
nó chỉ làm hình ảnh
của mình trong mắt mọi người bị hạ thấp mà thôi.
Đáp lại ánh mắt trách móc của cô bạn thân là cái nhíu mày
không hài lòng của Leo.
-Tớ biết là tớ làm gì ! cậu không cần phải quan tâm đâu.
Nói rồi cậu bỏ đi tới nơi Anh Vũ đang đứng trước sự ngỡ
ngàng của Sa Lệ, đây là lần đầu tiên Leo tỏ thái độ này với Sa Lệ, lần đầu tiên
Leo tặng hoa hồng xanh cho một đứa con gái, không phải là một loài hoa nào khác
mà là hoa hồng xanh. Hoa hồng xanh là biểu tượng cầu hôn của dòng họ Hoàng, cậu
không tặng cho Sa Lệ dù cậu biết rằng cô đã yêu cậu từ lâu. Không thể nào chấp
nhận được. Cô sẽ không để con bé đó ở bên cạnh Leo đâu, Leo là của cô. Sa Lệ
nhìn theo cô gái có bông hoa hồng xanh trên mái tóc cười nhạt... -Anh Vũ, ăn thử món bánh này đi, ngon lắm...
Cát Cát vừa nói vừa nhét chiếc bánh vào miệng cô bé, Anh
Vũ nhăn nhó, nhỏ lớp trưởng này chẳng có ý tứ gì hết, đây là một bữa tiệc sang
trong của giới thượng lưu chứ có phải xó bếp nhà nó đâu. Nhưng chưa hết, Minh
Nhật cũng cầm một ly nước có màu vàng nhạt tới trước mặt Anh Vũ dụ dỗ:
-Chắc cậu khát lắm hả Anh Vũ, uống thứ này đi, ngon lắm !
-Đó là rượu mạnh mà, cậu định chuốc say cô ấy đó hả ? Leo
ở phía sau đi lại cầm tay Anh Vũ.-Anh Vũ, tớ muốn cậu đi với tớ gặp một người.
-Gặp ai vậy ? Anh Vũ nghiêng đầu thắc mắc, trong bộ váy
xanh dương nhìn cô bé thật giống một con búp bê, cực kì đáng yêu.
-Cứ đi với tớ thì biết. Quay lại hai đứa bạn, cậu mỉm cười.-Các
cậu cứ tự nhiên ăn uống nhiệt tình vào nhé !
-OK !!!! Cát Cát cười tươi rói.
Leo nắm chặt tay cô bé dẫn đi vào bên trong tòa sảnh ngôi
biệt thự, Anh Vũ đi theo cậu thắc mắc, không hiểu Leo định dẫn cô đi đâu, cô
còn chưa được ăn món gì cả, bao nhiêu thức ăn ngon lành đầy ắp trên bàn thế
mà...Leo ơi là Leo ! Cậu chẳng tâm lí gì cả. Đến trước mặt một nhóm các vị
doanh nhân lớn tuổi, cậu cất tiếng chào:
-Bố !
Nghe tiếng Leo, một người đàn ông trung niên quay sang mỉm
cười, ông có đôi mắt sáng khuất sau cặp kiếng nhìn thật tinh tường, nhưng cũng
thật phúc hậu.
-Thế nào con trai ? Các bạn con vui vẻ chứ ? Lại đây bố
giới thiệu với con các chú, các bác tiền bối nào, sau này con phải nhờ các vị
đây giúp đỡ nhiều đó!
Leo mỉm cười và dẫn theo Anh Vũ đi tới trước mặt họ, đa số
những người này đều rất quen mặt với cô, vì họ rất hay xuất hiện trên tivi mà,
Anh Vũ hơi lúng túng nhìn lên những người này, cô không quen với họ, hà cớ gì
Leo lại dẫn cô tới đây chứ, thật khó xử. Rồi đôi mắt cô chợt sững lại trước hai
người trước mặt, cậu con trai bên cạnh người đàn ông trung niên cao lớn có đôi
mắt sâu lạnh lẽo cũng nhìn cô bất ngờ...người con trai này, sao anh ấy lại ở
đây...
-Đây chính là cậu quý tử của ông sao, Minh Đức ? Cậu nhóc
đẹp trai quá! Với một vẻ tự nhiên, người đàn ông đó đi lại trước mặt Leo mỉm cười.
-Phong ! bác đây là Hoàng Long, giám đốc công ty Paradise...bác
ấy có một cậu con trai trạc tuổi con, hai đứa làm quen với nhau nhé !
-Cháu chào bác. Chào cậu !
Leo mỉm cười với hai người trước mặt. Ánh mắt cậu chạm phải
khuôn mặt đang còn ngạc nhiên của cậu nhóc kia khi nhìn thấy Anh Vũ, bây giờ
thì đến lượt Leo ngạc nhiên, người con trai này hơi lạ, cậu ta trông thật quen,
và hình như cậu ta đang nhìn chằm chằm vào Anh Vũ của cậu. Cậu ta muốn gì chứ ?
Tại Anh Vũ của cậu quá dễ thương sao? cậu ta đã say mê cô bé sao, thật liều mạng...Sau
một giây bình tĩnh, cậu con trai đó cũng mỉm cười đưa tay ra trước mặt Leo:
-Tôi là Hà Anh Khôi, rất vui được gặp cậu.
-Hạ
Phong ! Cô bé này là bạn con sao ?
Mau giới thiệu cô bé với mọi người đi chứ!
Sau màn chào hỏi, bố Leo mới quay sang nhìn Anh Vũ thắc mắc.
Theo trí nhớ của ông thì từ trước đến giờ Leo chưa đi với một đứa con gái nào
khác ngoài Sa Lệ, ông ngắm Anh Vũ kĩ hơn, cô bé này dù không trang điểm diêm
dúa như mấy cô tiểu thư nhà giàu nhưng nhìn rất đáng yêu, và ông cảm thấy cô bé
này hơi quen, hình như ông đã gặp ở đâu rồi, sau vài giây lục lọi trí nhớ thì
ông đã nhận ra, lần trước hiệu trưởng của Leo đã mời ông lên giải quyết vụ đánh
nhau của nó ông đã gặp cô, và cô bé này hình như là nạn nhân thì phải...Rồi đôi
mắt ông mở to hơi ngạc nhiên, trên mái tóc của cô cài bông hoa hồng xanh biếc của
Leo, đến đây thì dường như ông đã hiểu chuyện.
-Đây là Anh Vũ, bạn con. Leo quay sang cô bé giới thiệu.
-Cháu chào mọi người ! Anh Vũ tiến lên cúi đầu chào trước
mấy vị tiền bối, Hoàng Long nhìn cô hơi nhíu mày.
-Chào cháu gái, ta rất vui vì cháu đã đến đây tối nay,
hai đứa hãy ra chơi với bạn đi, không cần ở lại nghe mấy câu chuyện nhàm chán của
các bác đâu ! Minh Đức nhìn cô bé mỉm cười trìu mến, vậy ra đây là cô gái mà
con trai ông đã chọn sao ? nó đưa cô bé tới đây để ra mắt ông sao ? Thú vị lắm
!
Hai người rời khỏi đám đông đó đi ra khu giành cho họ ở
bên ngoài, Leo hơi mỉm cười, bố cậu không phản đối gì khi cậu đưa Anh Vũ tới,
có nghĩa là ông đã đồng ý. Mục đích tối nay của cậu thế là đã đạt được. Anh Vũ thì vẫn chưa hết ngạc nhiên, cô hơi ngước
ra sau nhìn theo Anh Khôi, không ngờ anh