
Người và A
tu la đều rất hoan hỷ, tin tưởng và tiếp nhận để thực hành”.[1'>
[1'> Bản dịch “Kinh kim cương” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh.
Kết thúc buổi tụng niệm, tất cả các sư tăng và cư sĩ cùng làm lễ vái
lạy Đức Phật. Trong số họ có hai ông bà lão đứng lên. Bà lão tóc bạc
trắng, quàng chiếc khăn lụa màu sắc còn tươi nguyên. Ông lão cao lớn,
gầy gò, dáng điệu lom khom, nhưng phong thái an nhiên, bất phàm, tựa như một tiên ông. Ông lão đưa tay khoác lên chiếc ba lô mang theo bên mình, để lộ chuỗi hạt mã não rực đỏ trên cổ tay.
Ông lão và bà lão nhìn nhau, mỉm cười, dắt tay nhau ra khỏi đại điện. Tôi tươi cười bước tới, đón chiếc ba lô từ vai cha, mỗi tay nắm một vị, thong thả đi về.