
mặt càng có
chút nghi hoặc, nhưng vẫn rất nhiệt tình vì Hạ Cảnh Điềm gọi đến phòng
trợ lý của tổng giám đốc, nghe đúng là trợ lý Lâm Đào của Kỷ Vĩ Thần,
sau một phen trò chuyện Lâm Đào bảo tiếp tân hướng dẫn Hạ Cảnh Điềm đến
lầu hai mươi bốn, Hạ Cảnh Điềm cười cảm ơn rồi mang theo vali đồ đạc
tiến vào thang máy, mà phía sau nàng, cô nhân viên tiếp tân ánh mắt càng hồ nghi không thôi.
Lầu hai mươi bốn, Lâm Đào tự mình đứng ở cửa thang máy tiếp Hạ Cảnh Điềm, giúp nàng đem hành lý vào văn phòng, sau
đó, bắt đầu nói về công việc mà Hạ Cảnh Điềm sẽ đảm nhận, bởi vì Hạ Cảnh Điềm học chuyên môn về quản lý thị trường tiêu thụ, nên lúc này đây
chức vị của nàng là trợ lý của phòng tiêu thụ, mới vừa nghe đến phòng
tiêu thụ, Hạ Cảnh Điềm cả người thình lình run rẩy một chút, cuối cùng
sau khi nói một chút về công việc Lâm Đào liền hỏi nơi ở sắp tới của Hạ
Cảnh Điềm.
Hạ Cảnh Điềm đối với thành phố này không rõ và hoàn
toàn là lạ lẫm, cũng may Lâm Đào cũng nhiệt tình, liền lập tức dẫn Hạ
Cảnh Điềm ra công ty tìm chỗ ở.
Những chỗ ở gần công ty giá cho
thuê thiếu chút nữa làm cho Hạ Cảnh Điềm cắn lưỡi, huống chi vừa nghĩ
tới bệnh của cha Hạ Cảnh Điềm càng tiết kiệm, cuối cùng, quanh đi quẩn
lại nàng rốt cục tìm được một chỗ cách trung tâm một chút xa, tiền thuê
cũng coi như hợp lý, đường đi cũng tốt, chỉ là cách công ty xa hơn một
chút, ít nhất phải hai mươi phút ngồi xe buýt, bất quá, đây là nơi Hạ
Cảnh Điềm cảm thấy tốt nhất.
Lâm Đào bảo Hạ Cảnh Điềm ngày mai
bắt đầu đi làm rồi ra về, Hạ Cảnh Điềm thuê phòng trọ có cả nhà bếp vừa
mới xây xong, hoàn cảnh tốt còn rất yên tĩnh, đúng là chỗ ở lý tưởng cho Hạ Cảnh Điềm, sau khi cùng chủ cho thuê nhà ký hợp đồng, nàng lập tức
bắt đầu đi siêu thị một chuyến, đem đồ cần mua lên danh sách, cứ
thế liền bận đến buổi tối, nàng bụng đói lộc lộc liền tùy tiện ăn một
chút.
Ban đêm làm cho nàng tâm không khỏi lo lắng, nàng lúc nào
cũng chú ý đến động tĩnh của điện thoại, chỉ sợ Kỷ Vĩ Thần gọi điện tới, mà nàng hoàn toàn không hiểu quy tắc của một tình nhân là như thế nào,
hơn nữa, trong lòng vừa nghĩ tới loại giao dịch này thì cảm giác vô cùng chán ghét và ủy khuất dâng lên, nhưng người ở dưới mái hiên không thể
không cúi đầu, cho dù chán ghét nàng cũng không thể lùi bước.
Chờ đợi lo lắng cả đêm thẳng đến hơn mười một giờ, nhwung làm cho Hạ Cảnh
Điềm may mắn chính là không có nhận được điện thoại của Kỷ Vĩ Thần, xem
ra, đêm nay nàng có thể ngủ thoải mái.
Kỷ thị lầu năm mươi ba, Kỷ Vĩ Thần một mình trong phòng làm việc rộng rãi, cao nhã bóng dáng lười
biếng nghiêng dựa trên ghế, màu áo sơ mi trắng nam tính, áo khoát vét
tùy ý ném ở trên ghế sô pha, tóc hơi mất trật tự, ngũ quan anh tuấn ẩn
dấu dưới ánh đèn lờ mờ, lông mi dài cong cùng cặp mắt kia thâm thúy mê
người tản mát ra hàn khí làm cho lòng người kinh lạnh, ngón tay thon dài cầm một ly thủy tinh, rượu đỏ đậm đặc tản ra mùi thơm nhàn nhạt, hắn
yêu mến yên tĩnh, mỗi lần sau khi bận rộn hắn theo thói quen lẳng
lặng đứng ở một chỗ .
Hắn đêm nay vì cái gì không có gọi cho Hạ
Cảnh Điềm, nói thật, hắn là đã quên có một cô gái như vậy tồn tại, hắn
thậm chí liền tối hôm qua đã xem giao dịch kia cũng như là bố thí, cái
gọi là tình nhân cũng chỉ là một lý do hắn trợ giúp nàng, nhu cầu sinh
lý của hắn gần đây đã có một phụ nữ riêng để giải quyết, đương nhiên,
hắn không phải một người dục ý quá độ. Khí trời tháng tám
ánh nắng tươi sáng lạn, Hạ Cảnh Điềm nhẹ nhàng cước bộ đi vào tổng bộ Kỷ thị, trước đó nàng đã liên lạc với bộ phận nhân sự, lập tức có người
xuống tiếp nàng, bởi vì công việc của nàng đã được Lâm Đào an bài thỏa
đáng, chỉ cần nàng vừa đến là có thể lập tức bắt đầu.
Đến gần lầu mười một, Hạ Cảnh Điềm không khỏi bị văn phòng khổng lồ trước mắt
dọa sợ, càng làm cho nàng kinh ngạc chính là lầu mười một cũng chỉ làm
một số tác vụ, còn muốn xử lý sâu hơn phải đi lên năm tầng nữa, xác
thực, Kỷ thị đã trở thành tập đoàn hùng mạnh nhất cả nước, sự vận chuyển của nó có liên quan đến các ngành sản xuất lớn, kể cả thị trường tài
chính chứng khoán, bất động sản khách sạn hay các thiết bị đồ điện, tài
sản khổng lồ của Kỷ thị đã ngày càng phát triển ổn định.
Hạ Cảnh
Điềm sẽ làm việc tại tầng mười một, bộ phận nhân sự đem nàng dẫn đến một phòng làm việc rộng rãi, sau đó đi đến trước nặt một phụ nữ trung niên, cười nói!”Chị Lưu, Hạ Cảnh Điềm cô ấy đã đến.”
Từ trong máy vi
tính ngẩng đầu lên, hé ra khuôn mặt giỏi giang khôn khéo nữ tính, mái
tóc xoăn cùng trang phục công sở cao cấp, trang điểm nhẹ nhàng, xem
chừng là một nhân vật lợi hại, chị Lưu ánh mắt lợi hại nhìn lướt qua Hạ
Cảnh Điềm đứng lặng ở một bên, sau đó lộ ra một vòng mỉm cười nói!”Hạ
Cảnh Điềm! hồ sơ của em chị đã xem rồi, bởi vì em là người mới, chị rất
chờ mong biểu hiện của em ở công ty.”
“Cám ơn chị Lưu, em nhất
định sẽ cố gắng làm việc .” Hạ Cảnh Điềm cười trả lời, đáp lại rất bình
tĩnh, không biết vì cái gì, nếu như đổi lại là nàng trước kia, trước mặt cấp trên có uy lực như vậy nàng nhất định sẽ khẩn trương,