
đúng lúc a, anh mà phát hiện ra cái
gì thì làm sao.
"Sao anh lại đi theo tôi"
Cô cố tình thay đổi giọng nói, nhẹ nhàng hỏi một câu, dù sao cô cũng không thể lạnh lùng với anh được, dù chỉ là giả bộ.
"Em, có muốn đi theo tôi không"
Anh nói một câu khiến cho cô suýt nữa ngã ngửa, mắt mở to nhìn anh trân
trân. Cũng may anh nhanh chóng phát hiện ra lời mình nói dễ gây hiểu
lầm, vội vã muốn sửa lại
" Cái đó, không phải như vậy, ý tôi là.. lúc trước có thấy em ở căn tin đó, tôi quan sát từ đầu tới cuối. Em,
rất có tiềm năng. Tôi là muốn hỏi, em có muốn theo tôi làm việc không"
A. Làm việc. Thì ra ý anh là vậy. Nhưng mà không phải cô đã làm việc với
anh năm năm rồi sao, còn làm cái gì nữa. Nếu như lúc nãy nhìn thấy anh ở đó, cô có chết cũng không có giúp mấy người kia sửa máy đâu. Lâm Vũ mím môi, không chút suy nghĩ liền đáp lại
"Không cần đâu"
"Em không suy nghĩ chút nào sao, ví dụ như tiền lương, phúc lợi, tiền đồ... mấy cái đó..."
"Không cần đâu"
Cô ngắt lời anh, chắc nịch khẳng định
"Cho tôi lý do"
Anh nhíu mày, hỏi lại.
"Tôi... tôi không thích làm việc với người khác. Tính cách của tôi rất kì
quái... nói chung không thích hợp chính là không thích hợp"
Anh
nhìn cô trong chiếc mũ lưỡi trai lúp xúp, chiếc kính dày cộp che khuất
đôi mắt, lời nói cũng có mấy phần đáng tin. Xem ra cô thật sự là loại
người không thích tiếp xúc với người khác, chỉ là cô có tiềm năng như
vậy...
Anh thở dài một hơi
"Thôi được, đây là số điện thoại của tôi, nếu như em thay đổi ý định thì hãy dùng nó để liên lạc"
Anh tiến đến, đưa cho cô một tấm danh thiếp nhỏ tinh xảo, cô nhìn cũng
chẳng nhìn qua, trực tiếp nhét vào trong túi quần rồi quay lưng bước đi. Đùa sao, số điện thoại của anh cô đã sớm thuộc lòng, cần gì cái này nữa đâu.
"Khoan đã"
Cô nghe anh gọi, giật mình dừng bước, quay đầu lại
"Tôi là Trình Hạo, còn tên của em?"
Cô nghĩ nghĩ một chút, nhẹ nhàng đáp
"Lâm Nhiên"
Lâm Nhiên. Cô ấy lại cũng tên là Nhiên. Trên đời này lại có nhiều thứ trùng hợp đến thế.
Trình Hạo nhìn bóng lưng của cô, trong lòng có điều suy nghĩ. Từ lần gặp
trước, anh đã cảm thấy bóng lưng của cô có chút quen thuộc, bây giờ nhìn kĩ lại, quả thật rất giống vật nhỏ kia. Rõ ràng là khuôn mặt khác,
giọng nói khác, khí chất cũng khác đến một trời một vực, sao anh lại cảm thấy giống nhau đến thế chứ. Giống như hôm nay khi bước vào căn tin, cô ngồi bên cạnh người nào đó, anh liếc mắt một cái đã nhận ra cô, không
giống như mấy người con gái luôn vây quanh anh, gửi thư cho anh, anh
ngay cả một chút ấn tượng cũng không có nữa. Bất giác để ý đến một người khác ngoài vật nhỏ kia, không biết là tốt hay là xấu nữa. Có lẽ, người
với người giống nhau là truyện thường tình, anh có lẽ là nhớ vật nhỏ kia đến phát điên rồi .
Quả nhiên không ngoài dự đoán, ngày hôm sau, trong trường nổi lên sóng gió lớn, nói là Hàn Minh cùng với Lâm Vũ chắc chắn có JQ, có người còn nói ngày ngày hôm đó còn nhìn thấy Lâm Vũ cùng với Trình đại thần ở một chỗ, khiến cho hàng tá các thể loại tin đồn
nổi lên. Có người nói Lâm Vũ trước mặt thì chủ động quyến rũ Hàn Minh,
sau lưng thì mặt dày đeo bám Trình Hạo mặc cho anh từ chối. Người khác
lại nói Hàn Minh kia là muốn thay đổi khẩu vị mới tìm đến cô, chơi chán
lại bỏ, chỉ là dù có theo lời đồn nào cũng thuận lợi đẩy Lâm Vũ lên đầu
sóng ngọn gió, trở thành cái gai trong mắt của toàn thể nữ sinh trong
trường. Người này truyền tai người kia, so với ngày trước, tai tiếng của Lâm Vũ còn tăng lên một phần. Lâm Vũ thì không hề hay biết gì về chuyện này, dù rằng có biết, có lẽ cũng chẳng làm tăng hứng thú của cô lên một chút. Mặc dù có nhận ra những ánh mắt kì quái của mấy người trong
trường, thậm chí là những lần chỉ trỏ trực tiếp hơn trước, cô cũng chẳng thay đổi thái độ, bọn họ ghét, hảo, cứ ghét đi, cô vẫn chính là ăn ngon ngủ tốt. Hàn Minh thì chẳng cần phải nói, có lẽ sống chung với tai
tiếng đã quen, chẳng còn quan tâm đến mấy thứ tin đồn đó nữa, có thời
gian là lại đến tìm Lâm Vũ.
Cô sau ngày hôm đó liền giữ lời hứa,
dạy bóng rổ cho anh, nền tảng của anh đã rất tốt, cô cũng chỉ cần hướng
dẫn anh một chút, ngày ngày tập luyện. Cũng vì thế, hai người thường
xuất hiện cùng với nhau, ra về cũng nhau, Hàn Minh còn thường xuyên quan tâm mua đồ ăn cho cô
khiến cho tin đồn trong trường trở nên xác
thực. Mặc dù mọi người trong lòng đều khinh bỉ Lâm Vũ không xứng với
người trong mộng của họ, chỉ là nhìn thấy hai người bên nhau thì cũng
không tránh khỏi việc ghen tị đến đỏ mắt
...
"Nó đưa mày bao nhiêu"
"1 triệu"
"1 triệu, đùa sao. Con nhỏ kia mà đáng giá như vậy?"
"Con nhỏ yêu cầu hai mươi người đó, một triệu là đúng rồi"
"Hai mươi người, nhìn nhỏ kia gầy yếu như vậy, tao với mày cũng đủ "xử" gọn nó rồi, lại còn muốn hai mươi người"
"Chẳng biết nhỏ này nghe ở đâu, nói rằng nhỏ Lâm Nhiên có học võ, từng một
mình hạ đến 9 thằng, còn làm cho 1 thằng trường mình bị gãy xương phải
nhập viện"
"Vớ vẩn, nhìn người nó như kia, tao dùng chút lực cũng đủ bóp chết. Chậc chậc. Bọn con gái bây giờ ghen tuông