mới có!
Đàm Vũ Vi nở một nụ cười, giống như là phát hiện thấy một việc rất thú
vị. Cùng anh kết giao bốn năm, đối với tính cách của anh, cô đương nhiên cũng có hiểu biết nhất định, cô cũng từng làm cho anh toát ra vẻ mặt
như vậy, cho nên vừa nhìn thấy anh như vậy cũng biết anh rất yêu vợ của
mình.
“Nhanh chóng thay cô ấy nói chuyện như vậy, lại không muốn ly hôn với cô, anh thực rất yêu vợ anh đi!”
“Hôn nhân của chúng ta không cần xây dựng trên tình yêu nông cạn”. Gương mặt Giang Thánh Tu lạnh nhạt nói. “Không phải nói muốn phỏng vấn sao?
Đừng phí phạm thời gian nữa”.
Ác, đây là đang trốn tránh sao? Đàm Vũ Vi cười đến thật ngọt. “Được rồi, mời anh trước hết xem những cái đề mục này một lần, chúng ta sẽ tiến
hành phỏng vấn.”
Thật thú vị, người đàn ông này cũng không có ý thức được anh ta yêu vợ
của anh a, đầu anh thật là ngốc sao? Cô thật là muốn biết những chuyện
sau này a.... .....
Giang Thánh Tu nhìn như chuyên tâm nhìn vào đề mục, nhưng là âm thầm tức giận anh quá để ý lời nói của cô rồi.
Anh rất yêu Lục Tâm Đồng sao? Anh đã không còn là nói chuyện yêu đương
kia như trước đây nữa, liền trở nên ngu ngốc sao, anh có chút nổi giận,
tình cảm anh đối với Lục Tâm Đồng mới không phải nông cạn như vậy, tình
yêu bất cứ lúc nào cũng sẽ thay đổi, bọn họ còn xa hơn cả yêu nữa, sâu
hơn, là loại tình cảm vợ chồng dào dạt như dòng nước chảy.....
Nhưng tại sao mới cùng cô tách ra ba tháng, anh liền cảm giác mình dần
dần ngu ngốc rồi? Vì vãn hồi lại hôn nhân cùng cô, anh thường thường gọi điện thoại cho cô hỏi han ân cần, tìm mọi cơ hội để thấy cô, còn nhớ cô đến mau nổi điên, chỉ có thể nhìn chằm chằm những đồ vật cô mua có đôi
có cặp kia, lấy tán gẫu làm niềm an ủi nỗi nhớ thương của anh, nhất là
anh vì cô mà mua một đôi vợ chồng già làm bằng gốm sứ, mỗi lần nhìn thấy nó, anh sẽ suy nghĩ đến hình ảnh anh cùng cô nắm tay nhau đến già sẽ
hạnh phúc thế nào.....
Anh không muốn ly hôn, một chút cũng không muốn ly hôn.....Anh nên làm thế nào để cho cô trở lại bên cạnh anh chứ?....
Hết giờ làm, Lục Tâm Đồng đi nhờ xe ông chủ để tới nhà chồng.
Chỉ là cô không nghĩ tới, ông chủ ngày thường rất chiếu cố cô, nhưng lại thừa dịp cô đưa xe đi sửa, lúc sau khi tan việc, thuận tiện đưa cô một
đoạn đường lại tỏ tình với cô, hại cô cho là lỗ tai mình có vấn đề.
Cô không thể tiếp nhận lời tỏ tình của anh ta, coi như bây giờ cô đang ở riêng đi nữa, cô vẫn còn chưa có chính thức ly dị a, huống chi,