
viết ra được đáp án, vì thế tính hối lộ
anh cho em điểm cao. Một khi bị nhận định là có hối lộ,em rất có có thể
bị khai trừ học tịch.”
“Bọn họ bắt đầu tra em ?” Cổ Dĩ Tiêu cắn môi dưới, nổi trận lôi đình.
“Không có, nhưng mà anh sẽ không để bọn họ điều tra em.”
“Cho nên anh muốn một mình đi tới Ninh Hạ xa như vậy sao?”
“Ừm.”
“Nhưng mà anh có nghĩ tới người kia lợi dụng chuyện này tổn hại anh
một lần, thì nhất định còn có lần thứ hai, lần thứ ba, đến lúc đó làm
sao bây giờ? Dịch Thừa, suy nghĩ một chút đi, ai theo dõi anh? Ai có thù oán với anh? Quan trọng là ai biết chuyện em với anh? Em dám cam đoan
đám bạn trong ký túc xá của em không làm ra chuyện như vậy.”
Dịch Thừa suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên nói:“Tạ Hướng Đông.”
“Tạ giáo sư, thầy ấy có thù gì với anh?” Cổ Dĩ Tiêu nháy mắt,“Bởi vì
ghen tị anh đẹp trai hơn hắn? Hay là…… Hắn thầm mến em cho nên xem anh
thành tình địch?”
Dịch Thừa gõ đầu cô một cái trừng phạt cô không nghiêm túc,“Hắn bởi
vì chức vị danh vọng cho nên bất mãn, mặt khác dường như biết chúng ta ở bờ biển ăn cua nướng, giống như có thử qua anh một lần nhưng mà khi đó anh vội vàng đi Bắc Kinh họp, không có để ý đến.”
“Nhìn không ra hắn lại để ý như vậy!” Cổ Dĩ Tiêu giận không thể nuốt, lập tức sinh ý niệm chỉnh Tạ Hướng Đông trong đầu.
“Để anh điều tra xem biết đâu có biến chuyển,nếu tra ra thật là Tạ Hướng Đông……”
“Anh có thể cắn ngược lại hắn một cái!”
“Anh không phải là cẩu……”Sau ót Dịch Thừa rơi xuống vài cái hắc tuyến.
Cổ Dĩ Tiêu từ phía sau ôm lấy cổ hắn, gục vào trên lưng cắn vào lổ tai hắn,“Anh dám đi Ninh Hạ em liền một ngụm cắn chết anh!”
Dịch Thừa trốn tránh kêu khổ không ngừng.
“Đúng rồi,em nghĩ ra một phương pháp chỉnh Tạ Hướng Đông nhưng phải nhờ anh phối hợp một chút.”
Dịch Thừa ngây ngẩn cả người,“Em muốn chỉnh hắn?”
Cổ Dĩ Tiêu dùng sức gật đầu,vừa nói đến phải chỉnh người cô so với ai khác đều dũng cảm hơn, lập tức khua tay múa chân đem kế hoạch của chính mình nói cho Dịch thừa,cười gian liên tục,ước gì lập tức có thể đi tìm
Tạ Hướng Đông.
Dịch Thừa nghe xong kế hoạch của cô thầm than một hơi,Cổ Dĩ Tiêu quả
thực chính là vô pháp vô thiên,nghĩ ra được kế hoạch ác độc đến cực điểm như vậy, may là không có dùng trên người hắn.Vốn định trách cứ cô vài
câu,bỗng nhiên thấy cô nằm lên trên giường nhìn hắn vẫy tay,chớp mắt một cái,Dịch Thừa lập tức sắc mị nhào đến, đem cái gì Ninh Hạ, ảnh chụp, Tạ Hướng Đông quăng lên chín từng mây.
Hồng nhan họa thủy, một chút cũng không sai.
Mặc dù Dịch Thừa muốn tra ra người gửi những tấm ảnh kia có phải Tạ
Hướng Đông hay không nhưng mà chuyện như vậy làm sao tra. Bất quá Dịch
Thừa lại nghe nói, hai phó giáo sư được cử đi Ninh Hạ một người là hắn
một người là Tạ Hướng Đông.
Có lẽ thật là Tạ Hướng Đông.
Mặc kệ có phải Tạ Hướng Đông hay không thì hắn hôm nay cũng tiêu rồi
bởi vì Cổ Dĩ Tiêu muốn chỉnh hắn. Dịch Thừa dạy xong khóa liền đến địa
điểm đã hẹn nhưng không thấy Cổ Dĩ Tiêu. Hắn đợi chưa đầy vài phút sau
lưng liền bị người nào đó vỗ mạnh một cái,một chút cũng không lưu tình
giống như muốn đánh hắn đến nội thương hay sao ý.Người vô tình như vậy
ngoại trừ Cổ Dĩ Tiêu ra còn có ai? Dịch Thừa xoay người vừa thấy liền
không khỏi thối lui từng bước, trong lúc nhất thời lại nhận không ra
người trước mắt.
Đây là một cái áo kiểu cũ màu đen,tất chân màu da,phía dưới là một
đôi giày cao gót màu đen.Cô đeo một cái kính đen thật to dường như che
đi nửa mặt của mình, tóc chải ngược về phía sau dáng vẻ rất quê mùa, còn xịt rất nhiều nước hoa,mùi thơm nồng nặc bay đến.
“Dĩ Tiêu?!” Kính mắt Dịch Thừa thiếu chút nữa từ mũi rơi xuống.
“Là em.” Cổ Dĩ Tiêu theo bản năng đẩy kính mắt nhếch miệng cười.
Dịch Thừa thực kinh ngạc nhìn cô, phát giác cô hiện tại nhìn qua so
với hắn còn lớn hơn mười tuổi, thật sự là người cần ăn mặc,phật cần kim
trang,ăn mày phải mặc đồ ăn mày.“Em tại sao ăn mặc thành như vậy?”
“Chúng ta không phải đến căn tin dành cho giáo sư sao?” Cổ Dĩ Tiêu
còn nghĩ vòng vo,“Hình dáng em như vậy tương đối giống giáo sư nha,nếu
em cứ trẻ tuổi xinh đẹp sợ làm nhiều người chú ý đến.”
Cô như vậy chỉ sợ càng dẫn ngươi chú ý …… Dịch Thừa lắc lắc đầu làm bộ không biết cô,đi đến căn tin giáo sư.
“Dịch giáo sư –” Cổ Dĩ Tiêu ở phía sau kêu lên,“Chờ tôi một chút!”
Vén hai sợi tóc trên mặt ra, thực đứng đắn đi đến bên người Dịch Thừa,
nói:“Hiện tại bắt đầu, anh phải gọi em là Cổ giáo sư.”
Dịch Thừa làm bộ không có nghe thấy, chỉ thấy Cổ Dĩ Tiêu nhếch miệng, dùng ngữ khí buồn nôn làm nũng nói:“Dịch giáo sư, anh gọi em một lần
thôi~~ được không nha~~”
Dịch Thừa dừng lại quay đầu lại nhìn thoáng qua dáng vẻ đại thẩm của
Cổ Dĩ Tiêu, quay đầu lại không tình nguyện gọi một tiếng:“Cổ…… giáo sư.”
Cổ Dĩ Tiêu lúc này mới cảm thấy hài lòng nở nụ cười, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra đến trước.
Hai người cùng nhau đi đến căn tin giáo sư,Cổ Dĩ Tiêu nhìn xung quanh một chút lập tức phát hiện Tạ Hướng Đông,hắn bưng một khay đồ ăn tìm
được một vị trí ngồi xuống. Cổ Dĩ Tiêu cười lạnh một chút từ trong túi
màu đen