Duck hunt
Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324360

Bình chọn: 7.00/10/436 lượt.

rở lại.

Vậy mình tìm một thời điểm thích hợp rồi trở lại là được?

Nghĩ thấu điểm này, Lục Tề Phong lập tức trở nên tinh thần sáng láng.

Anh quay đầu lại, hướng về phía Lữ Duy Duy vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở cửa phòng, cười cười khiêu khích.

"Xong chưa? Anh đưa em đi nhà Trạch Vũ."

"Ừ, được, cám ơn anh!"

Lữ Duy Duy vốn muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo trước đó của Lục Tề Phong, cô nhịn xuống.

"Nhất định khách khí thế sao?" Lữ Duy Duy cố ý xa cách làm cho anh rất khó chịu.

"Không phải, vậy thì mời anh đưa tôi đi?"

Lữ Duy Duy âm thầm hít một hơi, cố gắng đem bóng dáng, mặt mong đợi khát vọng vừa rồi của Lục Tề Phong nặn ra trong đầu mình, bởi vì, nhìn bộ dáng kia của anh khiến cô cảm giác mình rất tàn nhẫn, cứng rắn không cho cha con họ nhận nhau.

Xe chạy nhanh, có thể là bởi vì tiểu Tư Tề ở trên xe? Hôm nay Lục Tề Phong lái xe tương đối ổn.

Trong không gian thu hẹp, Lữ Duy Duy hô hấp không khí có chứa hơi thở của Tề Phong, không khí trầm muộn làm cô đột nhiên cảm thấy rất đè nén.

"Hôm nay không cần đi làm à?" Sau nửa ngày, Lữ Duy Duy hỏi ra một câu cứng nhắc như vậy.

"Anh tự cho mình nghỉ một ngày, không được sao?" Từ trong kính chiếu hậu con mắt Lục Tề Phong liếc cô một cái, có chút buồn bực nói.

Chẳng lẽ cô ghét sự xuất hiện của mình đến thế ư?

"A, được?" Lữ Duy Duy nhẹ giọng đáp lời, không có nói chuyện.

Đảo mắt, xe đi tới trước cổng nhà Tiếu Tiếu, sau một tiếng còi, cổng tự động mở ra.

Lãnh Tiếu Tiếu một nhà ba người từ trong phòng đi ra, kinh ngạc nhìn Lữ Duy Duy cùng Lục Tề Phong còn có Tư Tề.

Nếu như không phải là tạo vật trêu người, hiện tại bọn họ cũng có thể là một nhà ba người hạnh phúc?

"Tề Phong, cậu thật bận rộn, hôm nay sao rảnh rỗi vậy? Ngay cả lúc tôi kết hôn cậu cũng là người đến cuối cùng, hôm nay thật . . . . ."

"Tư Tề, nhớ dì không?" Lãnh Tiếu Tiếu nhìn nét mặt Lữ Duy Duy có chút xấu hổ, len lén thụi ngực Hàn Trạch Vũ ngắt lời anh.

"Nhớ, rất nhớ dì, còn nhớ Thiên Hữu?" Tiểu Tư Tề chạy tới hôn trên mặt Tiếu Tiếu, rồi chạy tới bên người Thiên Hữu.

"Tiểu tử, con cũng không nhớ chú à?" Hàn Trạch Vũ bị Tư Tề bỏ rơi, có chút không thoải mái nói.

"Không chịu nổi, dấm anh cũng muốn ăn?"

Lãnh Tiếu Tiếu nói liếc mắt nhìn Duy Duy tâm sự nặng nề, "Thiên Hữu, mang theo Tư Tề lên phòng chơi đồ chơi nhé?"

"Dạ, Tư Tề, chúng ta đi?"

"Duy Duy, chúng ta ra vườn hoa một chút nhé, tớ mua một tiểu khách quý, chúng ta đi xem xem, thật đáng yêu." Lãnh Tiếu Tiếu nhìn con trai chạy vào phòng, cô lập tức kéo Duy Duy đi ra vườn hoa.

Cô biết hôm nay Duy Duy nhất định có rất nhiều lời muốn nói với mình.

Ánh mắt Lục Tề Phong theo Duy Duy xê dịch về nơi xa.

"Tề Phong, đi thôi, chúng ta vào nhà uống hai chén." Trạch Vũ có chút bất đắc dĩ nhìn hai người kia, có thể làm là cùng anh uống hai chén.

Lục Tề Phong bưng ly rượu, ngưng mắt nhìn màu đỏ say lòng người này, có chút chán nản hao tổn tinh thần.

"Một nhà ba người nhà cậuDiễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn thật là khiến người ta hâm mộ."

"Thật ra thì các cậu cũng có thể là một nhà ba người làm cho người ta hâm mộ, nếu không phải là. . . . . ."

Hàn trạch Vũ nuốt một ly rượu xuống bụng, nhìn bộ dáng Tề Phong sầu não, không khỏi có chút nhanh mồm nhanh miệng.

Chỉ là, cũng may, quan trọng trước mắt, anh nhớ tới Tiếu Tiếu ác ngoan cảnh cáo.

Không lấy được đồng ý của Duy Duy trước, không cho anh đem chuyện này tiết lộ cho Tề Phong.

Ai, hiện tại bà xã chính là thánh chỉ, anh theo lệnh mà làm, cũng đành phải thật xin lỗi anh em.

๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn

"Nếu không phải là cái gì? Trạch Vũ, cậu có phải biết cái gì hay không? Tiếu Tiếu là chị em tốt của cô ấy, cậu nhất định biết chút ít gì, có đúng hay không?" Lục Tề Phong khẩn trương hỏi.

Trạch Vũ đột nhiên thu nhỏ miệng lại, không nói xong nửa câu nói sau dẫn tới lòng nghi ngờ của Lục Tề Phong.

"Tôi biết rõ cái gì? Tôi là nói, nếu không phải là năm đó cô ấy vứt bỏ cậuđi, các người hiện tại cũng là một nhà ba người hạnh phúc. Chỉ là, nói thật, đứa bé kia là của người đàn ông ấy sao? Tôi làm sao nhìn nó với cậu dáng dấp thật giống?" Hàn trạch Vũ cố mở ra đề tài.

Lữ Duy Duy lần này trở về dẫn theo đứa bé, thật sự khiến cho bọn họ đều giật mình, nhưng Lữ Duy Duy nhưng không nói ba đứa bé là ai.

Một khắc anh và Tiếu Tiếu nhìn thấy đứa bé kia, liền nghĩ đến phụ thân của đứa bé là ai, nhưng Lữ Duy Duy lại phủ nhận.

Lục Tề Phong nghĩ đến Tư Tề, rõ ràng là con trai của mình, nhưng bây giờ chỉ có thể gọi là thúc thúc, trong lòng Lục Tề Phong cảm thấy đặc biệt uất ức, anh không lên tiếng, một ly rượu đầy rơi vào trong miệng của anh.

"Tề Phong, nếu như cậu vẫn thích cô ấy, cũng không cần để ý một ít chuyện, có lẽ có một số chuyện cũng không được như ý, nếu quả như thật sự yêu, có thể phải bao dung." Hàn trạch Vũ nhìn Tề Phong cô đơn, có chút dụng ý sâu kín khuyên anh.

"Bao dung cái gì? Ngay cả tôi nguyện ý, tôi hiện tại có tư cách này sao?" Lục Tề Phong nghĩ đến Mỹ Giai, một cỗ tâm tình phiền muộn xông lên đầu.

"Tề Phong, tôi liền không rõ, cậu trở lại Lục thị tôi đã rất bất ngờ rồi, cậ