XtGem Forum catalog
Giai Thoại Anh Và Em

Giai Thoại Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323013

Bình chọn: 8.5.00/10/301 lượt.

ợ là hy vọng xa vời. Vinh Hưởng sợ, Vinh Nhung mong đợi như vậy, cố chấp như vậy, anh làm sao có thể không nhìn ra được ánh mắt ảm đạm của cô khi anh kiên trì tránh thai. Nhưng anh thật sự không có dũng khí khiến để cho Vinh Nhung một lần nữa phải chịu đau khổ.

Bác sỉ mà Tô Mộng giới thiệu, chị là chị họ của cô ấy, Tô Mộng nói lại tình huống của bọn họ với bác sỉ. Bác sỉ đề nghị Vinh Nhung làm kiểm tra thai định kỳ. Lúc thai được mười tám tuần thì có thể chọc nước ói, đến lúc đó có thể kiểm tra được đứa bé có dị dạng được gì hay không?

Kể từ khi Vinh Nhung nghe được ý kiến của bác sỉ, mỗi buổi tối đều ngủ không được, ngủ cũng sẽ bị cơn ác mộng làm cho thức tỉnh. Vinh Hưởng ôm cô, nói lời an ủi nhưng chính anh trong lòng cũng khẩn trương và hoảng sợ vô cùng. Bởi vì mang thai, tâm tình Vinh Nhung thay đổi rất lớn, lúc vui vẻ, lúc buồn bã, thường thường không biết vì sao lại khóc thút thít.

Vinh Hưởng nhìn dáng vẻ này của cô, anh coi rất nhiều tài liệu cũng tư vấn không ít bác sỉ khoa sản, anh có cảm giác càng ngày mình càng giống con gái rồi.

Lúc thai được mười tám tuần, Vinh Nhung và Vinh Hưởng cùng đi bệnh viện kiểm tra.

Năm ấy, Vinh Nhung 21 tuổi, Vinh Hưởng 22. Nhưng bọn họ vẫn mất đi đứa con đầu tiên. Đứa bé bị dị dạng, bọn họ không thể ích kỷ mà sinh nó ra.

Họ không thể ở cạnh nó được cả đời.

Sau này Vinh Nhung lộ ra sự kiên cường làm cho Vinh Hưởng có chút hoảng sợ, nhưng nhìn cô mỗi ngày đều đi học như bình thường, cuộc sống vẫn như vậy anh lại cảm thấy mình nghĩ quá nhiều. Cho đến một lần bắt gặp ddlqd Vinh Nhung núp ở trong phòng cất video mà khóc, Vinh Hưởng nhìn cơ thể gầy gò của cô, nhìn trên màn ảnh phát ra dòng chữ ‘kế hoạch của bảo bối’, trong lòng anh đau đến không chịu nổi.

Nếu như có thể, anh thật hy vọng có thể cầm tất cả đi đổi một đứa bé khỏe mạnh cho cô.

Vượt qua đoạn ngày tháng không vui vẻ này, công ty Vinh Hưởng bắt đầu đi vào quỹ đạo, mà Vinh Nhung cũng thuận lợi tốt nghiệp ở một nhà đầu làm một giáo viên dạy ngôn ngữ Trung. Đối với chuyện đứa bé, ai cũng không nhắc lại nữa, cũng không có người chủ động phá vỡ cục diện bế tắc.

Có đôi khi Vinh Hưởng vô cùng bận rộn, lúc trở về thì Vinh Nhung đã sớm ngủ. Vinh Hưởng thấy cái đầu nhỏ ló ra khỏi chăn, anh rón rén chui vào trong chăn, dán vào lưng của cô nằm xuống. Lại phát hiện cô căn bản không ngủ, ánh đèn nhẹ nhàng, đôi mắt cô đầy mê ly. Vinh Nhung chủ động hôn anh, lưỡi mềm mại, dịu dàng lại vô cùng mê người.

Cô từng bước một tập kích xương quai xanh, lồng ngực của anh, cảm nhận nhịp tim và dục vọng từ từ dâng cao. Vinh Nhung cúi người ngậm nó, nheo mắt lại nhìn anh với ánh mắt đầy nghịch ngợm, ánh sáng mờ ảo vây vào mặt của cô, đôi mắt trong suốt chớp động.

Vinh Hưởng vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của cô, hô hấp nặng nề. Anh ôm lấy cô, từ ở sau lưng tỉ mỉ hôn vành tai của cô, sau đó nâng cao hông của cô cùng cô hòa làm một thể. Vinh Nhung ra sức cùng anh triền miên, sự nhiệt tình của cô làm cho anh có chút chống đỡ không được.

Vinh Nhung cảm thấy trong cơ thể mình có gì đó không ngừng trở nên to lớn, nổi lên lại bị anh đè dưới thân.

Cô giãy dụa, xinh đẹp nở rộ. Vinh Hưởng hôn lên môi mỏng của cô, hơi thở gấp gáp không ngừng va chạm. Sắc mặt Vinh Nhung ửng hồng, ngón tay bấm sau vào vai anh, thân thể không khống chế được mà co rút nhanh.

Vinh Hưởng đỡ chặt eo của cô, hôn đến mức cô gần như không thở nổi, hơi thở của anh nồng đậm, có giọt mồ hôi lướt qua lồng ngực từ từ chảy xuống chỗ hai người đang dây dưa. Vinh Hưởng cảm thấy không ổn, nghĩ rằng mình phải nhanh chóng rút ra, lại bị cô gắt gao ngồi ôm chặt lấy không buông. Vinh Nhung quấn lấy hông của anh, vòng quanh anh dùng lực mút hôn, “Chúng ta lại thử lại một lần nữa, một lần cuối cùng…. Cho em một đứa bé, cầu xin anh.”

Vinh Hưởng cứng ngắc, đôi mắt thâm thúy nhìn cô. Anh đè cô xuống, động tình hôn, chất lỏng nóng bỏng đều lưu lại ở chỗ sâu nhất.

Yêu một người, thường hay gặp lại những chuyện rất phức tạp. Giống như bây giờ, anh không bỏ được cô, không đành lòng nhìn cô phải trải qua đau khổ, nhưng lại không đấu lại sự cầu xin của cô. Anh luôn luôn không có cách nào từ chối cô, đến cuối chuyện gì cũng đều rơi vào kết quả thỏa hiệp.

*

Năm nay, Vinh Nhung 24 tuổi, là thời gian tốt nhất để thụ thai. Cô không đi bệnh viện, từ chối bất kỳ kiểm tra nào, núp ở thế giới của mình không chấp nhận ý kiến của bất kỳ người nào. Vinh Hưởng thử mấy lần, sau cũng bỏ qua, chỉ là cố gắng dành nhiều thời gian cho cô.

Hồng Mộ thường bắt đầu đi qua lại giữa LA và thành phố N, mỗi lần nhìn Vinh Nhung bằng ánh mắt muốn nói lại thôi.

Vinh Nhung và Vinh Hưởng cũng không biết rõ tâm tư của Hồng Mộ, rõ ràng trong lòng bà cũng rối rắm muốn chết, nhưng mà ở tại trước mặt hai đứa nó còn phải giả bộ bình tĩnh. Vui vẻ nhất chính là bà ngoại Hồng khi biết rõ mọi chuyện, ngày ngày đều dặn người làm chuẩn bị rất nhiều canh bổ. Thân thể Vinh Nhung vốn luôn gầy yếu, bây giờ bắt đầu trở nên đầy đặn.

Ngày sinh dự tính càng đến gần, mọi người ngược lại cũng buông lõng đi rất nhiều. Cục diện đã định,