
tìm được từ
trong tủ treo quần áo của ba cậu ta, hẹn chúng ta đến sau, buổi trưa đi
xem, cậu cùng đi a!" Lâm Chính Hồng dốc sức thuyết phục.
Nói đến
Trần Cửu Hãn người này cũng thật là một người lập dị, bạn học cả lớp đối với cậu vừa quý vừa ghét. Quý là cậu mặc dù biết không có bạn học mến,
nhưng nếu có người ở sân trường bị côn đồ bắt nạt làm khó dễ, chỉ cần có biện pháp đem những tên côn đồ đó đến trước mặt Trần Cửu Hãn, tạo cho
cậu cảm giác là "Mình bị quấy rầy rồi.", cậu sẽ không khách khí chút nào đánh nhau với đối phương, cuối cùng trong trường đến một tên tiểu lưu
manh cũng không dám quá ngang nhiên đến tìm học sinh lớp bọn họ gây sự.
Hận, đương nhiên là việc cậu lạnh lùng vô tình. Người này sợ ầm ĩ, sợ phiền
toái, trời sinh luôn làm việc một mình. Chỉ cần cậu cảm thấy có người
phiền đến cậu thì những lời nói ác độc đều có thể nói hết được chỉ nhằm
mục đích đuổi được người đó đi, ngay cả giáo viên cậu cũng không chừa
mặt mũi.
Những lúc cậu bị bắt buộc tham gia hoạt động tập thể
cùng những bạn học trong lớp, nhiều lắm cũng chỉ là mấy nam sinh tan học tìm cậu cùng nhau chơi bóng. Trần Cửu Hãn rất thích chơi bóng rổ, cũng
chỉ có mời cậu về mặt này, cậu sẽ không từ chối.
Nói một cách
thẳng thắn, trong trận bóng rổ Trần Cửu Hãn thực sự rất sáng chói, cùng là con trai Lâm Chính Hồng không thừa nhận cũng không được.
Cậu
vừa lên sân bóng, tất cả lạnh lùng u ám sẽ biến mất. Dưới ánh mặt trời
cậu tha hồ đổ môi hôi, cầu vừa đến trên tay của cậu sẽ không người nào
ngăn được, bắp thịt như màu của đồng thiếc theo mỗi lần chạy nhảy ném mà duỗi ra, ngay cả lúc dẫn bóng, cậu thậm chí cũng ít cười đùa vui vẻ
với đồng đội.
Mỗi lần Trần Cửu Hãn vừa vào sân bóng, bên cạnh sẽ
vây quanh một đám nữ sinh đang nhìn. Mỗi người như mê như say, ngay cả
những nam sinh như bọn họ cũng theo “Tư thế oai hùng rạng rỡ” cậu mà
tinh thần dâng cao.
Giống như cậu, kiểu học sinh cao hứng mới đi
học, mất hứng thì không làm bài tập, đương nhiên là có thể đoán ra thành tích kém. Dù giáo viên phạt thế nào cũng vô ích. Nhưng nói thành tích
cậu kém a, đó là chỉ tổng điểm trung bình các môn rất thấp, nếu như xem
riêng từng môn, cậu hoàn toàn không hứng thú học khối xã hội gồm ngữ
văn, lịch sử, địa lý, công dân cùng đạo đức, có thể thi hết mỗi môn đạt
điểm 4 đã được coi là có tiến bộ. Ngược lại các môn thuộc khối tự nhiên: toán học, vật lý, hóa học thì thành tích lại rất ít khi thấp hơn 8.5
điểm. Nhìn xem, người này rất kiêu căng, ngay đến việc học cũng đều chỉ chọn những môn cậu thích.
Chẳng qua, tình hình cậu như vậy mà
không lâu sau khi lên đến năm thứ 3 đã sớm có sự thay đổi. Giáo viên
cùng bạn học không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Trong quá khứ cậu thi tốt
được ở mấy môn, thành tích như cũ chỉ là không tồi, nhưng trước kia cậu
khinh thường học các môn thuộc về khối xã hội, vậy mà điểm số cũng từ từ tăng lên.
Còn nhớ rõ khi giáo viên ngữ văn lần đầu tiên chấm bài thi cậu đến 6 điểm thì ngồi ở trên bục giảng đã cảm động sắp phát khóc.
Không chỉ ở thành tích có tiến bộ, cá tính của cậu cũng không có như trước
quái gở ― đương nhiên phần lớn cậu vẫn là một thân một mình á..., và họat động những ngày nghỉ theo quy định phải làm vệ sinh của nhà
trường, trước kia cơ bản là không có người dám bắt buộc cậu , hiện tại
chỉ là cần nói với cậu một tiếng, cho dù cậu cực kỳ khó chịu giận đến
tím mặt, nhưng đến giờ thì bóng dáng cậu vẫn sẽ đúng lúc xuất hiện.
Không biết được là chuyện gì thay đổi cậu, thế nhưng làm cho cậu bằng lòng hòa đồng với mọi người một chút.
Lâm Chính Hồng đoán rằng, chắc là bạn hoa hậu xinh đẹp của lớp bên cạnh đã
viết thư tình cho cậu rồi. Ngược lại, cậu rất muốn nhìn một chút phản
ứng của Trần Cửu Hãn trong hoàn cảnh lúc ấy khi nhận được bức thư tình
đầu tiên từ khi sinh ra đến giờ? Hi vọng không giống bộ dạng lần đầu
tiên của cậu, có một nữ sinh mới chuyển trường tới kiêu căng ngạo mạn,
‘phịch’ một tiếng nhảy đến trước mặt cậu hô to: "Trần Cửu Hãn, tớ thích
cậu, cùng tớ hẹn hò được không?" Bị cậu nói một câu: "Đồ mê trai,
không có con trai mày sẽ chết sao? Cút ngay!" Làm cô bạn tức đến khóc
lớn chạy đi.
Ai ai ai, mang danh là một trong những người thường
xuyên nhất cùng Trần Cửu Hãn đánh bóng rổ trong lớp, làm sao cậu có thể
ngồi nhìn một thiếu niên trẻ tuổi một mình trải qua năm tháng buồn tẻ
thiếu niềm vui đây? Cho nên, hôm nay dù bộ phim có chiếu gì đều muốn lừa gạt Trần Cửu Hãn cùng đi xem!
"Xong đây xong đây, dù sao hiện
tại mới hơn mười giờ, chúng mình đến nhà Vương Hưng Nguyên vừa ăn mỳ ăn
liền vừa xem Video, buổi chiều còn nhiều thời gian, cậu muốn làm gì cũng được. Dù sao hôm nay thứ bảy, buổi chiều cũng không có việc gì."
Trần Cửu Hãn suy nghĩ một chút. Thạch Đan Kỳ phải đến bốn giờ chiều mới có thể tới, quả thực cậu cần một ít việc giết thời gian.
"Được rồi!" Cậu cảnh cáo trước: "Nếu như bộ phim không hay, tao lập tức bỏ đi."
"Tin tưởng tớ, cam đoan rất kích thích, vật lộn gần người, không nhìn sẽ cực tiếc bộ phim!"
Bốn rưỡi chiều, Thạch Đan Kỳ ngồi ở trên g