Old school Swatch Watches
Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!

Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324070

Bình chọn: 7.5.00/10/407 lượt.

Kid bước ra khỏi phòng, 1 mùi thơm xộc thẳng vào mũi: mùi của 1 món ăn Nhật mẹ Kid từng nấu...mì Udon?!!!!!!!!!!!??????!!!!!!

Kid ngớ người ra. Candy đáng yêu trong chiếc váy ngủ trắng như tuyết

đang đứng ở bếp nấu bữa ăn sáng, khuôn mặt nghiêng nghiêng với nụ cười

nhẹ trên môi..." oh my love!^^"

trái tim Kid đang nhảy điệu tango trong lồng ngực. Cậu vẫn đang mơ ư???

Kid từ từ tiến lại gần, Candy không hề hay biết. Kid nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy eo Candy từ phía sau lưng." Uhm`!!!!!! ấm áp!! mùi hương ngọt

ngào này nữa!!! đúng là Candy rồi!!"

Candy giật nảy mình. Chắc bởi vì qua chú tâm nên Candy không để ý đến. Candy bối rối gỡ tay Kid ra:

_ Anh?? Buông em ra đi !!!

_ Không buông! _ Kid mỉm cười dịu dàng.

_ Anh hay thật đấy!! Anh không định để em nấu bữa sáng nữa à?_ Candy không buồn gỡ tay Kid ra nữa.

_ hì!!! Bx giỏi ghê ta!!!!! yêu Candy quá!!!!_ Kid nựng vào má Candy.

_ Hứ! ai thèm cưới anh mà bày đặt!! Mà anh..._ Trừng mắt_ nhất định

không buông em ra mà vào rửa mặt chứ gì?? _ nhấn mạnh từng tiếng.

_ ồ!! buông chứ!buông chứ!! Chụt!!_ Kid thơm vào má Candy 1 cái rồi chạy biến vào nhà vệ sinh.

_ anh...!!! _ giọng Candy tràn đầy sát khí... nhưng thật ra, Candy nổi

giận như thế chỉ vì.... muốn che giấu việc Candy đang.... ngượng chín

mặt ( hi`, đáng yêu wa' nhỉ>.<)

Kid bước ra, tròn mắt hỏi Candy:

_ có cần anh giúp gì không?

_ Không.

_ để anh giúp nhé?

_ Không.

_ tại sao?

_ Lỡ anh làm vỡ bát đĩa thì khổ._ cười.

_ Em coi anh là loại gì chứ?_ Kid nhăn mặt_ anh rất giỏi đấy nhé_ Vênh mặt lên.

_ Hì!! ờ thì giỏi!!! Rất là giỏi!!! được chưa cưng?

_ Em đúng là không hề tin anh chút nào. Hix._ Kid phụng phịu.

_ Em tin mà. Bây giờ thì ăn thôi._ cười.

_ Không ăn. _ Kid bày đặt giận dỗi.

_ Sao cơ?_ Candy ngạc nhiên khi thấy thái độ của Kid._ Haha!!! Sao anh giống con gái quá vậy?_ Candy bật cười.

Kid nhìn chằm chằm vào Candy. Thật không ngờ... " Oh my God!!!!!! nụ

cười của Candy sao mà đáng yêu thế không biết!!!!!!!!!!!!!!!!!"

_ Hix. Thôi được rồi!! Bây giờ thì ăn!! _ Kid miễn cưỡng ngồi vào chỗ.

Nụ cười chế giễu của Candy vẫn khiến Kid bỏ qua hết tất cả mọi chuyện.

Đúng vậy, dù Candy làm gì, chỉ cần Candy mỉm cười với Kid, thì Kid sẽ bỏ qua ngay không tính toán. Có lẽ bởi vì, Kid quá yêu Candy, nên bất cứ

lỗi lầm nào của Candy, Kid cũng sẽ xem như không có. Đối với Kid mà nói, mọi thứ thuộc về Candy, Kid đều yêu hết. ( Bó tay, y như tên cuồng

vậy>.<)

Mà quên nói đến con Mimi_ con chó cưng của Kid, sau vụ giật phích cắm

máy vi tính, Kid đã trả lại cho ông nội. Dù rất yêu quý nhưng cái gì

cũng có giới hạn của nó, 1 lần là quá đủ đối với Kid .>.<

"Hẹn hò!! Hẹn hò!!! Phải làm gì bây giờ nhỉ?? Hix!!! AH

!!! Nắm tay!! Phải nắm tay chứ!!! Hix!! mình đã ôm Candy rồi !!!! Cũng

đã hôn Candy rồi!! Nhưng ... Chưa nắm tay lần nào cả!!!!!!!!!!!!!!! Oh

my God!!!!! Hix!! làm sao bây giờ!!!?? " Kid đi bên cạnh Candy, đầu óc

hoàn toàn rối loạn, tay Kid cứ liên tục đổ mồ hôi. Cậu thật sự lúng

túng. Kid và Candy từng cùng nhau chơi lúc thơ ấu, nhưng đã bao giờ đi

ra ngoài đường thế này đâu!! Nói tóm lại, đây chính là cuộc hẹn hò đúng

nghĩa đầu tiên trong đời Kid!!!!( tên này ngây thơ nhỉ>.<)

Candy kéo chiếc mũ xuống che bớt khuôn mặt mình, dù Candy đã đeo cả

kính râm để giấu bớt nhưng những người qua đường vẫn nhìn chằm chằm vào

Kid và Candy khiến cô thấy khó chịu. Mà tất nhiên là ai cũng ngoái nhìn

rồi, đơn giản là bởi vì dáng 2 người rất đẹp, chứ chưa nói đến việc Kid

đẹp trai 1 cách chói lóa đâu nhé.

Người qua lại tấp nập. Đặc biệt ở khu Shibuya này thì lại càng đông đúc hơn. Nếu không cẩn thận thì....có khi bị đè bẹp giữa đường cũng nên.

Kid không để ý đến xung quanh, cậu đang chìm đắm trong suy nghĩ của

riêng mình. Candy thấy Kid cứ tụt lại phía sau, cô cố gắng nắm lấy tay

Kid :

_ Anh!! Đi thôi nào!!?

_ Hả?? _ Kid nhìn Candy không chớp mắt. Rồi mặt đỏ bừng lên.

_ anh sao vậy??hi`!_ Candy lấy tay che đi nụ cười của mình.

_ Không... không sao. Đi thôi._ Kid lắp bắp, mặt càng ngày càng đỏ lựng.

Kid để mặc Candy kéo mình đi như vậy, miệng cứ mỉm cười, mặt vẫn đỏ

bừng lên" AAHH! Nắm tay được rồi!!!!! Dù là Candy nắm tay mình chứ không phải mình nắm tay Candy!!Hix!!Nhưng mà... vui quá!! Yeah!! không phải

kiểu tình nhân nhưng thích quá đi mất! AAAAHHH!!!!!!!!"( Sao mà tên này

con nít vậy nhỉ?>.< có cái nắm tay bình thường mà cũng vui, đúng

là quái đản>.<)

Bỗng nhiên Candy đứng khựng lại, mắt không chớp lấy 1 cái. Kid nhìn

theo hướng mắt Candy đang nhìn, thì thấy 1 đôi đang nắm tay kiểu tình

nhân " Hu hu!! Mình muốn nắm tay giống thế!! hix!!" và Kid mở mắt to hết cỡ ra, thật là sững sờ!!!Không thể nào tin nổi!!!!!!!! Ken và

Neyuli??!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cả hai người kia hình như còn ngạc nhiên hơn nữa. Ai mà ngờ được là sẽ gặp nhau khi đều cúp học để đi hẹn hò thế này cơ chứ??!!

2 người họ tiến lại gần. Neyuli ngại ngần núp đằng sau Ken. Candy vờ hỏi:

_ Ơ!! Neyuli đâu rồi nhỉ??? Vừa mới thấy ở đây mà !!!

_ Tớ... tớ đây..._ Neyuli ló mặt ra, ngượng nghịu đáp.

_