Old school Swatch Watches
Em Dám Quên Tôi

Em Dám Quên Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325062

Bình chọn: 8.5.00/10/506 lượt.

xoay đối diện Cảnh Giai Tuệ nói : "Đây là bạn gái tôi Lã Trác Nhi."

Lã Trác Nhi mỉm cười nhìn Cảnh Giai Tuệ đánh giá, so sánh lễ phục tao nhã của cô ta, Cảnh Giai Tuệ Nhất lại đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, hơn nữa không biết vì sao, đầu tóc còn có chút hỗn độn, thật là vô cùng lôi thôi lếch thếch.

Cho dù đối phương chính là bạn gái của cháu trai, nhưng thiên tính người phụ nữ vẫn là ích kỉ, trong lòng Lã Trác Nhi bắt đầu ngầm so sánh, dáng người cùng tướng mạo quần áo, mình cũng cao hơn đối phương không chỉ một chút.

Cảnh Giai Tuệ như trước biểu tình thản nhiên chào hỏi Lã Trác Nhi.

Xem ra Đồng Nhiên đã hoàn toàn thay đổi, hắn trước kia, cho dù có yêu đến mức nào đi nữa, cũng không bao giờ thể hiện tình cảm với bạn gái trước mặt người khác, thái độ của hắn bây giờ, nghiễm nhiên là tiếp đón một người bình thường.

Tiền tài cùng địa vị bay lên, cũng làm cho người đàn ông biết che đậy bản thân hơn trước, che giấu bản chất thô bỉ cùng thái độ xấc xược vào sâu bên trong.

Cô chậm rãi thay đổi tầm mắt, theo quán tính cúi đầu, mình cần gì phải suy nghĩ về anh ta chứ. Bữa tiệc này rất náo nhiệt, mọi người đi lại cụng ly với nhau, từng nhóm một tụ tập lại một chỗ trò chuyện vui vẻ.Cảnh Giai Tuệ toàn thân tỏa ra mùi vị của sự thấp kém, hoàn toàn không phù hợp với quang cảnh sang trọng nơi đây, nên đương nhiên không thu hút được sự chú ý.

Đồng Nhiên lạnh nhạt bỏ cô sang một bên, còn mình thì cười cười nói nói đi sang phòng bên cạnh chơi bi-a với mấy người bạn làm ăn.Trái lại Lã Trác Nhi lại rất quan tâm đến cô, cầm lấy một ly cocktail rồi đưa cho Cảnh Giai Tuệ đang ngồi một mình trong góc.

“Đồng Nhiên cũng thật là, lại cứ như vậy để cô ở đây rồi đi bàn chuyện làm ăn, Tiểu Tuệ em đừng bận tâm nhé!”.Cảnh Giai Tuệ biết đối phương là đang muốn bày ra dáng vẻ vợ tương lai của Đồng Nhiên, trong lời nói có chút khiêm nhường đối với người có vai vế nhỏ hơn là cô.

“Cám ơn chị, tôi hiểu rõ Đồng…..Ngày như thế này vốn không nên gây phiền phức cho chú ấy, hay để thuận tiện, chị có thể gọi cho tôi một chiếc xe không, tôi sẽ không ở đây quấy rầy chú ấy nữa.”

Lã Trác Nhi vừa mới định nói thì Đồng Nhiên lại kéo vài người tới.

“Đến đây, lão Trương, lão Lưu, đây là bạn gái của cháu tôi, tên là Cảnh Giai Tuệ, trong tay cô ấy đang tồn một số hàng văn phòng phẩm, xin nhờ hai vị xem xét rồi tiêu thụ bớt cho cô ấy!”

Người gọi là lão Lưu kia hiển nhiên là một người rất thẳng tính, nghe xong hắn liền không vừa lòng hất tay với Đồng Nhiên : “Tôi nói này Đồng Nhiên, cậu không phải là người rất tỉ mỉ chu đáo sao! Hôm qua còn nói với tôi cùng nhau góp vốn mua hàng, sao bây giờ lại trở thành người đi giới thiệu vậy, lại còn nhường hết cho tôi? Có phải muốn bán cho tôi với “giá tốt” không?”

Quan hệ của Đồng Nhiên và hai người này quả thật rất tốt, nói chuyện rất tùy hứng, lão Trương kia cũng cười cười nói : “Lão Lưu ông nói đúng lắm, tên nhóc này thật sự rất khôn ngoan! Ông xem lúc trước cậu ta làm một vụ hợp tác mua lại khí đốt châu Âu, cư nhiên lại có thể khiến cho cổ phiếu của tập đoàn tăng gần gấp đôi! Hai chúng ta cũng nên có chút đề phòng, có lẽ cậu ta lại đang tính toán cái gì đây!”

Đồng Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu : “30 vạn Đola mà thôi, có thể lừa hai người được cái gì chứ! Chừng đó còn không bằng một rương rượu vang cao cấp của hai vị.”

Lã Trác Nhi đứng bên cạnh nghe, kỳ quái vỗ nhẹ lên tay Đồng Nhiên : “Anh cũng đang cần mua số hàng đó, sao lại phải nhờ người ngoài, làm vậy không phải sẽ khiến cho Tiểu Tuệ chê cười sao?”

Đồng Nhiên nhẹ nhàng lắc ly rượu vang trên tay, cười nói : “Đúng là anh đang cần mua một số đồ dùng văn phòng, nhưng chỉ sợ là cháu dâu sẽ không chịu bán cho anh!”

“Sao có thể như vậy được! Có ai lại không đi nắm bắt một cơ hội tốt như vậy chứ? Có đúng không Tiểu Tuệ? Đừng khách sáo, cứ ra sức mà đưa một cái giá thật cao cho chú của em!” Lã Trác Nhi thân thiết ôm lấy vai Cảnh Giai Tuệ, vui vẻ nói.

Cảnh Giai Tuệ nghe thấy giọng điệu giả bộ của Đồng Nhiên, cảm thấy muốn nôn mửa, trong lòng cân nhắc không biết nên từ chối như thế nào.

Nhưng đúng lúc này, tiếng hộp thư điện tử trong điện thoại vang lên, cô mở ra, là tin nhắn trả lời của Hàn Lâu Sơn, nội dung đại khái là trong công ty vẫn còn một lượng hàng chưa tiêu thụ hết, lần này tuy rằng hàng rất tốt, giá cả lại hợp lý, nhưng nhất thời không lo được vốn, hẹn lần sau lại cùng hợp tác.

Cất điện thoại, Cảnh Giai Tuệ biết lão già háo sắc kia tám phần là muốn cướp trắng số hàng, vốn dĩ cũng không có ý định mua.Nhưng hắn đã từ chối rồi, nếu bây giờ còn từ chối Đồng Nhiên nữa, thì kế tiếp biết phải làm sao đây?

Nghĩ đến khoản tiền phạt khổng lồ kia, Cảnh Giai Tuệ thật sự cảm thấy rất đau đầu, Bạch Văn Văn nhờ đến cô, rõ ràng là đang nghĩ cô có một vị hôn phu giàu có, căn bản không phải lo nghĩ đến chuyện tiền bạc, đáng tiếc, cô Cảnh Giai Tuệ không phải là người thích dựa dẫm vào đàn ông.

Hàng tháng cô đều gửi tiền về cho gia đình, tài khoản ngân hàng luôn có ít nhất 5000 tệ, phòng trường hợp đau ốm bệnh tật.Bởi vì chuyện kết hôn, ba cô còn thu xếp