
*******.”
“Cám ơn” Người kia ghi nhớ, nháy nháy mắt với tôi, cười vô cùng happy.
Tôi chỉ có thể ở trong gió nhốn nháo……Bạn học Tô, bạn thật tốt, thật tuyệt vời.
●●●●●●
Vừa lúc chúng tôi chuẩn bị giải tán, một người nam sinh mặc đồ thể thao ôm banh bóng rổ chạy vào, dáng dấp cũng rất thanh tú trắng trẻo, chẳng qua là so với chàng trai ưu tú này có chút kém cỏi, nam sinh dường như mới vận động xong, khắp người đầy mồ hôi. Hắn gãi gãi mái tóc đen nhánh, gật đầu chào chàng trai ưu tú kia rồi mất tự nhiên quay sang cười cười nói: “Tôi là Tô Minh Á, buổi sáng có trận bóng, tôi sợ không tới kịp nên để cho anh trai tôi đến thay, xem ra vẫn không có bỏ lỡ, thật là ngại.”
Ặc, tôi thiếu chút nữa đã phun đầy nước miếng, xin thứ lỗi tôi không muốn thô tục nhưng bây giờ trong miệng của tôi không còn chất lỏng nào khác. Tình tiết này cũng quá máu chó nha..
Tân Hân và Lâm Tĩnh cũng y chang như tôi, trên mặt hai người biến đổi nhiều vẻ mặt khác nhau, Tân Hân gỡ gỡ tóc, cố gắng trấn định cười nói, “Ha ha, thì ra là anh trai.”
Chàng Trai ưu tú khách sáo mỉm cười, đôi mắt phượng trong trẽo nhìn tôi. Tôi liếc anh ta một cái. Nhìn cái gì chứ? Anh ta cong cong đôi mắt, thanh âm lạnh nhạt nghe không ra tâm tình: “Xin chào, tôi là anh của Tô Minh Á, Tô Tín.”
Lâm Tĩnh vừa đắp mặt nạ bùn vừa cười nham hiểm “He he, Kỳ Nguyệt à lần này cậu giàu to rồi, một mũi tên trúng hai con nhạn mà còn là hai vị thiếu gia nhà họ Tô nữa chứ.”
Tân Hân với tay lấy mấy quả nho, hếch cầm nhìn tôi cười vô cùng tà dâm, “Tớ thấy tên anh trai hình như rất có hứng thú với cậu, anh trai, thật là yêu nghiệt mà.”
Tôi vẫn chăm chú hoạt động não với cái màn hình, vô cùng chân thành nói: “Không bằng thương lấy người trước mắt.” (ý chị là thương cái máy tính ý =”=)
Tân Hân nôn khan một tiếng, nhanh chóng nhả hột nho trong miệng, nhắm chính xác vào tôi mà phun, tôi vội vàng tránh ra, hột nho trong không trung vẽ ra một đường cung bay vèo tới hướng cửa mà ngay lúc đó Thất Trường lại mở cửa vào…….
Thân thể mập mạp của Thất Trường run lẩy bẩy. Cô chán ghét cau mày, ôm chồng sách đi vào trong.
Ký túc xá chúng tôi mỗi phòng có bốn người, đáng tiếc Thất Trường phòng chúng tôi rất là ký quái, rất chăm chỉ học tập, không có việc gì sẽ chạy đến thư viện hoặc phòng tự học chuyên tâm học hành. Hơn nữa cô nàng còn có chút nghiện sạch sẽ nhẹ, khi không học bài thì sẽ quét nhà, giặt quần áo, đi tắm rửa…….
Trong phòng này cô nàng không hợp tính với ba chúng tôi thành ra là cô nàng có tồn tại hay không cũng không quan trọng. Nhưng với thân hình mập mạp cùng với tiếng ngày bất hủ của cô như nhắc nhở chúng tôi không được quên cô.
Cô nàng dường như rất ghét tôi mỗi khi rãnh rỗi là ôm laptop chơi trò chơi, xem phim, chat chit vì thế rất hay châm chọc tôi. Tôi thuộc loại người không thích gây sự, cho dù tức giận vẫn để trong lòng không muốn cùng cô ấy so đo.
Lâm Tĩnh thuộc loại không chịu tác động từ bên ngoài, đối với những việc này thì mắt nhắm mắt mở cho qua.
Mà Tân Hân kiên cường bất khuất lại không như vậy, cô ấy rất ghét Thất Trường, có lời gì đều nói thẳng, Thất Trường cũng không dám láo xược với cô ấy như đối với tôi.
Cho nên, bị hột nho dính vào, Thất Trường cũng chỉ buồn bực lầu bầu rồi đi tắm. Khi cô nàng xoay người đi tắm, Tân Hân lè lưỡi liếc mắt nhìn tôi, thôi tiếp tục xem tiểu thuyết~~
Tôi tiếp tục đọc tiểu thuyết trên máy, lúc này trên QQ có một lời mời kết bạn. Lời mời này là của Tô Minh Á, không cần suy nghĩ chắc chắn là Tân Hân đã cho QQ của tôi.
Đối với bạn học lễ phép kia tôi có ấn tượng rất tốt, click đồng ý thêm hắn vào nhóm bạn học. Cậu ấy gửi tới một icon tươi cười kèm thêm một câu chào bạn.
Ấn tượng ngày càng sâu, cậu bạn này đúng thật là người hiền lành, so với tên anh trai mặt dày kia thì tốt hơn nhiều. Tôi gửi lại một icon nhe răng tươi cười (giống á), cộng thêm: Bạn học Tô, xin chào bạn.
Một lúc lâu sau đối phương cũng chưa trả lời, có phải là icon nhe răng cười kia đã hù dọa bạn học hiền lành rồi không?
“Kỳ Nguyệt?” Đối phương thình lình trả lời.
“Uhm.” Tôi trả lời một chữ cụt ngủn, có chút buồn bực, không phải cậu biết tôi là Kỳ Nguyệt mới add bạn sao.
“Thì ra đây là QQ của em, Minh Á ra ngoài rồi.”
“Cậu là bạn cùng phòng của cậu ấy?” Tôi cầm hủ sữa chua ực mộp hớp, sinh viên quả nhiên rất thích ra ngoài chơi, chả giống tôi chỉ muốn làm trạch nữ (là suốt ngày ở trong nhà )
“Không phải, hôm nay nó đến nhà tôi ở” Đối phương dừng lại một chút, quyết định bổ sung: “Tôi là Tô Tín.”
Phụt – tôi phun đầy sữa chua.
“Cậu ấy đến nhà anh ở?” Tôi bị câu này làm manh động, kiềm chế nội tâm của một cô gái hủ nữ đang lồng lộn.
Đối phương rất nhanh trả lời: “Không ở nhà tôi chẳng lẽ ở nhà em.”
Lúc này tôi vô cùng đồng ý với Tân Hân, anh trai thật là yêu nghiệt.
“Vậy các anh cứ tiếp tục, em đi làm bài tập.”
“Làm bài tập?”
“uh.”
“Giỏi, cố gắng lên.” Ngữ khí của anh ta giống như các bậc trưởng bối đang nói chuyện.
“Uh, cùng nhau cố gắng.” Sau này sức khỏe cũng phải cố gắng nữa.
Anh ta hình như hiểu lầm ý câu nói của tôi, rất thoải m