XtGem Forum catalog
Em Là Định Mệnh Đời Anh

Em Là Định Mệnh Đời Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328083

Bình chọn: 9.00/10/808 lượt.

g rồi nói: “Những căn nhà liền kề ở đây rất ổn, xanh hóa tốt, ban quản lý rất trách nhiệm, cách nội thành cũng không xa. Bây giờ muốn tìm khu nhà tốt như vậy thì đúng là khó thật, đâu có ai nỡ bán đi chứ? Trước kia tôi cũng đã nói với Hoài Nguyệt rằng tôi sẽ tìm mua một căn ở đây để làm hàng xóm của nhau đấy”.

Trần Thụy Dương nói: “Có người mua nhà vốn là để đầu tư, bây giờ giá nhà đã tăng gấp đôi, cũng xem như kiếm được một khoản rồi. Có lẽ cũng có người tạm thời cần tiền gấp nên phải cắn răng bán đi, tóm lại trong lòng người nào cũng có một món nợ”.

Cơ Quân Dã nóng lòng muốn biết vì sao Hoài Nguyệt phải bán nhà, nhưng Trần Thụy Dương nói chuyện rất khéo, không thể khai thác được thông tin gì nên đành phải nhẫn nại: “Thời gian này tôi bận quá nên cũng không có thời gian trò chuyện với Hoài Nguyệt, dạo này cô ấy vẫn tốt chứ? Là lãnh đạo, anh phải chăm sóc cô ấy thật tốt nhé”.

Trần Thụy Dương không biết rõ chuyện giữa Cơ Quân Đào với Hoài Nguyệt, mặc dù có suy đoán nhưng cũng không dám chắc chắn. Thấy một thời gian dài từ trước tới nay Hoài Nguyệt không có động tĩnh gì, bây giờ nghe Cơ Quân Dã hỏi như vậy, phỏng chừng quan hệ giữa hai nhà cũng không thân mật như mình tưởng. Trần Thụy Dương thở phào nhẹ nhõm trong lòng, gật đầu nói: “Rất tốt, Hoài Nguyệt rất có năng lực. Mấy bài viết gần đây đều khiến lãnh đạo tỉnh chú ý tới, công việc rất thuận lợi. Có điều sau trận ốm lần trước, sức khỏe cô ấy chưa bình phục hoàn toàn, tôi cũng không dám để cô ấy đi công tác xa. Một trận cảm cúm mà ho suốt mùa đông không khỏi, hôm nay hình như tôi lại nghe thấy cô ấy ho nữa”, lời nói mang đậm vẻ quan tâm thân mật.

Thấy đề tài càng kéo càng xa mục đích, Cơ Quân Dã đang sốt ruột nghĩ cách kéo đề tài về vấn đề căn nhà của Hoài Nguyệt thì Cơ Quân Đào đã gật đầu xin lỗi Trần Thụy Dương rồi xoay người bước vào nhà. Trần Thụy Dương đã nghe nói về tính khí lập dị của Cơ Quân Đào từ lâu nên hoàn toàn không ngạc nhiên, chỉ quay sang xin lỗi Cơ Quân Dã: “Hoài Nguyệt không quen bạn tôi, tôi phải đi vào một lát, xin lỗi”.

Cơ Quân Dã đành phải chấm dứt thăm dò.

Vào nhà không thấy Cơ Quân Đào, Cơ Quân Dã chạy lên phòng vẽ, quả nhiên thấy anh đang cúi đầu trầm tư trước giá vẽ. Cơ Quân Dã bước đến gần anh trai, cảm khái: “Không ngờ Hoài Nguyệt lại định bán cả căn nhà này đi. Em vẫn còn muốn sau này mọi người có thể ở cùng một chỗ cơ đấy”.

Cơ Quân Đào nói: “Tiểu Dã, em mua lại căn nhà của cô ấy đi. Anh không muốn có người khác vào ở trong căn nhà đó”.

Trong ngôi nhà đó, anh đã từng gội đầu cho cô, cô từng nấu cơm cho anh, anh từng kể cho cô nghe về bí mật sâu kín nhất của mình, cô từng ôm anh, từng hôn anh. Đã có bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào như vậy, sao anh nỡ để người khác xóa đi hết thảy?

Cơ Quân Dã khó xử: “Làm sao em có thể mở miệng nói với cô ấy được? Nếu cô ấy biết chúng ta muốn mua thì nhất định sẽ không đồng ý”.

Cơ Quân Đào cảm thấy tức ngực, ngay cả hít thở cũng hết sức khó khăn, một hồi lâu anh mới cố gắng lên tiếng được: “Tóm lại, anh phải mua được căn nhà đó”.

Thấy sắc mặt anh trai rất kém, Cơ Quân Dã không dám làm anh khó chịu nữa, đành gật đầu nói: “Được rồi, được rồi, nếu Hoài Nguyệt phải bán thật thì dù có phải cướp đi em cũng sẽ cướp về. Nhưng không hiểu tại sao, tết nhất đến nơi rồi mà cô ấy lại phải bán nhà gấp như vậy? Chắc chưa đến nỗi vì không muốn làm hàng xóm của chúng ta chứ? Làm gì có chuyện buổi chiều hôm qua vừa mới gặp mặt mà sáng sớm hôm nay đã tìm được người mua rồi? Chẳng lẽ là cô ấy cần tiền gấp? Hay là nhà cô ấy có việc gì?”

Cơ Quân Đào suy nghĩ một chút rồi nói: “Em tìm hiểu xem có phải cô ấy cần tiền gấp không. Nếu đúng thì hãy nghĩ cách giúp cô ấy”.

Cơ Quân Dã nghĩ thầm, đã đến nước phải bán nhà thì nhất định không phải một khoản tiền nhỏ, làm sao có thể trả tiền giúp cô ấy mà thần không biết, quỷ không hay được. Sợ rằng Ngọc Hoàng đại đế cũng không làm được việc này, trừ khi làm cho cô ấy trúng xổ sổ. Nhưng mình lại không có khả năng điều khiển kết quả quay số, cho dù có thì Hoài Nguyệt cũng phải chịu đi mua vé số mới được. Anh trai à, anh thật sự quá đề cao năng lực của em gái mình đấy!

Tâm tư trĩu nặng, nhưng Cơ Quân Dã không dám nói ra, thầm nghĩ phải tìm cơ hội kéo hai người này đến một chỗ để bọn họ tự nói chuyện với nhau. Nếu không, có khi em bé trong bụng chưa kịp ra đời đã mắc bệnh trầm cảm mất.
Sau tết Dương lịch, mọi người bắt đầu bận rộn chuẩn bị cho Tết Nguyên Đán. Sau khi Trần Thụy Dương đến, tòa soạn tạp chí rất phát triển, tiền thưởng cuối năm rất cao, quà tết văn phòng chuẩn bị cũng không ít.

Hoài Nguyệt sống một mình. Quê nhà cô ở tỉnh khác. Trong mấy bạn tốt thì Đặng Duyên Duyên khỏi cần nói, đó là một cô nàng không bao giờ vào bếp, đài truyền hình có phát đồ ăn cũng mang đến nhà Hoài Nguyệt, còn mình thì chỉ ngồi ăn sẵn. Mặc dù hai cô bạn thân khác của Duyên Duyên từ thời đại học đều đã lập gia đình nhưng trong đó, một thì có chồng được điều đến thành phố khác làm việc, một thì sống cùng với mẹ chồng, cho nên có cái gì cũng đều mang đến chỗ Hoài Nguyệt. Hơn một năm na