
Cửu Cửu thành thân, Tiểu Tứ Tử muốn có mẫu thân.”
Tất cả mọi người sửng sốt, Sài Vương phi nói, “Ai nha, cũng khó cho hài tử này, hài tử nhỏ xíu thế này không có nương làm sao chịu được a, bằng không mấy người các ngươi nghĩ cách đi?”
“Ách…” Ba người đều bối rối.
Bát Vương gia nghĩ —— Này, trên tay không có cô nương thích hợp a.
Bàng Thái sư nghĩ —— Này, nếu có thể gả thân thích của mình cho Triệu Phổ chẳng phải là thăng chức rất nhanh, thế lực càng vững chắc?
Duy độc Bao Chửng —— ông sờ sờ cằm, tựa hồ có chút không minh bạch… Tiểu Tứ Tử vừa nói, dù niệm thế nào cũng thông, nó muốn Công Tôn và Cửu Vương gia thành thân, hay là muốn hai người bọn họ thành thân với nhau a?
Sài Vương phi suy nghĩ một chút, giao Tiểu Tứ Tử cho Bao Chửng ôm, sau đó liền vội vã đi ra, tìm bà mối Lưu tới, hỏi, “Trên tay ngươi hiện có bao nhiêu cô nương a?”
“U.” Bà mối Lưu cười nói, “Kia khá nhiều, không có một trăm cũng có tám mươi.”
“Hảo!” Sài Vương phi nói, “Nhanh lên, mang theo những người đó đến Thái Bạch Cư, làm mối cho Cửu Vương gia cùng thần y!”
Bà mối Lưu vừa nghe làm mối cho Cửu Vương gia, vui đến méo miệng, hí ha hí hửng chạy đi.
.
Bàng Cát vừa thấy thời cơ đã tới không thể bỏ lỡ, bèn nói có chuyện gấp phải về phủ, ra cửa bưng bụng chạy về phủ, lệnh cho thủ hạ tìm bà mối Trương đến “Đi, làm mối cho ta!”
Bà mối Trương ngẩn người, hỏi, “U, thái sư, ngài muốn nạp thiếp a?”
“Phi!” Bàng Cát phun một cái, “Ta đã bao nhiêu rồi mà còn nạp thiếp, gia tộc ta có bao nhiêu cô nương chưa lập gia đình?”
“Ách…” Bà mối Trương tính toán, nói, “Còn có mười hai người.”
“Hảo!” Bàng Cát nói, “Đều dẫn đi, đến Thái Bạch Cư, đoạt lấy Cửu Vương gia cho ta!”
“Nga! Hảo!” Bà mối Trương vội vàng chạy, Bàng Thái sư nhấp một ngụm trà, nói, “Chuẩn bị kiệu! Đến Thái Bạch Cư, chúng ta ngăn cản bà mối của Vương phủ lại, đừng để bọn họ đoạt tiên cơ!”
.
Tử Ảnh cùng Giả Ảnh chờ đợi bên ngoài. có người ra ra vào vào, thầm nhủ đám người này bị sao vậy? Giống như có việc khẩn cấp. Lúc này, Bao Chửng cùng Bát Vương gia cũng đi ra, Tử Ảnh đến tiếp lấy Tiểu Tứ Tử, hỏi, “Tiểu Tứ Tử, ngươi nói gì với bọn họ?”
Tiểu Tứ Tử nắn nắn ngón tay, nói, “Ân… Nhờ bọn họ, tìm bà mối giúp Cửu Cửu cùng phụ thân cầu hôn a.”
Bao Chửng đi khá chậm, nghe được, đến gần hỏi, “Tiểu Tứ Tử, ngươi nói cầu hôn, là muốn Vương gia cùng Công Tôn tiên sinh thú thê?”
Tiểu Tứ Tử suy nghĩ một chút, nói, “Ân? Phụ thân thú, Cửu Cửu gả, ta muốn Cửu Cửu làm mẫu thân.”
“A…” Tất cả mọi người hút một ngụm khí lạnh, Bao Chửng hô to, “Hỏng rồi!” Vội vã lên kiệu, nói với nha dịch của Khai Phong, “Nhanh đến Thái Bạch Cư còn có a, ngăn những bà mối này lại!”
.
Mà mọi người không nghĩ đến chính là, giữa bà mối và bà mối không có gì là bí mật, vừa nghe nói Cửu Vương gia Triệu Phổ, còn có thần y Công Tôn Sách muốn chiêu thân, trong nháy mắt, toàn bộ bà mối ở Khai Phong phủ đều oanh động, tất cả bà mối đều mang theo một quyển chân dung mỹ nữ đến Thái Bạch Cư, thậm chí có người trực tiếp dẫn cô nương tới, thầm nhủ, ai có thể đem cọc hôn nhân này nói thành, kia có thể hưng thịnh!
.
Mà Khai Phong phủ, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường tả hữu vô sự, liền hẹn nhau đến Thái Bạch Cư uống rượu, ra cửa đi trên đường, thì cảm thấy bầu không khí khác lạ… Ở đâu ra nhiều bà mối như vậy a?
Triển Chiêu kéo một người phía trước, hỏi, “Đại thúc, chuyện gì mà kích động như vậy a?”
“Ai, Triển đại nhân, ngài không biết a? Cửu Vương gia cùng Công Tôn tiên sinh chiêu thân tại Thái Bạch Cư đó!”
“Hả?” Triển Chiêu mở to hai mắt.
“Ai nha, hiện tại toàn bộ cô nương bà mối ở Khai Phong đều hành động! Chúng ta cũng đi xem náo nhiệt!” Người nọ vội vã bỏ chạy.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường ngẩn người tại chỗ, Bạch Ngọc Đường tiến lên phía trước, nói, “Ta đến nóc nhà đối diện Thái Bạch Cư giành chỗ.”
Triển Chiêu nhanh chóng chạy ào đến cửa hàng ăn vặt bên cạnh, “Ta mua vài món nhắm rượu!”
Hai người đều là vẻ mặt hưng phấn.
.
Mà trong Thái Bạch Cư, Công Tôn và Triệu Phổ ăn cơm, không có Tiểu Tứ Tử, bầu không khí xấu hổ không nói nên lời, Triệu Phổ gọi một bàn thức ăn, hai người ta một câu ngươi một câu vừa trò chuyện vừa ăn.
Chợt nghe được trên đường đột nhiên có tiếng người huyên náo, Triệu Phổ nhíu mày, hỏi, “Đây là có chuyện gì vậy? Lại có dã thú chạy đến sao?”
Hai người bọn họ vừa lúc ngồi ở cạnh cửa sổ, song song nhìn ra bên ngoài, một đoàn bà mối mặc áo đỏ áo xanh, còn có thật nhiều cô nương trang điểm lộng lẫy, hướng Thái Bạch Cư xô đẩy mà đến.
Triệu Phổ vội vã che mắt —— Ai nha, mí mắt… hai bên đều nháy! Một đoàn bà mối chen chúc lao tới, xông pha giành dẫn đầu, chính là bà mối Vương do Thái phi phái tới kia.
Triệu Phổ và Công Tôn đang ngồi uống trà bên cạnh bàn, còn đang khó hiểu vì sao lại có nhiều bà mối đến như vậy, chợt nghe đến cửa thang lầu có một thanh âm gào to vang đến, “Ai u~ Cửu Vương gia a…”
“Khụ khụ…” Triệu Phổ nghe thanh âm đó hàm răng đều tê dại, xoay mặt vừa nhìn, một nữ nhân hơn ba mươi tuổi lắc lắc thắt lưng phì phì như thùng nước hướng hắn đi tới, cầm trên tay một mảnh khăn l