
ít ỏi
còn lại này để mà học cả.
Sau buổi tối tự học cuối cùng, hôm sau
trường học sẽ thành địa điểm thi, nên tất cả sách vở học sinh phải mang
về ký túc, không được lưu lại bất cứ một mảnh giấy nào, thậm chí những
dòng chữ vớ vẩn viết trên tường cũng phải xóa sạch.
Vương Y Bối kích động kéo tay Lương Nguyệt nói: “Cảm giác thật khó tin, mai đã là ngày thi đại học rồi!”
Cô vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên bước vào ngồi trường này, nhìn dãy phòng
học khối mười hai cảm thấy thật xa vời, vậy mà hiện tại cô đã tốt nghiệp cấp ba rồi. Mọi chuyện dường như mới xảy ra ngày hôm qua mà thôi.
“Đừng nghĩ nhiều thế, thả lỏng bản thân chút đi!”
Vương Y Bối gật đầu.
Trên mạng có một câu nói kinh điển, muốn tỏ tình thì đợi khi thi đại học
xong, trong đợt thi các đôi tình nhân cũng sẽ không cãi nhau.
Vương Y Bối nằm trên giường suy nghĩ, học bao nhiêu năm trời cuối cùng quyết định chỉ bằng hai ngày thi sắp tới.
Cô nhớ tới ông nội đã qua đời, lần trước về nhà cô thấy cỏ đã mọc um tùm
quanh mộ ông. Cô nhìn chằm chằm vào đám cỏ rậm rạp ấy, đó chính là chứng tích của thời gian, của mấy năm trời cô đã trải qua, hiện tại, kỳ thi
đại học trước mắt chính là lúc kiểm nghiệm lại mọi thứ.
Vương Y Bối nằm mãi không ngủ được đành phải đếm khỉ, đếm mãi đếm mãi tới lúc ngủ thiếp đi.
Khu vực phòng thi đều đã được phong tỏa, phần lớn học sinh đứng dưới hàng
cây bên ngoài, những học sinh không cùng trường thì đứng một khu tách
biệt. Lương Nguyệt và Vương Y Bối đứng ngay dưới cột cờ, giáo viên phúc
trách hôm trước đã dặn dò các cô trước và sau khi thi xong đều tập hợp ở đây, các thầy cô sợ học sinh làm mất giấy báo dự thi nên quyết định thu lại sau khi kết thúc mỗi môn.
Gần đến giờ, thí sinh chen nhau vào tìm phòng thi của mình. Vương Y Bối hít thở, thành bại đều dựa vào lần này!
Đề thi Văn tường đối khó, ngay cả câu tặng điểm cũng hóc búa: Nêu đặc điểm cấu trúc câu của thể văn biền ngẫu. Vương Y Bối vừa nhìn thấy đề liền
hoa mắt chóng mặt, cô không nghĩ sẽ thi vào phần này nên lúc ôn tập đã
bỏ qua luôn. Ngẫm nghĩ một lúc cô viết xuống: “biền ngẫu và tứ lục
ngôn[1'> “.
[1'> Văn biền ngẫu: Dạng thức câu văn được tổ chức theo một số quy tắc tương đối chặt chẽ về số lượng chữ, về nhịp, về tính cân đối trong ngữ nghĩa. Đặc điểm của biền văn hiện đại là từng cặp câu
mười chữ, ngắt nhịp 4/6.
Đây là lần thi đầu tiên cô còn dư ít
thời gian nhất từ trước tới giờ. Bình thường làm bài thi môn Văn cô làm
xong rất sớm, nhưng lần này lúc hoàn tất chỉ còn thừa mười phút, vội
vàng kiểm tra qua một lượt để chuẩn bị nộp bài.
Vương Y Bối rất căng thẳng, tay cầm bút cũng run lên.
Kết thúc buổi thi Văn, cô tới nơi tập trung nộp lại giấy báo dự thi, sau đó đi ăn cùng Lương Nguyệt.
Lương Nguyệt ngửa đầu lên trời mà than thở: “Khó chết mất!”
Vương Y Bối không muốn nói về vấn đề này: “Chúng mình đi ăn gì bây giờ?”
“Cô giáo nói nên ăn cái gì nhẹ nhàng dễ tiêu một chút.”
Vương Y Bối gật đầu: “Vậy ăn trong trường luôn nhé!”
Vì có nhiều học sinh trường khác tới dự thi nên nhà ăn của trường cũng làm đồ ăn ngon hơn rất nhiều, ngay cả người kén chọn như Vương Y Bối cũng
tỏ ra rất hài lòng với món thịt xào ớt xanh.
Hai tay cô đã lạnh cứng lại: “Ăn xong rồi phải ngủ để thoải mái đầu óc.”
“Sắc mặt cậu xấu quá!” Lương Nguyệt sờ trán cô: “May mà không sốt.”
“Tớ hơi căng thẳng tẹo thôi.”
“Còn mấy tiếng nữa mới thi môn tiếp theo cơ mà!”
Vương Y Bối cũng không rõ tại sao, chỉ cảm thấy rất sợ, rất áp lực.
Buổi trưa cô ngủ cũng không được ngon lắm, ngủ một lát đã dậy.
Cô cảm thấy rất bức bối, hai câu hỏi lớn đầu tiên trong đề thi môn Toán
đều là câu cho không điểm, thế nhưng tới gần lúc giám thị thu bài cô mới phát hiện ra mình làm sai câu một. Cô càng nghĩ càng hận mình.
Hiện tại không như những lúc bình thường, không phải muốn nói gì là có thể
tùy tiện nói. Thời gian thi cử này, Vương Y Bối khá trầm mặc, Lương
Nguyệt cũng không quấy rầy cô.
Ngày hôm sau thi Lý tổng hợp đối
với Lương Y Bối đúng là sấm sét giữa trời quang. Câu hỏi Hóa học và Sinh học cực kì khó, chỉ có Vật lý là còn tương đối đơn giản. Sau khi tiếp
nhận được sự thật này rồi, Vương Y Bối cũng bình tĩnh hơn nhiều, chỉ còn chút ít không đành lòng.
Giáo viên môn Toán nói đề thi không có
phần hypecbon, nhưng cuối cùng phần đó lại chiếm những 20 điểm. Đương
nhiên, đây cũng chính là phần Vương Y Bối mù tịt.
Vật lý kiếm điểm dễ nhất, nhưng cô không có khả năng được điểm cao, trong khi Hóa và Sinh lại khó như vậy.
Môn thi cuối cùng là tiếng Anh. Từ vựng rất nhiều, cô áng chừng mình được
khoảng 100 điểm, chắc chắn không thể đạt được 120 điểm, xem ra thành
tích chung của cô không được khả quan cho lắm.
Nhưng dù biết kết quả không tốt thì cô vẫn ôm hy vọng có kì tích xảy ra, hy vọng mình được điểm cao.
Buổi tối ngày kết thúc kì thi đại học, giáo viên yêu cầu học sinh nội trú
không được ra khỏi trường mà phải quay về kí túc đúng giờ, nhưng mọi
người không hề có ý định sẽ nghe lời. Đầu tiên là tất cả kéo nhau đi
liên hoan, ai nấy đều rất hào hứng, gọi rất nhiều rượu để chuốc