
i..... và cô ấy........chỉ là bị gia đình xếp đặt....hoàn toàn không phải ý của tôi....
-Từ khi nào??đã lâu chưa...ý tôi nói là chuyện hôn ước này đấy(SS Ella hỏi)
-Từ lâu rồi nhưng em không quan tâm......(Joe)
Trong đầu Ariel bồng bềnh lời nói của Joe...dối trá......họ quen nhau đã lâu mà Joe bảo không quen......hôn ước này nữa...từ lâu đã có...mà Joe vẫn lừa dối nó.....Màn kịch hôm nay thật đáng để xem.....TÔI ,.....CÔ ẤY........Nó không chịu đựng nổi nữa:
-Những ji cần nghe thì tôi cũng đã nghe rồi/........bây giờ tôi đi được rồi chứ???/
Ariel xách tay Rainne...hai đứa phi ra khỏi khách sạn...bắt taxi về thẳng nhà........
Chiếc taxi phóng thẳng về nhà......về tới nhà.....Ariel cố gắng hết sức để có bộ mặt thật tươi tỉnh......Ba má nó cũng chẳng thể phát hiện ra...
Nó lên gác thay quần áo...trong khi Rainne tranh thủ đánh lạc hướng mọi người...
Thay xong quần áo nó xuống........Ngồi vào bàn......Mâm cơm đã được dọn sẵn...má nó vào bếp nấu ăn với tất cả tình yêu thương với cả hai cô con gái yêu.....
Nó cố gắng ăn......món ăn của má nó nấu quả nhiên rất ngon...Rainne cứ khen mãi.....nhưng nó nuốt không nổi.......Nước mắt nó chảy....Họng thì đắng ngắt.....
Lúc ấy ba má nó mới quay ra nhìn....
-Con xin phép.....
Đây là lần thứ 2 trong ngày nó nói câu ấy.......
Mọi người nhìn theo dáng nó lên gác.....
Má nó buông đũa....quyết tra khảo Rainne xem có chuyện ji....
Rainne lúc đầu không định nói....nhưng má nó xử ép quá...nên Rainne đành nói ra sự thật....
Má hỏi Rainne:
-Cậu Joe ấy là người như thế nào?????
-Cái đó thì con không biết nói ra sao...nhưng anh ấy đối với Ariel mà nói......tình cảm rất sâu đậm.....Anh ấy đã từng cứu Ariel ....
-Ừ......mẹ cũng nghĩ cậu ấy là người tử tế....mấy lần nói chuyện ...thấy nó cũng là người hiểu biết..........
-Cái đó thì.....vâng...có lẽ thế.....nhưng giữa Ariel còn quá nhiều khoảng cách....con e là hai người sẽ xảy ra chuyện......
Má nó nhìn Rainne......thở dài......hai cô con gái....đang từng bước rời xa vòng tay của bà....
Ariel ngồi lặng lẽ giữa phòng.....nhìn ra phía ngoài qua cửa sổ.........gió thổi ....một chiếc là vàng lặng lẽ rơi xuống đậu trúng bàn tay của Ariel....
Nó bất giác nghĩ tới câu chuyện......CÂY GIÓ VÀ LÁ.......
Vì sao lá lại lìa cành.....???? vì gió cuốn lá đi hay vì cây không muốn giữ lá lại bên mình????
Mặc dù lá rất yêu cây......Nhưng lá vẫn phải rời xa cây......vì với cây .....lá chẳng là ji cả......cây còn nhiều lá khác...........
Nó giờ đây trong mắt Joe đâu có là ji???
Joe không cần đến nó nữa.....người Joe cần...người môn đăng hậu đối là Kim tiểu thơ cơ.......
Đối với Joe ....nó chỉ là một sự bồng bột nhất thời...ở Mỹ....xa quê hương.......thiếu vắng tình cảm và sự chăm sóc...Joe cần có nó....Giờ đây...khi tất cả đã về vị trí cũ.......Joe đâu cần một đứa con gái xuất thân hèn kém??????
Vĩnh biệt thật rồi.....Tất cả đã chấm dứt.........
Biết là thế...nhưng sao nó vẫn đau lòng..........
Bà Lâm và Rainne đẩy cửa bước vào...nó ôm chầm lấy bà...khóc........
Không nơi đâu yên ổn trên thế gian này bằng gia đình mình cả.......phải.... gia đình ...về đây...nó lại là chính mình...........
12.00
Ngoài trời bắt đầu trở gió.....Mưa bắt đầu tuôn....
Mùi mưa nồng nàn quá....
-Ariel à...cho mình ngủ chung nhé...........Rainne cười.......kéo chăn bước vào...
-Uhm....sao tự dưng khách sáo thế????
-Mình thấy bồ đang suy nghĩ nên không dám làm phiền....
-Suy nghĩ ji đâu.....
-Vậy hả...????...Mình nghĩ...Joe có điều khó xử....
-Có lẽ vậy...mình chính là điều mà anh ấy thấy khó xử.......(Ar)
-Bồ sao thế???Bồ không tin anh ấy????Bồ không yêu anh ấy nữa à????
-Không..mình.......mình tin anh ấy đã nói thật lúc ở khách sạn......Nhưng mình không tin vào tình yêu của bọn mình........Anh ấy đã không thể làm ji được....mình thấy thất vọng....
Một cái cây cổ thụ không thể bị chôn vùi bởi gió bão......Nhưng lại đổ khi thân cây rỗng ruột từ bên trong.....
-
Tình yêu này cũng vậy.......Hai người không tin tưởng nhau hoàn toàn......
Cả mình và anh ấy đều không tin tưởng vào tình yêu này.....ở bữa tiệc anh ấy đã lựa chọn rồi...Không phải mình...mà là cô ấy.
-Bồ bình tĩnh đã nào......Joe đâu đã nói sẽ cưới cô ấy????
-Không nói ji mới là đồng ý.....Mình căm ghét thái độ ấy...Thà anh ta nói là anh ta không cần mình....anh ta đã có vợ chưa cưới.....hay dội cho mình một chậu nước vào mặt...mình còn cảm thấy thoải mái hơn thái độ mập mờ khi nãy........MÌNH THẬT SỰ THẤT VỌNG...............
Rồi Ariel gạt nước mắt..........Mình sẽ đếm từ 1 đến 100. Mình sẽ gạt đi hình ảnh ấy ra khỏi tim mình..........
1.....2...........3...............15...........20. .....
Chuông cửa reo......
-Ai gọi giờ này nhỉ.......????Ông Lâm ra mở cửa...
-Chào bác......bác cho cháu gặp Ariel....
-Con bé đã ngủ rồi...Mai cháu hãy đến nhé.....
-Nhưng thưa bác......cháu có việc gấp phải gặp cô ấy......
Thấy thái độ nài nỉ của Joe...lại cộng thêm bộ dạng ướt nhẹp vì mưa......Ông Lâm đành lên gác gọi hai đứa....
-Đừng mở cửa....Ariel quả quyết......
Biết là thế nh