
Doanh Doanh, bồ biết Diệt Tuyệt sư thái ở đâu không?”
Doanh Doanh Nhất Tiếu sau một lúc mới trả lời: “Thiên Thiên, hồi nãy mình thấy hệ thống thông báo có ai đó giết bà ấy, nhưng không kịp đọc kĩ.”
Thiên Thiên vui mừng, Diệt Tuyệt bị giết nghĩa là bà ta sẽ sống lại tại nơi ở của mình, Thiên Thiên trở về núi Nga Mi, bất ngờ lúc tới chân núi lại gặp Trường Kiếm Tận Thiên.
Trường Kiếm Tận Thiên đứng ở đó, không biết muốn làm cái gì, Thiên Thiên lúc này không đánh quái nên cũng không cần sợ hắn.
Chỉ chốc lát, Thiên Thiên nhận được tin nhắn của Trường kiếm Tận Thiên, chỉ là một cái mặt cười ( Viv: cái mặt nì cười là gian hết biết, bà chị sắp gặp họa ròi, hehe… Pil: kệ người ta, mi lo dịch đi… Viv: ngươi…) Thiên Thiên xem thế nào cũng cảm thấy quái dị.
Trường kiếm Tận Thiên đi một bước, Thiên Thiên đuổi một bước, tới cuối cùng cô ngạc nhiên phát hiện 2 người cùng hướng tới một chỗ.
Thúy Ba đường
Hắn cũng phải đi giao nhiệm vụ sao? Trừ việc đó ra, Thiên Thiên nghĩ không ra khả năng nào nữa, không hiểu nổi trong hồ lô của hắn bán thuốc gì ( nghĩa là không biết ảnh muốn giở trò gì ấy mà :D, mình rất tôn trọng bản gốc nhá), Thiên Thiên lo sợ bất an.
Tuy nhiên cảm thấy an ủi chính là, Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên xuất hiện tại Thúy Ba đường, mà bây giờ cô chỉ cần giao nộp nhiệm vụ có lẽ liền sẽ có được bộ áo cô thiết tha mơ ước, mong chờ ngày đêm.
Chỉ là, làm sao cô cũng không nghĩ tới Trường Kiếm Tận Thiên đột nhiên ra chiêu công kích Diệt Tuyệt, mà chiêu nào cũng hạ sát rất độc, không hổ là Đệ Nhị cao thủ, chỉ 2,3 hiệp là Diệt Tuyệt sư thái bất hạnh ngậm oan bỏ mình.
“Đây mới là phong phạm cao thủ a.” Thiên Thiên không khỏi ca ngợi, nhanh như chớp một ý nghĩ trong đầu xẹt qua, nếu Diệt Tuyệt bị giết, Ỷ Thiên kiếm giao cho ai đây, Thiên Thiên vừa sợ vừa giận, thì ra đây mới là động cơ chân chính của hắn (hắc hắc… quá cao tay =)) )
Trò chơi Hiệp Cốt Nhu Tình này có rất nhiều quy tắc biến thái, ví dụ như tà giáo và chính phái không thể thông hôn, ví dụ như Thập Đại cao thủ không được lấy mạnh hiếp yếu, lại ví dụ như trong thời gian hoàn thành nhiệm vụ mà chưa làm xong, không thể hủy bỏ cũng không thể làm nhiệm vụ khác, mà một khi quá thời gian giao nhiệm vụ, liền tùy theo mức độ mà trừ điểm kinh nghiệm.
Trường Kiếm Tận Thiên giết chết Diệt Tuyệt với ý định làm cho cô không giao được nhiệm vụ, chẳng trách hắn không có ở đỉnh Quang Minh, thì ra căn bản sớm có dư mưu, chẳng trách Doanh Doanh Nhất Tiếu nói hệ thống báo Diệt Tuyệt bị giết, căn bản chính là kiệt tac của Trường Kiếm Tận Thiên.
Quả thực quá âm hiểm, quá phúc hắc, đầu óc Thiên Thiên choáng váng, đã muốn nghĩ bỏ cuộc.
Trường Kiếm Tận Thiên xử lí Diệt Tuyệt xong, tùy ý đi lang thang trên đỉnh núi, không biết còn cho rằng hắn rất nhàn nhã, chỉ có Thiên Thiên biết, hắn là đang chờ Diệt Tuyệt sống lại, triệt để làm cô mất hết hy vọng.
Thiên Thiên tức tới ngón tay run rẫy, thật không dễ dàng mới đánh ra một câu rành mạch.
Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Người thực âm hiểm.”
Trường Kiếm Tậm Thiên cười hắc hắc: “Cám ơn quá khen.”
Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “…”
Trường Kiếm Tận Thiên: “cám ơn cám ơn.”
Thiên Thiên không lời, da mặt dày đến trình độ này tuyệt đối là một nhân tài. ( =)), chắc rồi) Bây giờ trong lòng cô, vốn dĩ ngai vàng đệ nhất kẻ thù thuộc về Thẩm Hạo đã bị Trường Kiếm Tận Thiên thay thế.
Thiên Thiên dù sao không phải mèo bệnh, cô liền nghĩ ra đối sách, chỉ cần trước khi Trường Kiếm Tận Thiên động thủ, nói chuyên với Diệt Tuyệt, bản lĩnh của hắn cao tới đâu cũng không thể làm được gì, đây chính là niềm tin to lớn đối với tốc độ đường truyền inte của Thiên Thiên.
Đáng tiếc trời không toại nguyện ý của người a, Thiên Thiên kêu gọi ông trời cũng không có nghe được, mỗi lần Diệt Tuyệt sống lại, lúc Thiên Thiên mở tư liệu bà ấy ra thì hệ thống không phải báo là NPC đang chiến đấu, không thể nói chuyện với bạn thì cũng là NPC đã bị giết chết.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, trận chiến ác liệt của Thiên Thiên và Trường Kiếm Tận Thiên cũng đến thời khắc mấu chốt.
Lúc góc bên phải phía dưới màn hình máy tính hiện 23h58’, đây là cơ hội cuối cùng của Thiên Thiên, mà thử lần này, Thiên Thiên thành công.
Cô cực kì đắc ý, giao nộp nhiệm vụ xong được áo Thất Thải Hà mặc vào người, còn chuẩn bị ở trước mặt Trường Kiếm Tận Thiên đảo một vòng, thật tiếc là, đến giờ này cô mới phát hiện hắn đã log out.
Buồn bã vì vuột mất.
Giống như chém mạnh một quyền vào đống bông, không có phản kháng, vô thanh vô tức.
Thiên Thiên không những không cảm kích Trường Kiếm Tận Thiên cho cô một lối thoát mà ngược lại còn căm thù hắn tận xương tủy.
Ngày hôm sau vừa đi làm, Thiên Thiên lập tức đem 300 tệ và 37 xu, không thiếu xu nào để trên bàn trả lại cho Thẩm Hạo.
Thẩm Hạo chỉ liếc mắt một cái, không nói một lời khách sáo liền thu vào.
Thiên Thiên trong lòng ít nhiều có chút thất vọng, không phải bởi vì đau lòng mấy trăm đồng mà là cô vốn nghĩ Thẩm Hạo không phải là người nhỏ mọn lòng dạ hẹp hòi tới vậy.
Quay về chỗ ngồi, MSN có ti