
n cãi nhau ở trước mặt đứa nhỏ,
bọn nhỏ
đều rất thực mẫn cảm, cha mẹ có xung đột là có thể nhận thấy
được.
Hắn nhắm mắt lại, lại mở mắt ra, bỗng nhiên cảm thấy chân mềm
nhũn,“Ngươi muốn cùng ta ở riêng? Kia đứa nhỏ làm sao bây giờ?”
“Ngươi lại hiểu lầm, ta không phải muốn ở riêng, chính là muốn
có một chút không gian, đứa nhỏ đương nhiên ở
nơi này, ta cũng sẽ trở về xem bọn hắn.” Nàng hoài nghi
chính mình ở đây đàn gảy tai trâu hay không? Mỗi câu đều đã bị hắn xuyên tạc,
còn bày ra một bộ dáng bị nàng ruồng bỏ, rõ ràng là hắn ở cố tình gây sự!
Như được cởi nút thắc, hắn nở nụ cười,
cười đến bất đắc dĩ mà thâm trầm.“Coi như thế này ,ta không
thể chăm non các con tốt đươc người cần gì phải chuyển ra ngoài? Không bằng ta
chuyển đi ra ngoài là tốt nhất.”
“Kia làm sao có thể? Đây là phòng ở của ngươi.” Nếu có người
phải rời đi, cũng là nàng mới đúng .
“ Phòng ở của ta không có nghĩa là nhà của ta, nếu ta không
có người chẳng khác nào không nhà để về.”
“Ngươi……” mỗi câu nói của hắn đều ;rất thâm sâu !
Nàng còn muốn nói cái gì đó, hắn cố ý
đánh gãy lời của nàng,“Cứ quyết định như vậy đi! Dù sao ta mấy
ngày này
trước cũng không về nhà, ngươi cùng đứa nhỏ cũng rất khá, có
ta hay
không có ta đều giống nhau.”
“Cầu xin ngươi không cần nói như vậy!”
Tính tình quật cường của hắn làm cho nàng đau đầu đứng lên,
tại sao một
hồi lại thành ra thế này?
“Còn muốn nói với như thế nào?” Hắn
lạnh lùng hỏi lại, xem nàng không lời nào để nói, hắn hiểu
được chính
mình nói đúng rồi.“ Thời điểm ngươi hy vọng ta về nhà thì
nói cho ta
biết, hôm nay ta bắt đầu ở trong công ty.”
“Khải Đường……”
Tiếng gọi của nàng không thể giữ cước
bộ của hắn, xoay người rời đi khỏi vợ cùng nhà của hắn, đây
là kết quả
hắn dùng số tiền mặt thật lớn để đổi lấy, thật tốt!
Thức trắng cả đêm, Lí Thần Du dưới đáy
lòng tự mắng chính mình mấy trăm lần, đều do nàng không biết
cách ăn
nói, không hiểu cách biểu đạt, kết quả biến thành tự hại
chính mình,
trên thế giới nào có nữ nhân nào ngu ngốc như nàng không ?
Nhất định là
nàng chưa từng đi làm, kinh nghiệm duy nhất chính là làm một
giáo viên
thực tập , nàng quá non nớt, một chút kỹ xảo đàm phán cũng
không có, tâm lý với đối Kha Khải Đường lại là một mực kính sợ, khó trách hắn
nói cả
một chuỗi dài, nàng ngay cả nửa câu cũng không chen vào được.
Cái này thật thảm, còn không biết bắt
đầu từ đâu, nàng còn làm tự tôn cùng tình cảm của hắn bị
thương, làm hại hắn phải rời nhà trốn đi, hết thảy đều là họa là từ cái miệng
mà ra.
Đến buổi sáng ngày hôm sau, cuộc sống
vẫn diễn ra như vậy , kêu đứa nhỏ rời giường, Kha Hoằng Kiệt
lúc còn
trong cơn buồn ngủ ;vẫn phát hiện ra việc không thích hợp.“Ba
ba ở nơi
nào rồi?”
“Ba ba có công việc, nên đêm qua đã
phải đi công tác.” Lấy cớ này hẳn là hợp lý nhất nàng không
muốn nói
dối, nhưng lại không thể nói là mẹ làm ba ba tức giận chạy mất.
“Ba ba khi nào thì trở về?” Kha Hoằng Kiệt không buông tay hỏi.
“Quá vài ngày nữa sẽ trở lại, hôm nay chúng ta ăn cơm được
không?”
“Hảo!” Tiểu hài tử lực chú ý rất nhanh đã bị dời đi, Lí Thần
Du âm thầm thở một hơi.
Trên bàn cơm đã đầy đủ món ăn, Lí Thần
Du nhìn vào vị trí của hắn giống như đang nhìn thấy có một
người ngồi ở
đấy, hóa ra thói quen chính là ngoan cố như thế , chính là một
người
không ở đây, phòng ở lại trở nên rất trống trải.
Dùng qua cơm sớm, Kha Hoằng Kiệt đi đến trường, Kha Nhược
Lan đột nhiên muốn nói:“Mẹ ~~ con muốn gọi điện thoại cho ba ba.”
“Gọi điện thoại cho ba ba làm cái gì?” Lí Thần Du lôi kéo nữ
nhi ngồi xuống, nữ nhi lần đầu tiên đưa ra loại yêu cầu này.
“Con muốn kêu ba ba làm nhanh một chút để về nhà, cùng con
xem phim hoạt hình !”
“Ân…… Cũng tốt.” Có lẽ có thể dùng con
bé diễn đạt ý mình , Lí Thần Du đối ý nghĩ của chính mình cảm
thấy rất
đáng xấu hổ, nhưng lại cảm thấy đây là một chủ ý tuyệt vời .
Suy tính một lát, nàng mở điện gọi cho
Liêu thư ký, nói cho đối phương biết là con gái muốn tìm Kha
tổng, sau
đó đem phone giao cho con, để cho tiểu cô nương tự do phát
huy.
“Ba ba đang ở nơi nào? Ba có về nhà hay không…… con nhớ ba
ba!” Kha Nhược Lan tận tình phát huy công lực làm
nũng của mình .“Con rất ngoan, ba ba phải gọi điện thoại cho
con mỗi
ngày nha!”
Lí Thần Du tự đáy lòng bội phục bản
lĩnh của con gái, nếu nàng có thể làm được một nửa như con
hôm nay cũng
sẽ không có loại cục diện bế tắc này.
Cất điện thoại, nàng vội vã hỏi:“Ba ba nói như thế nào?”
“Ba ba nói là qua hai ngày sẽ trở về,
muốn con cùng anh phải chăm sóc mẹ thật tốt .” Kha Nhược Lan
nói xong
còn vỗ vỗ bả vai nàng, đem nàng thành một đứa trẻ nhỏ để an ủi.
“Phải không? Ba ba thật tốt.” Lí Thần
Du nghe xong âm thầm cười khổ, nhìn không ra nam nhân kia rất
biết cách
dạy dỗ con nít nha, hy vọng hắn qua hai ngày sẽ trở về gia.
Buổi sáng, hai mẹ con cùng nhau vẽ, ca
hát, thời gian từ từ chậm rãi đi qua, đáng lẽ ra nàng phải
thật bình
thườn như mọi ngày nhưng hiện tại lại tâm nàng thật không
yên, không
ngừng nghĩ đến người nam nhân đang bi t