The Soda Pop
Gian Phu Của Kiều Thê

Gian Phu Của Kiều Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326432

Bình chọn: 9.00/10/643 lượt.

gay lúc này bởi vì quá hiểu rõ nên hắn mới nói ra lời chính hắn

muốn nghe, trong mấy ngày nay lòng hiếu kỳ trong lòng hắn không ngừng

phồng lên gần như muốn bùng nổ, cần phải có người nhanh nhanh tới giải

thích với hắn chuyện gì đang xảy ra.

Vì sao Lô gia rõ ràng là giàu có như thế nhưng vẫn cam tâm chính mình tới cái thôn quê bé tí

này, vì sao cửa hàng rõ ràng là của Lô gia nhưng trước đó với bên ngoài

lại tuyên bố là của Cổ lão, còn hắn tiếp nhận thì tuyên bố là của mình.

Hơn nữa, nàng dâu của hắn thường xuyên nhìn hắn với vẻ ngập ngừng muốn nói

lại thôi, tuy rằng trong lòng mơ hồ đã có một đáp án nhưng mà hắn không

dám xác nhận, cũng muốn chờ người Lô gia cho hắn một lời giải thích.

Mà người này tốt nhất là Lô Uyển Chi, hắn biết chuyện này cùng với Lô Uyển Chi tuyệt đối có liên quan với nhau, mấy nơi thôn dã sẽ không có nhà

nào lại nuôi dưỡng khuê nữ trở thành như Lô Uyển Chi, giặt giữ quần áo,

nấu cơm ra đồng làm việc cái gì cũng không biết, cầm kỳ thư họa quá cao

siêu, còn về thi từ ca phú thì tinh thông.

Đây là căn cứ theo tiêu chuẩn của tiểu thư khuê các mà dạy dỗ, nhưng quay đầu nhìn người

em vợ Lô Hà Hoa mà xem, tuy không nói là tầm thường nhưng đem so sánh

với các cô nương khác trong thôn thì thật sự không khác biệt lắm.

Rõ ràng cùng là khuê nữ trong nhà, vì sao khuê nữ và tiểu khuê nữ là kém nhau nhiều như vậy?

Thế nhưng thấy vẻ mặt trầm tư của Lô Dũng, Tô Việt cũng không truy hỏi, chỉ nói là hiện tại mười hai bạc đã đưa cho quản gia mặt râu này, không thể để số bạc như nước hắt đi, chính hắn sẽ lập tức đi Châu phủ một chuyến, cố gắng đẩy nhanh tốc độ tranh thủ buổi sáng ngày mai có thể gấp rút

trở về.

Mà dự liệu tình huống xấu nhất chính là mua mười

thạch gạo trở về sẽ bị mắc kẹt trong cửa hàng, gạo cũ cũng có người mua, hơn nữa hoàn cảnh mỗi năm cũng không giống nhau, nếu năm nay vạn nhất

có thiên tai gì, vậy thì mười thạch gạo trong kho này về sau nhất định

sẽ bán rất cao giá, hơn nữa hiện tại tiền tuyến đang có chiến tranh,

lương thảo trước tiên phải khẩn cấp gửi cho binh lính tiền tuyến, mấy

phú hộ thôn trang, nhà giàu đều muốn ăn gạo trắng, ngoại trừ những nhà

có điền trang, có thể mở ra một phần mua bán cho những nhu cầu này.

Tô Việt làm cho Lô Dũng hiểu rõ tương đối đủ các loại lợi và hại trong đó, cuối cùng Lô Dũng cũng gật đầu đồng ý, ông thở dài nói, "Hiện tại của

hàng này do ngươi quản, chỉ cần ngươi thấy làm được là được rồi, sau này mấy chuyện thế này ngươi tự quyết định, nếu thật sự không thể quyết

định thì trở về thương lượng với Uyển Chi một chút, ta tin tưởng các

ngươi. Người trẻ tuổi, cứ mạnh dạn đi đầu, thế thì tốt".

Chẳng qua khi nhắc tới bạc, Lô Dũng vẫn có chút khó xử, nếu lúc này mang theo ngân lượng đi Châu phủ mua gạo, theo cơ bản thì có thể mua được, chẳng

qua là trong nhà hiện tại không có nhiều bạc như vậy, ông đem việc khó

xử này nói với Tô Việt, Tô Việt nói không cần nhiều lắm, chỉ một trăm

lượng là đủ.

Lô Dũng thấy hắn có vẻ chắc chắn, cũng không nói gì thêm, xoay người đi lấy ngân phiếu đưa Tô Việt.

Tô Việt cười dặn Lô Dũng nhớ nói cho Lô Uyển Chi biết đêm nay hắn không về ngủ. Nhân tiện gọi một tên sai vặt mang dắt một con ngựa duy nhất trong cửa hàng đến trước cửa, xoay người lên ngựa chạy thẳng đến Châu phủ.

Tô Việt đương nhiên sẽ không nói cho Lô Dũng biết một huynh đệ của hắn -

Lưu Tứ - có một biểu thúc đang làm tiên sinh phòng thu chi ngay tại một

tiệm của Châu phủ, có Lưu biểu thúc làm việc tại đây hơn hai mươi năm

tiến cử, hơn nữa người này với hắn có quan hệ khá thân, tin rằng mười

thạch gạo này có thể mua tới tay.

Người ta trước đây đều trộn lẫn vào làm ở cái trấn này hơn hai mươi năm, chẳng qua là không có

người biết ông cũng là một người có ý đồ.

Kỳ thực, trước đây

Tô Việt cũng không biết Lô gia có một tiệm gạo, chỉ biết là phụ thân của người trong lòng hắn mỗi lần lên trấn trên lúc nào cũng chui vào một

nơi trên đường lớn này, ngay cả việc từng bước theo dõi ông ấy hắn cũng

không muốn làm, càng sợ bị Lô Dũng phát hiện, vì thế cứ ở lâu Điều Tâm,

Lưu biểu thúc mỗi lần trở về thăm người thân hắn luôn đi nghe ông ấy nói chuyện huyên thuyên tận đâu.

Mà Lưu biểu thúc là người duy

nhất có thể trà trộn vào Châu phủ, cũng rất hưởng thụ ánh mắt cực kỳ hâm mộ của người khác, ông ấy đối với vãn bối cũng khá quan tâm.

Thấy Tô Việt là người lanh lợi ngọt miệng, cũng làm cho ông ấy nói một ít chuyện trong cửa hàng.

Buổi sáng, ngay khi quản gia mặt râu nói ra chuyện mười thạch gạo, cái đầu

tiên nhảy ra trong đầu hắn chính là vị biểu thúc này, hắn và Lưu Tứ thật sự là huynh đệ chi giao, cho nên đi cầu biểu thúc cũng không hề thấy

ngượng ngùng.

Sự việc cũng thuận lợi một cách thần kỳ, tuy

nói là khi Tô Việt tìm được biểu thúc ngay lúc cửa hàng bọn họ đang

chuẩn bị đóng cửa, thế nhưng vừa nghe mục đích Tô Việt đến thì biểu thúc hai mắt phát sáng đưa hắn đi gặp chưởng quầy.

Hai người nói

tới nói lui suốt nửa giờ, cuối cùng có được lời đảm bảo từ biểu thúc,

giao một trăm lượng bạc, ký kết mười thạch gạo sẽ được g