Diễn Viên Đa Năng

Diễn Viên Đa Năng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324994

Bình chọn: 8.5.00/10/499 lượt.

ội. Tuần sau Hoàng đế

sẽ về, có lẽ đây là dịp tốt đểu tìm hiểu mọi chuyện. Thời gian này tôi

tiếp tục ngao du đây đó cùng Dangkok, cảm giác Vaiza giống như là nhà.

Thật ra tôi cũng phải nén nhiều lo âu trong lòng, mỗi ngày đều lên mạng

xem tin tức về đất nước mình. Báo chí cũng không đề cập quá nhiều về

tình hình nội chiến ở Trường Thịnh Thiên Quốc vì hầu hết sự quan tâm của họ đang hướng về một chiến sự gây go khác giữa vài nước đế quốc. Xét

cho cùng đất nước tôi chỉ là một tiểu vương quốc mà lâu nay vốn tồn tại

yên bình và ít khi làm tốn giấy mực của dư luận quốc tế. Tôi nắm được

một vài thông tin rằng cung điện Quang Minh đang có tranh chấp lớn, nội

bộ hoàng gia đã chia thành 2 phái rõ rệt. Một ủng hộ tân Nữ Hoàng, một

đi theo hội Hoàng gia. Thái hậu không trực tiếp ra mặt mà bà dùng danh

nghĩa tổ chức Hoàng tộc lâu đời để đối chọi với tôi. Bà ấy quả là người

có tính toán và mưu mô. Dư luận trong nước thì rất hoang mang. Thần dân

không hiểu được tính chất thật của cuộc nội loạn vì hầu hết thông tin đã bị Thái hậu bưng bít, ngụy tạo khiến nhiều người tin rằng sự lãnh đạo

của tân Nữ Vương có nhiều yếu kém, không khiến quần thần khâm phục là

nguyên nhân chính.

Mỗi lần đóng máy tính lại tôi đều thở dài. Mọi người đang cật lực đấu tranh trong khi bản thân một Nữ Hoàng là tôi đây lại ngồi chơi xơi nước ở một miền xa xôi. Mà cho dù tôi đang ở điện Quang Minh thì cũng chẳng

giúp được gì, tôi không đủ tự tin đối mặt với bà ấy!

Theo báo BBC đưa tin thì trong nước đang ở mức đàm phán căng thẳng,

có nguy cơ sẽ tiến tới đấu tranh vũ lực. Quân đội đang bị xâu xé, mất

đoàn kết vì chịu sự chi phối của nhiều thế lực. Tuy nhiên cũng có thể

yên tâm một điều là cả hai phe đều ngần ngại khuấy động chiến tranh vũ

trang. Tiểu vương quốc của tôi nhiều thế kỉ đã không hề có súng đạn, hơn nữa quốc gia cũng đã kí kết nhiều hiệp ước cam kết không sử dụng vũ lực trong chính trị với nhiều tổ chức an ninh thế giới. Hoàng gia đang căng thẳng nhưng sẽ không dễ dàng gây trận đổ máu. Như vậy sẽ không có ai

phải hy sinh tính mạng vì tôi!

Đó là điều an ủi duy nhất trong suốt một tháng ròng ở tại Vaiza. Ngạn Luật đã hứa sẽ đón tôi trở về sau hai tháng. Nhìn tình hình thì tôi

biết anh ấy phải trễ hẹn. Tôi sẽ ở lại lâu hơn 2 tháng. Nhưng cái lâu

hơn ấy là bao nhiêu thì khó đoán được

Tôi thấy mình đang đứng trên cái sân lớn trước Chánh Cung ở Điện Quang Minh. Hoàng cung bốn bề im lặng, không một một bóng người.Tôi thơ thẫn đi vòng quanh như kẻ mộng du. Càng vào sâu bên trong, cảnh vật càng âm u và đỗ nát. Những bức tường vốn vững trãi giờ đã loan lỗ các vết nức vỡ. Các thứ đồ đạt bị nén lung tung. Những cái chân đèn bằng vàng rơi khỏi tường, các bức tranh quý bị xé nát, những bộ rèm đồ sộ rách nham nhở, dưới đất là ly tách vỡ… cứ như tôi đang đứng giữa tàn dư của một bữa tiệc. Trong tâm trí vẫn còn hình dung ra tiếng nhạc xập xình, những đôi nam nữ lắc lư trong điệu tango,… nhưng không biết vì một lý do nào đó, mọi thứ biến thành như những gì tôi đang thấy.

Tôi ngơ ngác tìm quanh, hy vọn sẽ bắt gặp vài cô tì nữ hay nô bọc trong cung. Tôi ra khỏi căn phòng lớn và đi theo hành lang tối. Một cảm giác chết chóc lan tỏa trong không khí. Tôi ngửi thấy mùi tanh. Trong bóng tối mờ mờ dường như hai bức tường trở nên nhếch nhách bởi những vệt đen chồng chéo, như ai đó đã dùng cọ lớn quệt thành. Không hiểu vì sao tôi có linh cảm vết sơn màu đỏ cho dù không đủ ánh sáng để nhìn rõ. Và rồi ở cuối hành lang, các cánh cửa đều mở toan toát. Tôi bắt đầu kiểm tra từng gian phòng một. Thật kì lạ! Tất cả những gì tôi thấy chỉ là người nằm la liệt, chất chồng lên nhau. Họ đều ăn mặc đẹp, trang điểm cẩn thận và mang dáng vẻ danh giá. Tuy nhiên mọi người dường như đang ngủ say, họ gói đầu lên cơ thể người khác và người bên cạnh lại gói đầu lên họ. Tôi bất ngờ nhận ra trong số ấy có cả chú Lữ Công, Dĩ Thuật, Dĩ Linh, Dương Cảnh, và nhiều quan thần torng triều…Cả căn phòng rộng hơn mấy trăm người đều nhắm mắt. Tôi không biết đấy là người hay đơn giản là những con búp bê to lớn. Tất cả đều bất động.

Tôi phân vân đi tới cánh cửa tiếp theo rồi tiếp theo nữa,… cũng tương tự như thế. Và cuối cùng tôi nghe có tiếp động gian phòng xa nhất. Tôi vội nhạy ngay tới, hy vọng sẽ gặp ai đó hỏi thăm. Đứng trước cánh cửa mở sẵn, tôi trong thấy một trận đánh nhau dữ dội. Ngạn Luật mang trên tay thanh ấn kiếm của dòng họ Liêu. Thanh kiếm sáng lòa đập vài cây quyền trượng tạo âm thanh ken két. Tôi nhận ra đấy là cây quyền trượng của Nữ Hoàng, nó vốn được cất giữ cẩn thận ở phòng riêng của tôi kia mà! Ở bên trong, Ngạn lậut vẫn đang cố sức chống lại kẻ thù. Người cầm cây quyền trượng kia lẫn trong bóng tối, chỉ thấy dáng vẻ cao lớn, mái tóc phồng to có cài chiếc vương miệng cùng bộ đầm đồ sộ bung xòe. Dù mang dáng dấp con người nhưng tôi cảm giác đấy là một con quái vật kì lạ. Ngạn Luật cứ vung kiếm chém liên tục tới tấp. Người kia đang yếu thế, từng bước lùi vào sâu hơn, cố cầm cự…

Vậy rồi trong lúc tưởng cừng anh sắp thắng thì một mũi tên từ đâu bay vụt t


XtGem Forum catalog