Giấc Mơ Áo Cưới

Giấc Mơ Áo Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321725

Bình chọn: 7.00/10/172 lượt.

n Dũng chau mày:

- Thượng Nguyên, ông cũng để ý cô ấy nữa sao?

- Không giấu gì ông, mới gặp tôi! đã nghĩ nhiều về cô ấy. 1 cô gái gặp

nhiều bất hạnh nhưng tâm hồn cô ấy luôn cao đẹp. Tôi! biết Thượng Nguyên không bao giờ là của riêng tôi!, cho nên tôi! vội dẹp đi những ý nghĩ

trong đầu, mà xem cô ấy như 1 người bạn rất thân. Ông tổng! Xin ông đừng lo lắng tôi! là đối thủ của ông.

- Vĩ Nam này! Tôi! xem ông là

đối thủ của tôi! bao giờ? Tôi! cũng như ông thôi, Thượng Nguyên không

bao giờ là của riêng tôi!. Cô ấy chăm sóc và yêu thương Tuấn Hải đó là

vì cuộc sống cô ấy phải làm việc, chứ không phải vì thương hại hoàn cảnh của tôi! mà cô ấy ban bố tình thương.

- Ông tổng! Ông nghĩ Thượng Nguyên là người như vậy?

- Tôi! không biết.

- Trong đôi mắt như biết nói kia, nó chứa đựng rất nhiều tình yêu thương. Thượng Nguyên yêu Tuấn Hải là xuất phát từ tình yêu thương chân thật từ lòng mình.

- Còn đối với tôi!, cô ấy xem là kẻ xa lạ, lúc nào cũng xem tôi! là 1 người chủ không hơn không kém.

- Sự thật là vậy mà. Không phải ông đang thúc Thượng Nguyên làm việc sao? Và cô ấy đã nhận đồng tiền từ tay của ông.

- Đến nước này mà ông còn nói những lời đó được sao?

- Chứ ông bảo tôi! làm gì?

- Tôi!…

- Nếu thật sự ông quan tâm Thượng Nguyên thì ông nên cởi bỏ lớp trưởng

giả ông chủ của mình để hoà đồng với mọi người. Đem cả trái tim và tấm

lòng của mình ra để Thượng Nguyên nhìn thấy. Vì người con gái ông yêu

ông có thể làm tất cả. Thượng Nguyên có trái tim đầy lòng yêu thương,

tôi! nghĩ cô ấy sẽ cởi mở với ông hơn.

Tuấn Dũng cúi đầu nén tiếng thở dài:

- Nhưng tôi! vẫn thấy mình không xứng đáng. Tôi! yêu Thượng Nguyên, tôi!

có thể làm tất cả để cô ấy hạnh phúc…Tôi! không thể làm tổn thương cô

ấy.

- Rồi ông tự chôn chặt tình yêu kia để âm thầm đau khổ? Như thế ông không phải là Tuấn Dũng rồi.

- Đau khổ? Lam Tiên, việc làm của cô ấy đã cho tôi! đau khổ. Bây giờ có đau khổ thêm cũng không sao.

- Ông đem 2 sự đau khổ kia ra so sánh à? Vậy có đúng không? Tuy LAM TIÊN

phản bội ông nhưng cô ấy không phải người ông yêu, đau khổ có thể sẽ 1

sớm 1 chiều rồi sẽ phai. Nhưng còn Thượng Nguyên, cô ấy chính là trái

tim ông, ông can tâm để cô ấy chấp nhận tình cảm của kẻ khác sao? Như

thế đau khổ của ông sẽ còn tăng lên gấp bội. Chi bằng…

Tuấn Dũng khoát tay:

- Nếu chúng tôi! có duyên nợ với nhau, thoát khỏi nhau cũng không được. Thôi thì cứ để tự nhiên đi.

- Ông…

- Đừng nói gì thêm, bây giờ việc tôi! quan tâm là cuộc họp cổ đông ngày

mai. Chiếc ghế chủ tịch hội đồng quản trị phải thuộc về tôi!. Và sau đó

những gì tiếp theo tôi! sẽ cho ông biết.

- Tổng giám đốc! Ông ngồi vào chiếc ghế ấy, còn Tuấn Hải ở Việt Nam thì sao?

- Từng bước sẽ được ổn. Tôi! không bao giờ để Tuấn Hải phải buồn.

Có tín hiệu trên bàn làm việc, Vĩ Nam nhanh nhẹn:

- Tôi! đang nghe.

- Ông Vĩ Nam! Việc ông nhờ tôi! đã làm xong. 3 giờ chiều nay ngân hàng Thuỵ Sĩ và ngân hàng London sẽ gọi điện sang.

- Cám ơn cô. Còn gì nữa không?

- Có cô Nguyệt Thu muốn gặp tổng giám đốc.

- Cô chờ tôi! chút nhé.

Vĩ Nam quay sang Tuấn Dũng:

- Nguyệt Thu chờ ông.

- Nói với Giao Nguyệt hướng dẫn cô ấy lên văn phòng làm việc của tôi!.

- Vâng.

Vĩ Nam nói vào máy:

- Hướng dẫn Nguyệt Thu lên phòng làm việc của tổng giám đốc.

- Vâng.

Tuấn Dũng xoay người trên ghế:

- Giao Nguyệt đã nói gì?

- Mọi việc coi như đã hoàn thành. Chỉ còn chờ cú điện thoại của họ thôi

Tuấn Dũng búng tay:

- Ok. Tôi! cảm thấy nhẹ nhõm rồi. Ông căn dặn Giao Nguyệt cố gắng chờ tin tức của 4 người còn lại trong hội đồng quản trị. Việc tài khoảng chỉ là cái cớ để tôi! giữ vững công ty chứ hiện tại 12 người trong hội đồng

quản trị tôi! đã được 3 người ủng hộ. Chỉ cần 4 người nữa thôi thì tôi!

có thể ngang nhiên ngồi vào chiếc ghế chủ tịch hội đồng quản trị mà tôi! không cần tranh đấu.

- Vâng, 4 người kia…công ty ta phải ký hợp đồng với họ sao?

- Chẳng có gì phải ngạc nhiên, sau khi tôi! nhận vai trò chủ tịch hội

đồng quản trị thì ông sẽ thay thế tôi! ngồi vào chiếc ghế tổng giám đốc

đang bỏ trống cũng đang bị dòm ngó.

- Tôi!…

- Tôi! biết

khả năng của ông sẽ làm được điều đó. Mười mấy năm cùng tôi! lăn lộn

trên thương trường, tôi! không hiểu ông thì ai hiểu ông đây, ban quản

trị họp hội đồng đại hội cổ đông. Cơ hội luôn tới với ông và tôi!. Tôi!

sẽ chuyển tất cả tài khoản của tôi! sang cho ông để ông nắm chắc chiếc

ghế tổng giám đốc sau đó ông sẽ là người ủng hộ tôi! trong việc tranh

chiếc ghế chủ tịch hội đồng quản trị với ông Lam Điền. Như thế không

phải kế hoạch của chúng ta hoàn hảo sao?

Vĩ Nam vỗ tay:

- Ông quả thật là cao thủ, vấn đề vô cùng có lợi như vậy mà tôi! không hề nghĩ ra. Phen này cái lão già Lam Điền trợn trắng mắt mà nhìn trăm muôn nghìn kế vẫn không vượt qua nổi ông. Ông ta hy sinh con gái thật là vô

ích.

- Tôi! thật lấy làm tiếc cho Lam Tiên, cô ấy có 1 người cha lúc nào cũng chỉ nghĩ cho mình.

- Âu đó cũng là số phận của mỗi con người. Tôi! hỏi thật, ông có còn oán giận Lam Tiên không?


pacman, rainbows, and roller s