
ãy, bốn
phía cũng vang lên một mảnh kinh hô.
“Đường, ngươi có sao hay?” Trần Tích Hương kinh
hoảng hỏi, rồi hướng Nguyên Tiêu nói “Ngươi, ngươi như thế nào dã man như vậy,
tùy tiện đánh người……”
“Câm miệng! Nơi này không có chuyện của người” Nguyên
Tiêu đối Trần Tích Hương gào thét, đôi mắt yên lặng nhìn Hạ Ngự Đường, mơ hồ
hiện lên một chút lệ quang. “Ta hỏi ngươi, bịa đặt tin bát quái này, ngươi rốt
cuộc muốn như thế nào? Như vậy chơi đùa ta, ngươi rất vui vẻ sao?”
Nàng không hiểu, hắn vì sao lại đối với nàng như
vậy…..
Mà nàng rõ ràng rất giận rất giận, nhưng vì sao nhìn
bộ dáng hắn cùng Trần Tích Hương vô cùng thân thiết, từ đau lòng lại áp qua lửa
giận?
Nàng rốt cuộc là làm sao vậy?
“Bịa đặt?” Hạ Ngự Đường vẻ mặt vô tội, “Ta nghe không
hiểu ngươi đang nói cái gì.”
“Ngươi không cần giả mù sa mưa, nếu không phải ngươi
nói, Viên Nhật Sơ –nàng có thể nào mà viết lên cái chuyện hoang đường này?”Gặp
Hạ Ngự Đường giả vô tội, Nguyên Tiêu không khỏi tức giận đến giơ chân.
“Hoang đường?” Hạ Ngự Đường khóe môi khẽ nhếch, “Đó là
sự thật không phải sao?”
“Kia mới không phải……”
“Chẳng lẽ ngươi có không nhận thức, ngày đó ngươi
không uống say, không phải ngươi tỉnh lại trên gường của ta sao? Mà hai chúng
ta trần như nhộng….” Nói đến điểm chính mới thôi, lưu trữ lại vô hạn không gian
tưởng tượng.
“Ta……” Nguyên Tiêu phủ nhận không được, mà người
vây quanh càng nói nhỏ kế bên nàng, cảm nhận được ánh mắt khinh thị càng làm
cho nàng buồn bực.
“Nguyên Tiêu, ngươi biết ngươi cậy mạnh, ngươi cường
ngạnh thế nào không, ngươi cảm thấy ta có thể phản kháng được ngươi sao?”Hạ Ngự
Đường vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Ngươi nói bậy!” Nguyên Tiêu tức giận đến muốn khóc,
lại hết đường chối cãi, ánh mắt của mọi người làm cho lửa giận của nàng sống
lại.
Rõ ràng không phải là sự thật, nhưng là mọi người đều
tin tưởng lời nói của hắn, đều cho rằng nàng khi dễ hắn, nhưng sự thật lại chẳng
phải là vậy.
Thấy được bộ dáng muốn khóc của nàng, Hạ Ngự Đường cảm
thấy có chút đau lòng, nhưng rồi lại giấu đi, thân mình tới gần nàng, dùng
thanh âm chỉ có hai người nghe, nói “Tiêu nhi, cục này, ngươi lại thua rồi.”
“Ngươi……” Khắc chế không được lửa giận, Nguyên Tiêu
nhất thời mất lý trí, lòng bàn tay ngưng tụ lại nội lực, ra sức hướng tới ngực
Hạ Ngự Đường đánh “Hạ Ngự Đường, ngươi đi chết đi!”
Ho nhẹ một tiếng, Hạ Ngự Đường lùi lại sau mấy, máu
tươi từ miệng phun ra.
“A ──” Trần Tích Hương thét chói tai. “Ngự Đường……”
Nguyên Tiêu trợn to mắt, kinh ngạc nhìn hắn, lại nhìn
chính mình thủ.
Vì sao…… Hắn rõ ràng có thể tránh đi, vì sao không né?
Ngây ngốc nhìn máu trên áo, nàng sợ run, choáng váng,
rốt cuộc nói không nên lời một câu……
Chương
6:
18+
Nguyên Tiêu không hiểu, vì sao Hạ Ngự Đường không né? Vì sao lại muốn hưởng hết một chưởng? Hắn
rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Nàng thật sự không biết!
Nguyên Tiêu cúi đầu, lẳng lặng đứng ở góc, nhìn lấy hạ
nhân của Hạ gia khẩn trương bưng chậu nước, khăn mặt hướng tới nội thất mà đi.
Lại nhìn vào chậu máu loãng kia, làm cho nàng cắn môi
dưới, lo lắng nhìn về hướng nội thất, nhưng hai chân quật cường đứng tại một
chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn giấu đi biểu tình, đối với ánh mắt chỉ trích của hạ nhân
truyền tới cũng làm như không thấy.
Tuy rằng hối hận chính mình xúc động, nhưng là nàng
kiên quyết không nhận mình sai, rõ ràng do Hạ Ngự Đường cố ý trêu trọc nàng,
lại đem hết mọi chuyện đổ lên người nàng, hết thảy đều là hắn thiết kế, lại làm
cho mọi người trong thành xem nàng như người xấu mà nhìn.
Nàng thật sự không hiểu ý đồ của hắn, chẳng lẽ hắn
không biết nói ra chuyện kia, còn truyền ra, mặc kệ ai thiết kế ai, thân thể
nàng chính là đã cho hắn, hắn phụ trách.
Loại sự tình này, hắn không có khả năng không biết
nha! Nhưng là hắn vẫn truyền tin tức ấy, làm cho người trong thành ồn ào huyên
náo, thậm trí ở trước mặt mọi người lại thừa nhận, chứng thật cái tin bát quái
kia là sự thật!
Hơn nữa, có thể tránh đi một trưởng kia, nhưng lại cố
tình không tránh, làm cho chính mình bị thương, biến nàng trở thành tội nhân
thiên cổ.
Hiện nay không cần nói nữa, bởi vì hành động hung ác
của nàng đã phơi bày trước mắt của toàn thành, hắn hoàn toàn thành công!
Nhưng nàng chính là không hiểu, người này vì sao phải
làm như vậy?
“Hạ Ngự Đường, ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì?”
“Di? Đại ca của ta đang nghĩ cái gì, ngươi thật sự
không biết sao?” Hoa Hỉ Nhi đi vào, đứng trước mặt Nguyên, Tiêu mở miệng hỏi
lại nàng.
Nguyên Tiêu sửng sốt, suy nghĩ bị đánh gãy, ngẩng đầu
lên nhìn Hoa Hỉ Nhi, mím chặt cánh môi, tức giận trừng nàng “Hoa Hỉ Nhi, ngươi
còn có can đảm xuất hiện trước mặt ta?”
Hoa Hỉ Nhi nhíu mày “Ta có cái gì không dám?”
“Ngươi còn nói! Ngươi cùng Hạ Ngự Đường thiết kế ta,
ngươi dám phủ nhận, phủi sạch mọi quan hệ?” Nếu không có Hoa Hỉ Nhi, nàng cũng
sẽ không trúng kế, cũng sẽ không sẽ có chuyện phiền lòng liên tiếp phát sinh ở
trên người nàng.
“Không có biện pháp.” Hoa Hỉ Nhi nhún nhún vai, mắt
đẹp nháy vô tội. “Ai kêu đại đại ca nhà ta uy hiếp lại