Dạy Dỗ Vợ Yêu

Dạy Dỗ Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322363

Bình chọn: 8.5.00/10/236 lượt.

ong ngực, thật sâu, thật chặt, đây là cô cho anh một cơ hội

nữa để yêu cô, đời này anh sẽ không thả cô ra nữa.

Sau khi cùng Giang Thánh Tu khôi phục quan hệ, Lục Tâm Đồng quyết định

quay về công ty cũ làm việc, có điều lần này không dựa vào anh giúp cô

điều động bên trong, mà là bằng thực lực chính mình thi vào.

Nhìn thấy cô có phần quyết tâm này, Giang Thánh Tu rất vui mừng, sẵn

lòng cho cô tự do mà bay, bởi vì anh hiểu rõ, cho dù cô có bay đi đâu,

cuối cùng cũng bay trở về bên cạnh anh.

Sau khi Lục Tâm Đồng quay lại công ty làm công việc thư ký, bọn họ cuối cùng đi Nhật Bản để bù lại tuần trăng mật.

Bây giờ là mùa hoa Anh Đào nở rộ, bọn họ đi theo đoàn du lịch đến Kyoto, Osaka, cùng nhau thưởng thức hoa anh đào, nhưng là bởi vì trong đoàn

phần lớn là người lớn tuổi chiếm đa số, chắc hẳn là vậy, cặp vợ chồng

trẻ đối với bọn họ luôn dẫn đầu cùng chiếu cố với hướng dẫn viên du

lịch, chăm sóc nhiều nhất là hành vi chậm rãi của người già.

Người tốt bụng như Lục Tâm Đồng dĩ nhiên rất thích chăm sóc người già,

luôn luôn trái đỡ một người cụ bà, phải giúp một ông lão mua nước, bận

rộn kinh khủng, Giang Thánh Tu không cách nào độc chiêm cô, đành phải buồn bực theo sát cô bận rộn xoay quanh.

Mãi cho đến buổi tối đoàn du lịch vào ở khách sạn, Giang Thánh Tu âm

thầm vui mừng: vợ chồng bọn họ cưới cùng có thể bỏ qua những người già

này rồi, có thời gian một mình chung đụng, anh không kịp đợi muốn lấy

lại "Quyền lợi của người chồng".

"Tâm Đồng, đã xong chưa? Đổi một bộ quần áo lại đổi lâu như vậy!"

Lục Tâm Đồng đã sớm thay xong quần áo, nhưng lại ở trong phòng tắm giả chết.

Chồng cô lúc vào phòng liền kín đáo đưa cho cô bộ y phục này, muốn cô

"đền bù" cho anh, mặc cho anh nhìn, cho xin đi, cô cũng đã bao nhiêu

tuổi rồi còn mặc thành như vậy, mắc cỡ chết người rồi!

Kính thủy tinh trong phòng tắm soi lại bộ trang phục cô đang mặc, cô mặc một bộ trang phục thủy thủ màu xanh lam, tóc dài còn buộc thành kiểu

hai bên, hồn nhiên ngây thơ tựa như một nữ học sinh trung học Nhật Bản.

Ô ô, cô thật mất thể diện, cô không nên bị anh thấy được bộ dạng này nữa rồi...

"Tâm Đồng, muốn anh đi vào giúp em sao?"

Anh lại dám giễu cợt cô, thật đáng ghét nha! Lục Tâm Đồng đành nhắm mắt đi ra.

Giang Thánh Tu ngồi ở trên giường coi tivi, vừa nhìn thấy cô mặc đồ thủy thủ ra, bộ dáng thanh thuần, nhìn đến si ngốc, trong lòng nhảy bùm bùm.

Đẹp, rất đẹp a...

"Thật kỳ quái sao?" Cô lôi kéo tóc, dù sao vẫn cảm thấy toàn thân cao thấp đều không được tự nhiên.

"Không, tới đây." Giang Thánh Tu nhìn cô nóng rực, cổ họng cuồn cuộn,

nuốt xuống một cỗ khát vọng. Anh hướng cô vẫy vẫy tay, muốn cô ngồi lên

bắp đùi của anh.

Lục Tâm Đồng nghe lời ngồi lên bắp đùi anh, cảm thấy lồng ngực anh bền

chắc dày rộng, còn có cánh tay từ phía sau ôm eo của cô, thật chặt, làm

cả người cô nóng lên.

"Tâm Đồng, em thật thơm...." Anh ngửi ngửi cổ cô, lại hôn một cái, lại

hôn một cái thật kêu, làm cho cô xấu hổ đến nỗi muốn từ tay anh chạy đi.

"Khoan đã, em còn chưa gọi điện báo bình an cho ba mẹ."

"Không cần gọi..."

"Không được, mẹ muốn em tối nào cũng gọi về."

"Chuyên tâm chút đi, em chỉ cần suy nghĩ đến anh thôi, không cho phép

nghĩ người khác! Giọng anh khàn khàn ra lệnh, anh đợi cả ngày, cuối cùng chờ đến giờ phút này, cô đừng mong thoát khỏi anh.

"Ừ..." Lục Tâm Đồng nghe được toàn thân đều nhũn ra, lại lần nữa ngã vào trong ngực anh, lưng của cô dán vào lồng ngực nóng ấm của anh, sau đó,

cô cảm giác được tay anh bắt đầu có hành động xấu rồi, ở eo của cô giở

trò lưu manh, a...thật là nhột....Cô không nhịn được bật cười.

"Còn cười, em còn dám cười, anh để em cười không nổi..." Anh đem cô cùng nhau ngã xuống giường, rút ra cà vạt trước cổ áo cô, như là tuyên bố

đem cô thần phục dưới anh, khiến cho lòng của cô run rẩy.

"Tâm Đồng, anh thật yêu em..." Anh cầm gương mặt cô hôn, hôn hết các ngũ quan xinh đẹp trên mặt cô.

"Em cũng rất yêu anh...." Mặc dù anh sẽ không thường thường nói yêu cô,

nhưng mỗi khi ý loạn tình mê, anh sẽ bất tri bất giác mà nói với cô rất

nhiều lần yêu cô, có thể được anh bao dung yêu thương, cô thật là cô gái hạnh phúc nhất thiên hạ.

Ngay khi cô nhắm mắt lại, chờ anh hôn lên môi của cô, chuông điện thoại trong phòng không biết sao lại vang lên Reng reng.

Hai người sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.

Giang Thánh Tu trước tiên lấy lại tinh thần, cắn răng nói: "Em cho bao nhiêu người số điện thoại trong phòng chúng ta?"

"Một người, hai người, ba...." Lục Tâm Đồng, vẻ mặt chột dạ, thật tâm đếm.

Điện thoại vẫn vang lên, anh thật muốn nôn chết mất, giúp cô đem điện thoại đưa đến trước mặt cô, muốn cô tốc chiến tốc thắng.

"Alo....Cái gì? Tôi lập tức qua! Xin lỗi, bà cụ phòng bên cạnh tự dưng đau lưng, em muốn đi qua xem một chút!"

Người khác đau lưng so với chồng cô ham muốn chưa thỏa mãn có quan trọng hơn không? "Bọn họ có thể tìm hướng dẫn viên du lịch!" Anh cơ hồ là

rống lên.

"Không được, bà cụ kia đối với em rất tốt, em không thể không ngó ngàng

gì đến bà, em đi nhìn một chút rất mau sẽ trở lại!"Nói


Insane