Duck hunt
Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!

Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323474

Bình chọn: 7.5.00/10/347 lượt.

m 1 lần

bỏng rát…

…ngày định mệnh ấy…

anh nghe điện thoại của cô nàng Salasa xong, thì vội vàng chạy đến bệnh

viện… và trước mắt anh… một cảnh tượng kinh hoàng mà ngay cả tưởng tượng anh cũng không dám nghĩ đến… người con gái anh yêu đứng chơi vơi giữa

khung cửa sổ… rèm màu xanh không ngừng phấp phới bay … cảm giác cơ thể

cô dường như cũng sắp sửa bị gió cuốn đi… mái tóc nâu dài lấp lánh ánh

vàng xõa tung, có chút hơi lạnh ẩm ướt…cô kinh ngạc nhìn anh, đôi mắt

xanh thất thần chứa đựng nỗi đau khổ…

** FLASH BACK**

_

Rầm!!!Candy!!!!??!!!_ Salasa chưa kịp nói gì thì cánh cửa phòng bật

mở!!! có tiếng nói phát ra từ sau lưng, giọng nói đó vô cùng quen

thuộc!!!! Salasa và Neyuli kinh ngạc không thốt nên lời, Candy cũng giật mình sửng sốt . Cả ba đều quay đầu nhìn lại….!!!!!!!!! Là anh??!!!!!!!!

Katsuki mồ hôi đầm

đìa, thở không ra hơi, kinh hoàng nhìn cảnh tượng trước mắt mình, cảm

giác đầu óc chếch choáng. Anh không thể rời mắt khỏi cô. Đôi mắt nâu

thẳm của anh xoáy thẳng vào cô, khiến Candy không ngừng run rẩy… Tại sao anh lại xuất hiện đúng lúc như vậy?! Neyuli dường như trút được gánh

nặng, đôi chân không còn sức lực, liền khuỵu xuống. Có lẽ bởi vì cô tin

rằng, anh là người duy nhất có thể khiến Candy thay đổi ý định.

Candy thất thần nhìn

anh, đôi mắt nâu sâu thẳm luôn hướng về cô 1 cách ân cần dịu dàng, nay

lại chứa đựng tia lạnh lùng giận dữ. Cô tránh ánh mắt anh, chuyển dời

hướng nhìn sang chỗ khác, bắt gặp Salasa đang thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra

là Salasa!! Candy cắn chặt môi, ném cho Salasa 1 cái nhìn sắc bén. Rồi

cô giật mình bởi giọng nói trầm trầm của anh:

_ Candy à… Tại sao?!

Em làm cái gì thế này…?_ Đôi mắt anh đỏ ngầu, hướng thẳng về phía cô,

khổ đau, điên dại… có chút gì đó hoang dã trong đáy mắt.

_ Em…_ Candy thật sự

không biết phải đối diện như thế nào với anh… Cô níu chặt vào mép bên

cửa sổ, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoang mang.

_ Xuống ngày đi nào… anh xin em..!_ Katsuki cố gắng kiềm chế cơn run rẩy vì sợ hãi, tiến lại gần cô.

_ Không!!!!! Anh tránh ra!!!!_ Candy nhắm chặt mắt, cố gắng dùng hết sức lực hét lên!!!

Katsuki đứng khựng lại!! Ngước nhìn cô!!!

_ Em xin anh… đừng

tiến lại gần nữa…!!!_ Candy cắn chặt môi, mùi tanh tưởi của máu xộc vào

cổ họng. Cảm giác đau đớn dằn vặt không ngừng dày vò cô.

_ Candy à…_ Salasa

cũng không ngờ, Candy vẫn cứng đầu ngoan cố như vậy!! Neyuli cũng mở to

đôi mắt, kinh ngạc không thốt nên lời.

_ Anh cũng xin em…! Đừng làm anh sợ!_ Katsuki nhìn Candy, ánh mắt khẩn thiết vô cùng.

_ Không…_ Candy lắc đầu…

_ … Anh cầu xin em…!

Candy à…!_ Katsuki từ từ khuỵu gối. Anh quỳ xuống sàn nhà lạnh lẽo,

ngước nhìn cô, từ khóe mắt một dòng lệ tuôn trào_ anh đã sai thật rồi…

anh sẽ để em được bên cạnh người con trai ấy… anh sẽ ra đi… sẽ không níu giữ em bên mình nữa… bởi vì thế… anh cầu xin em… hãy xuống đi…hãy cho

anh được sửa chữa lại lỗi lầm… anh biết… anh đã sai… đã sai thật rồi…

Candy!_ Cả thân hình cao lớn của anh dường như đang run rẩy. Trái tim

anh đau đớn tựa muôn ngàn mũi kim nhọn xuyên vào… cảm giác tê buốt len

lỏi khắp người…anh cố gắng lắm mới có thể thốt ra mấy câu như vậy.

_ …_ Candy nhắm chặt

mắt, không muốn bản thân chứng kiến cảnh tượng này thêm 1 giây nào nữa.

Môi cô run run, khẽ lắc đầu_ em xin lỗi… Kat-kun.. nhưng đã không còn gì nữa rồi…. người đó đã biến mất… không kịp nữa… không còn kịp nữa…

Katsuki sững sờ. Tâm trí anh bị chấn động mạnh. Cô đang nói cái gì vậy?!!! Tại sao?!!!

Candy tiếp tục, có chút ngậm ngùi cay đắng:

_ Hãy để em ra đi thanh thản. Có được không anh?_ cô hỏi anh, giọng nói rất nhẹ…nhẹ như một cơn gió thoảng.

Trái tim anh dường như dần dần đóng băng lại…

_ Anh không sai… chỉ

có em lựa chọn sai lầm… tất cả là tại em… tại em quá ích kỷ… là tại em

mà thôi… _ nước mắt nóng hổi, không ngừng lăn dài trên má, cả khuôn mặt

cô nhợt nhạt trắng xanh, không chút sắc hồng, cảm giác bi thương hiện

rõ_ bởi vì như thế… anh đừng đau khổ nữa… cũng đừng dày vò bản thân

mình… Kat-kun à… thật ra… không phải em không yêu anh… chỉ có điều… trái tim em quá nhỏ bé… quá nhỏ bé để chứa đựng bóng hình của 2 người… em

xin lỗi… đừng níu kéo em nữa… thế gian này, đối với em, không có người

đó chẳng khác nào cõi chết… cho em ra đi không vướng bận gì …có được

không anh?_ Candy lại hỏi thêm 1 lần nữa… đôi mắt xanh đầy khẩn thiết

van nài_ … Kat-kun à… em cũng cầu xin anh… đừng vì em mà khiến bản thân

đau buồn thêm 1 lần nào nữa… em nợ anh quá nhiều… chẳng thể nào trả

hết…bởi vậy nên…_ Candy hít 1 hơi thật dài, rồi lại tiếp_ nếu như kiếp

sau thật sự tồn tại… em thề sẽ gặp anh và yêu anh đầu tiên… yêu thay cho cả kiếp này… Vĩnh biệt anh… cảm ơn …. Và xin lỗi…

… Trong kí ức của anh

ngày hôm đó… chỉ tồn tại 1 màu trắng xóa… với rèm cửa màu xanh không

ngừng tung bay… những giọt lệ lấp lánh rơi xuống nền nhà lạnh lẽo… bốc

hơi không còn dấu vết…”

** END FLASH BACK**

… Katsuki từ từ mở mắt ra… 2 thái dương không ngừng co giật…

… anh cắn chặt môi… nước mắt chẳng thể nào rơi ra được nữa… bởi vì dòng lệ đã cạn kh