Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325484

Bình chọn: 9.00/10/548 lượt.

định, từng chút từng chút tiêu tan.

Kiên trì, dần dần trở thành chuyện buồn cười.

Ta đã không còn muốn tiếp tục truy xét xem ai đúng ai sai, cũng không còn

sức lực dò hỏi xem ẩn tình trong đó là gì, tất cả những điều này đối với ta giờ đã không còn quan trọng.

Trong đầu bất chợt hiện ra lời nói của Diễm nhi trong cái ngày ở Tử Kinh cung.

Nàng nói, Nhị tỷ, nhanh chóng có một đứa bé đi, ngay khi tỷ cảm thấy đã

không còn điều gì có ý nghĩa, thì ít nhất còn có nó, đó là điều hoàn

toàn thuộc về tỷ.

Nhẹ nhàng vỗ về bụng, thật ra ta cũng không cảm nhận được gì, chỉ là trong lòng lại thấy bình yên nhẹ nhàng như vậy.

Con của ta thật ngoan, chịu tha thứ cho sơ suất của ta, cũng đồng ý ở lại bên cạnh mẫu thân.

Như vậy, ta tuyệt đối không để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội tiếp tục hãm hại nó, tuyệt đối không!

Chỉ một lát sau Sơ Ảnh đã dẫn Thuần Du Ý vào phòng, nàng vòng trước qua

bình phong, cầm lấy khăn che mặt trên đầu giường giúp ta mang vào, lại

thay ta sửa sang lại xiêm y, sau đó mới thỉnh Thuần Du Ý tiến vào.

Thuần Du Ý đưa tay bắt mạch cho ta, sau một lát liền lên tiếng: “Lần này xem

như là may mắn giữ được, chỉ có điều mạch tượng của người hỗn loạn, thai vị cũng không tốt, hơn nữa thân thể cũng suy nhược, nếu như tiếp tục có sơ sẩy gì, chỉ sợ đến thần tiên cũng không cứu được, chẳng những nhi

đồng không thể giữ mà Vương phi cũng sẽ gặp nguy hiểm.”

Ta nhẹ

giọng nói cảm tạ, hơi ngừng một lát, sau lại nhìn vào ánh mắt của hắn,

lẳng lặng lên tiếng hỏi: “Lúc trước Thuần tiên sinh từng giúp ta xem

mạch một lần, vì sao khi đó không nói cho ta biết?”

Hắn buông

tay, nói: “Khi đó ta vừa nhận ra dấu vết ‘Họa tấn như sương’ trong cơ

thể của Vương phi, hỏi còn có ai quan tâm đến hỉ mạch của người, đừng

nói là ta thật sự không chú ý đến, mà cho dù có chú ý tới thì cũng không cần thiết phải nói ra, Tam điện hạ đâu bảo ta xem việc này —-hơn nữa,

có thai lúc nào mà không thấy, còn ‘Họa tấn như sương’ thì không phải ai cũng có cơ hội gặp qua?”

“Ngươi —-” Sơ Ảnh vô cùng tức giận, nhưng dù sao Thuần Du Ý cũng đã cứu ta nên nàng kiềm chế cảm xúc để không bộc phát.

Ta khẽ hạ hàng mi, suy tư.

Thuần Du Ý vốn là người thông minh, thấy ta như vậy liền dứt khoát lên tiếng

hỏi: “Thế nào, Vương phi hoài nghi ta hay là hoài nghi Khanh nhi?”

Ta lắc đầu: “Là hương kia, đúng không?”

Thuần Du Ý ngẩn ra một lúc, cũng không dài dòng, gật đầu nói: “Đúng, quả thật hương kia là hàng tốt, do hơn mười loại hương liệu quý giá phối thành

cho nên có thể che đậy được mùi cầy hương, nếu không phải vì Khanh nhi

thích hương liệu, ta đã không dốc lòng nghiên cứu điều chế những thứ này hơn nửa năm, và cũng không thể phát hiện ra. Cầy hương này thật ra cũng là một loại quý hiếm khó kiếm, nhưng lại có khả năng làm cho nữ tử bình thường không mang thai, nhưng đối với phụ nữ có thai khi ngửi thấy sẽ

rất nguy hiểm.”

“Tam điện hạ có biết không?” Ta lẳng lặng hỏi.

Thuần Du Ý gật đầu: “Biết, hơn nữa tỳ nữ của Vương phi cũng đã nói hết tất cả những chuyện về hương nhang này. Khi đó sắc mặt của hắn âm u đến đáng

sợ, ta còn tưởng rằng hắn nhất định sẽ không để yên cho vị Đỗ tiểu thư

kia, nhưng dường như có kẻ không biết suy nghĩ, chỉ có té xỉu một chút

đã vội vàng chạy tới, Tam vương phi, nam nhân như vậy, ta thật không

hiểu đến cùng thì người và Khanh nhi coi trọng hắn ở điểm nào?”

Ta không trả lời hắn mà đưa mắt nhìn Họa Ý đang đứng hầu bên trong phòng,

mở miệng nói: “Ngươi lập tức đưa người đến Thiều Nghi quán, đem ‘Thư hòa an tức hương’ mà ngày thường Đỗ Như Ngâm đốt mang tới đây cho ta, nếu

nàng không chịu thì lục soát.”

Có lẽ vì nhìn thấy vẻ bình tĩnh kiên quyết trên gương mặt ta nên Họa Ý cũng không hỏi nhiều, liền nghe lệnh rời đi.

Thuần Du Ý hơi giễu cợt nhìn ta: “Thế nào, Vương phi vẫn chưa hết hy vọng?”

Ta lắc đầu: “Không, ta tin tưởng lời nói của Đỗ Như Ngâm rằng nàng ta vẫn

luôn sử dụng ‘Thư hòa an tức hương’ này, cũng tin là nàng ta có thể ngửi ra mùi hương nhang, mà loại hương nàng tặng ta chắc hẳn cũng không khác gì nhiều, chỉ thiếu mỗi cầy hương. Việc hiện tại ta muốn làm, chính là

thỉnh Thuần tiên sinh phân biệt, sau đó danh chính ngôn thuận nhổ bỏ

vĩnh viễn cái tai họa ngầm này.”

Ta tin tưởng vị Đỗ tiểu thư này

không có lá gan lớn như vậy, cũng không ngốc như thế, nhất là trong lúc

sức lực còn yếu kém như bây giờ.

Chuyện lần này, nếu thật sự có người có mưu đồ hãm hại, thì nàng cũng chỉ là kẻ bị người khác mượn tay.

Nhưng một ngày còn để nàng ở bên cạnh vẫn là một mối họa ngầm, ta không muốn

để con của mình lúc nào cũng phải sống trong nguy hiểm.

Mưu hại

thai nhi trong bụng Tam vương phi, chỉ với tội trạng này, cho dù có Nam

Thừa Diệu che chở, tính mạng của nàng có thể không sao, nhưng từ nay về

sau, tuyệt đối cũng không thể tiếp tục mơ mộng bước được chân vào Tam

vương phủ.

Thuần Du Ý không nói, chỉ kín đáo nhìn ta, ta cũng

không quan tâm tới hắn, chỉ bảo Sơ Ảnh mời hắn ra phòng ngoài, còn mình

thì nằm lên giường nhắm mắt dưỡng thần.

Một lát sau Họa Ý đã trở

lại: “Vương phi, Đỗ tiểu thư nói


Insane