XtGem Forum catalog
Gấu Dã Man Trong Lòng Giảo Hồ

Gấu Dã Man Trong Lòng Giảo Hồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322364

Bình chọn: 8.5.00/10/236 lượt.

phải thực không được tự nhiên sao?

“Cảm giác chính là rất kỳ quái thôi!” Chu cái miệng

nhỏ nhắn, nàng thấp giọng đô nhượng.

Kỳ thật, nói trắng ra, tuy rằng Hạ Ngự Đường thật sự

thực khiến người chán ghét, nhưng không nhìn thấy hắn, lại thường thường nhớ

tới hắn. Dường như đấu thói quen, một ngày không thấy được hắn, liền cảm thấy

rất kỳ quái.

Hơn nữa, mỗi lần nhìn đến hắn cùng Trần Tích Hương

cùng một chỗ, lòng của nàng sẽ cảm thấy không thoải mái, rầu rĩ, rất muốn tức

giận.

Hoa Hỉ Nhi nói đây là đang ghen, mà cái sự ghen tuông

này, là vì nàng thích Hạ Ngự Đường.

Ai! Mỗi người đều nói nàng thích hắn, nhưng là chính

nàng không hiểu nha! Thích,rốt cuộc có cảm giác gì?

Nhìn đến hắn thì rất tức giận, không thấy được hắn thì

rất nhớ hắn, đây có gọi là thích không?

“A! Hảo phiền nha!” Nguyên Tiêu càng nghĩ càng phiền.

Đều là Hạ Ngự Đường! Không có việc gì, nói thích nàng, hại cả người nàng đều

rối loạn.

“Tử hồ ly, làm sao ta có thể thích ngươi!” Nàng nói,

cánh môi cũng không tự giác gương lên, mang theo một tia ngọt ngào.

Đột nhiên, một loại cảm giác quái dị làm cho nàng phục

hồi lại tinh thần, ngẩng đầu lên thì thấy, không biết khi nào nàng đã đi đến

chỗ không người trong góc thành, mà một đám người chính là không có hảo ý chậm

rãi tới gần nàng

Nàng nhận ra tên cầm đầu nam nhân. “Là ngươi?” Bọn du

côn ngày trước ở khách điếm ăn quỵt, bị một quyền của nàng đánh cho gãy mũi!

“Xú bà nương, cuối cùng cũng chạm mặt ngươi.” Lưu Hổ

cười lạnh, mấy ngày nay bọn họ luôn luôn ở Hạ phủ, phụ cận ôm cây đợi thỏ,

chính là không thấy được bóng dáng của Nguyên Tiêu.

Cuối cùng, trong lúc chờ đợi, họ suy nghĩ nên như thế

nào bắt lấy nàng, không nghĩ tới nàng lại chính mình đi đến chỗ hẻo lánh, đây

chính là cơ hội cho bọn hắn

“Như thế nào? Lần trước bị đánh cho còn chưa đủ sao?”

Nguyên Tiêu khinh thường nhìn bọn họ, không để những tên đại hán vào trong mắt

“Vừa vặn, cô nãi nãi tâm tình không tốt, mượn các ngươi đến giải đi nổi bực

nhọc”

Nàng giơ lên nụ cười có một chút dã man, nhẹ lắm chặt

lấy ngón tay

Tươi cười của nàng làm cho thủ hạ Lưu Hổ kinh hãi

không thôi, nuốt nuốt nước miếng, sợ hãi lui lại mấy bước.

Liền ngay cả Lưu Hổ cũng sợ hãi, thiếu chút nữa cũng

lùi bước trước nàng, nhưng nhớ lại chuyện ngày trước, lại không cam lòng, vì

thế đánh bạo thô lỗ phun.

“Phi! Lão Tử hôm nay cốt là tới giáo huấn xú bà nương

ngươi, đem ngươi đặt ở dưới thân, hảo hảo mà thương yêu” Nói xong, ánh mắt dâm

dục có ý ngắm nhìn Nguyên Tiêu.

Ánh mắt kia làm cho nàng cảm thấy ghê tởm, khó chịu

bĩu môi.

“Tốt lắm, cô nãi nãi trước hết cho ngươi thích!” Nàng

nhanh chóng đá chân, mau chóng đem gã cơ bắp cuồn cuộn đá ngã xuống đất, nắm

chặt tay, đả đảo hai gã cuồn cuộn khác, đang muốn tới gần Lưu hổ, lại đột nhiên

cảm thấy đầu nhất choáng váng, thân mình cũng đi theo mềm nhũn.

Ngô……” Nàng nhíu mày, khó chịu ngồi xổm xuống thân

“Ha ha!” Thuốc phát tác, Lưu Hổ đắc ý nở nụ cười. “Như

thế nào? Vừa mới không phải rất đắc ý? Đến nha! Chúng ta ngay tại này a!”

“Ngươi…… Kê đơn?!” Nguyên Tiêu trừng mắt Lưu Hổ, lại

cảm giác ý thức dần dần mơ hồ, thấy không rõ của hắn mặt. “Ti bỉ……”

Nàng cắn chặt môi, muốn dùng sự đau đớn duy trì thần

trí, nhưng là đầu lại càng choáng váng, trước mắt đột nhiên tối sầm lại, rốt

cuộc không thể chống đỡ yếu đuối ngã xuống…..

♦♦♦

Chén trà trên tay đột nhiên rớt xuống, cách cách một

tiếng, vỡ tan thành từng mảnh.

Hạ Ngự Đường nhíu mày, không biết tại sao, trong lòng

có một chút bất an nổi lên, làm cho hắn ngồi cũng không yên.

Dương mâu nhìn về phía ngoài cửa, trời đã tối rồi,

Nguyên Tiêu lại còn không có xuất hiện.

Điều này làm cho hắn cảm thấy kỳ quái, bình thường

trước khi dùng bữa tối, nàng sẽ bưng chén thuốc xuất hiện, không cam lòng,

không muốn hắn uống dược; Nhưng hiện tại đều đã qua giờ dùng bữa, nàng lại

không xuất hiện, làm cho hắn lo lắng đứng lên.

Hay là xảy ra chuyện gì sao? Mới nghĩ như vậy, bên

ngoài lại đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào

“Hạ thiếu gia!” Tiểu hầu thở hồng hộc vọt vào Hạ phủ,

không để ý lấy gia nhân ngăn cản, rống lớn: “Hạ thiếu gia!”

“Uy! Ngươi làm cái gì?” Một gia nhân chạy nhanh ngăn

hắn lại.

“Tránh ra! Đừng cản ta, ta có việc tìm hạ thiếu gia.”

Tiểu hầu dùng sức đẩy hạ nhân đang đứng cản đường ra, tức giận gào thét: “Hạ thiếu gia, ngươi mau đi ra!”

“Chuyện gì?” Hạ Ngự Đường bước ra đại sảnh, nhận ra

tiểu hầu. “Ngươi là người của Vân Hương khách sạn? Có chuyện gì? Là Nguyên Tiêu

gọi ngươi đến sao?”

“Lão, lão bản bị nắm đi rồi.” Tiểu hầu thở phì phò,

kích động nói.

“Ngươi nói cái gì?!” Bước nhanh đi lên trước, Hạ Ngự

Đường khẩn trương bắt lấy tiểu hầu. “Nguyên Tiêu bị ai bắt đi?”

Nuốt nước miếng một cái, tiểu hầu nói “Ta, ta nhìn

thấy đoàn người Lưu Hổ đem lão bản bắt đi, lão bản dường như hôn mê bất tỉnh,

ta vụng trộm theo ở phía sau, phát hiện bọn họ đem lão bản đến phía đông ngôi

miếu đổ nát, ta liền chạy nhanh chạy đi về, lại không biết tìm ai cứu lão bản,

đành phải tới tìm ngươi……”

Không đợi tiểu hầu đem nói cho