Điện Hạ, Thần Biết Sai Rồi

Điện Hạ, Thần Biết Sai Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324133

Bình chọn: 7.5.00/10/413 lượt.

gười đều tới chúc mừng, vợ chồng Tể tướng níu kéo trong nước mắt, ngay cả bạn học trước kia của mình cũng mặc cổ trang đến chúc phúc. Nàng bị không khí vui sướng này phủ đầu, cảm thấy tân lang chính là Liên Phong, mọi người đều chúc bọn họ bách niên giai lão, nàng hỗn loạn vui sướng không yên, đợi tân lang nhấc khăn voan của nàng.

Chú rể rốt cục đã đến, nàng nghe được tiếng bước chân của hắn, trầm ổn mà hữu lực, nàng cảm nhận được hô hấp bên ngoài hỉ khăn, tưởng tượng khi vén lên là khuôn mặt của Liên Phong.

Rốt cục khăn cũng được vén lên, chói mắt một hồi, khuôn mặt cực kỳ mong đợi lại chính là vẻ mặt trêu ngươi của Quý Bạch Vũ, khóe môi lộ vẻ châm chọc. Lâm San sợ tới mức kêu to, nâng tay tát hắn một cái, chỉ nghe "A!" một tiếng, sao lại là giọng nữ nhân?

Lâm San giật mình tỉnh lại, trợn mắt liền thấy một nữ tử áo hồng mặt mày vô cùng tức giận, trên mặt còn hồng dấu tay rõ ràng.

"A... Ngượng ngùng! Ta không cố ý." Lâm San xấu hổ cười cười, đối phương cũng thẹn quá thành giận, nâng tay định tát lại nàng.

May mắn Lâm San phản ứng mau lẹ, định cúi đầu, kết quả đối phương đánh vào giường, bày tay trắng noãn lập tức đỏ bừng, nàng kia đau đến nhe răng trợn mắt, hổn hển nói: "Trói tiện nhân này lại cho ta, ta không đánh chết nàng không được!" Vừa nói liền lập tức có hai hạ nhân đi qua, một tả một hữu cạnh Lâm San, sau đó nữ nhân hung hăng không chút khách khí nâng tay định đánh vào mặt Lâm San.

Lâm San thấy không xong, vội vàng hô to: "Chờ một chút, ngươi không thể đánh ta!"

Tay nữ nhân kia dừng giữa không trung, khinh thường cười nói: "Không thể đánh? Ngươi cho ngươi là ai?"

"Vậy ngươi là ai?" Lâm San hỏi lại.

Nữ nhân hiển nhiên bị phản ứng của Lâm San làm giật mình, thật lâu sau mới hung tợn nói: "Ta là ai, ai cần ngươi lo?"

"Đương nhiên ta lo, ta tuy là tù nhân nhưng tốt xấu gì cũng là thiếu phu nhân do cung chủ các ngươi khâm định, ngay cả ta ngươi cũng dám đánh!" Lâm San thấy nữ nhân này không giống người do Quý Hồng Lân phái tới, rõ ràng bất cứ giá nào cũng cãi lại.

Quả nhiên, nữ nhân kia bị nàng hù, tuy không hạ thủ nhưng thái độ vẫn ác liệt như trước: "Hừ! Thiếu phu nhân? Ngươi thật nghĩ mình có thể? Cung chủ bất quá từng nói qua nhưng ngươi cũng nên soi gương nhìn lại mình, thiếu chủ có thể coi trọng loại người như ngươi sao?"

"Cho dù chướng mắt, cũng là quyết định của cung chủ các ngươi, nếu ngươi đánh ta thì khi diện kiến ta nghĩ cung chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

"Ngươi!" Nữ tử áo hồng á khẩu không trả lời được nhưng khẩu khí cũng chưa tan, giằng co chốc lát, bỗng nhiên tròng mắt di chuyển, lộ ra tia ác độc. "Hừ, ngươi cho là ngươi nói mấy câu, ta sẽ không thể làm gì ngươi sao? Món nợ của tỷ tỷ, hôm nay ta nhất định báo thù!" Dứt lời, rút tam mai châm bên hông ra.

Lâm San bị tư thế này hù dọa! Chỗ quỷ quái này rốt cuộc cất giấu bao nhiêu tên biến thái a! Nàng tuyệt vọng thầm hò hét, một mặt vội vàng hỏi: "Ngươi lầm đi, báo thù cái gì? Ta ngay cả mình cũng lo không xong, còn hại tỷ tỷ ngươi, ngươi nghĩ ta là thần tiên chắc!"

"Bớt nói đi! Nếu ngươi không chạy trốn, tỷ tỷ của ta sao có thể bị cung chủ trách phạt? Hôm nay rơi vào tay ta xem như ngươi không hay!"

"Đợi chút, tỷ tỷ ngươi là Quỷ Mị?" Lâm San rốt cục phản ứng lại, đại khái hiểu được nguyên nhân nữ nhân này tìm mình báo thù, phỏng chừng Quý Hồng Lân kia trút hết tức giận lên người Quỷ Mị vì đã không cẩn thận để mình lọt vào hầm băng.

"Rốt cục đã nghĩ ra? Quá muộn!" Hồng y nữ tử nói xong, châm trên tay đã đâm xuống tay Lâm San.

Một châm này vừa đâm làm Lâm San đau hết tâm can, thiếu chút nữa ngất xỉu. Lúc này, nữ nhân kia vừa định châm cái thứ hai thì phía sau có người đến ngăn cản.

"Dừng tay, Đinh Lan!" Người vừa vào dĩ nhiên là Quỷ Mị, sắc mặt tái nhợt, nhìn suy yếu hơn trước rất nhiều nhưng khí thế không suy giảm, nâng tay Đinh Lan, "Ngươi điên rồi, nàng là thiếu phu nhân, nếu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?"

Quỷ Mị thái độ rất cứng rắn, Đinh Lan lập tức đỏ mắt.

"Tỷ tỷ, ta đây là báo thù cho ngươi!"

"Báo thù gì? Là ta sai phạm, là ta sơ ý, liên quan gì đến người khác?"

"Tỷ tỷ! Ta..." Đinh Lan tức hộc máu, nhìn vẻ mặt kiên định của Quỷ Mị, lại nhìn Lâm San sắp hôn mê vì đau, đỏ mắt bỏ đi.

Đinh Lan vừa đi, Quỷ Mị tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, xoay người hướng về hai hạ nhân bên cạnh Lâm San nói: "Mang thiếu phu nhân đi theo ta."

Lâm San cũng không biết bị người đưa đi bao lâu, đến khi bị nhiệt khí làm cho mở mắt mới phát hiện đã đến một gian thạch thất có suối nước nóng.

"Giúp thiếu phu nhân cởi áo." Quỷ Mị nói xong, hai nữ tỳ bắt đầu giúp Lâm San cởi quần áo.

Lâm San lúc này đã không còn đau như vừa rồi, thấy có người định cởi đồ cho mình, vội vàng giãy dụa: "Các ngươi làm gì? Buông, buông ra..."

Hai nữ tỳ kia sao có thể nghe nàng, nhanh chóng lột sạch Lâm San, sau đó đẩy nàng vào trong ôn tuyền. Bọt nước văng khắp nơi, Lâm San uống hết mấy ngụm nước, giãy dụa tính đứng lên, lại bị người rảnh tay đè xuống, sau đó có người bắt đầu giúp nàng tắm rửa.

Cảm giác này giống gì? Đúng vậy, giống như một con heo đợi làm


Disneyland 1972 Love the old s