
iếp, nên thảo luận xử lý đám giả hòa thượng và vú
em kia thế nào.”
Mộ Sanh trở lại chỗ ngồi, nói với Bảo Bối: “Anh cảm
thấy đây là bàn tay của Bạch Tuyết.”
Nghe đến tên, sắc mặt Bảo Bối thay đổi một chút, lòng
còn sợ hãi nói: “Cô ta không phải đến Ni Á sao?”
“Bạch Tuyết ngày đó ban ngày bị giữ, buổi tối Đông
thần giáo liền bị tập kích , thời gian trùng hợp.”
Bảo Bối cắn cắn môi: “Còn gì nữa? Chẳng lẽ lại là quỷ
trong công ty?”
Mộ Sanh vỗ đầu Bảo Bối, cười nói: “Còn không phải quá
ngốc, anh có bạn là hacker, cậu ra tra ra người chơi lần trước trùng ip với ip
đăng nhập của chúng ta, acc lần trước của anh, là Bạch Tuyết váo.”
Bảo Bối vẫn nghi ngờ: “Nhưng Bạch Tuyết đã vào Ni Á
rồi, đó là bệnh viện tâm thần nổi tiếng cả nước, không thể trốn ra.”
Mộ Sanh nói: “Cho nên ngoài Bạch Tuyết, phải còn người
nữa, quen thuộc hệ thống công ty như thế, còn nữa năng lực khống chế hệ thống
gm, nhất định là người của công ty.”
Bảo Bối hiểu rõ: “Cho nên, phải bắt được người phía
sau, thì phải xuống tau với Bạch Tuyết.”
“Đúng, còn phải có người liên hệ với bọn họ, cần bọn
họ phối hợp.”
Bảo Bối trở nên có chút đông cứng: “Em có cảm giác,
sau chuyện lần trước, ba em nói ít đi, tuy rằng trước kia nói cũng không nhiều
, nhưng......”
Mộ Sanh an ủi nói: “Ba em là tự giận mình, không có
việc gì, anh sẽ giải quyết.”
Bảo Bối có chút lo lắng: “Ba em không thể, nhất định
là chú My mồm rộng, chuyện gì cũng nói với ba.”
Mộ Sanh ôm cổ Bảo Bối, thở một hơn bên tai cô: “Anh
nói , có anh mà, chúng ta bây giờ, có phải nên làm vài chuyện có ý nghĩa không,
tỷ như......”
Anh hôn lên mắt cô, khẽ hôn, sau đó xuống phía dưới,
thăm dò mũi cô, cuối cùng ấn lên cái miệng nhỏ nhắn, từng chút từng chút, đoạt
lấy hơi thở của cô….
Chờ khi Mộ Sanh buông Bảo Bối ra, cô gần như là vô lực
ngồi trong lòng Mộ Sanh, bên tai truyền đến giọng khàn khàn: “Ha ha, lần đầu
tiên??”
Bảo Bối chỉ lo chôn mặt trong lòng anh, thở phì phò,
không trả lời.
Sau một lúc lâu qua đi, Bảo Bối khôi phục sắc mặt, lại
càng không ngừng ngọ nguậy trong lòng Mộ Sanh.
“Làm sao vậy?” Nhận thấy Bảo Bối khác thường, anh hỏi.
Bảo Bối đỏ bừng mặt, giãy khỏi cái ôm của Mộ Sanh,
thật không vui nói: “Em muốn đi toilet......”
......................................
Khi Bảo Bối đi ra, Mộ Sanh đã bắt đầu vào trò chơi,
thấy cô đi ra, thần sắc có chút thoải mái, nói: “Lên diễn đàn xem.”
Bảo Bối theo lời mở máy tính ra, vào diễn đàn trò
chơi.
Một tiêu đề tên là [ huynh đệ Liên Minh nội chiến?
Thích Viêm đại sư tạo phản '> dán lên đầu, view rất cao.
Click vào, nhìn nội dung một chút, vẻ mặt Bảo Bối có
chút phức tạp.
Bài viết này, là nói mấy huynh đệ trong Liên Minh
không chịu nổi tính cách và phong cách làm việc của Thích Viêm đại sư, hơn nữa
dùng G quá độ, khiến cho bọn họ chịu bêu danh đủ, vì thế tập thể xúi giục, đánh
rớt cấp Thích Viêm một trăm lần...... Huynh đệ Liên Minh thật ra chỉ là danh
nghĩa.
Ngẩng đầu nhìn Mộ Sanh, Mộ Sanh có chút tiếc hận: “Vốn
tưởng bằng vào thực lực để bọn họ tâm phục khẩu phục, nhưng bây giờ chúng ta
không chiến mà thắng. Bọn họ bỏ quyền ..”
Bảo Bối lắc lắc đầu: “Đó không phải là do công ty
chứ.”
Mộ Sanh nhìn cô, nở nụ cười một chút: “Đứa ngốc, nếu
cả điểm nhỏ này cũng không phát hiện ra, đã sớm đổ rồi.”
“Vậy cũng là là......”
Trở lại trò chơi, trên thế giới lại loạn một trận.
[ thế giới '>royal_nancy: Quả nhiên là ác giả ác báo
mà.
[ thế giới '> mân nhớ thước tâm: Đông thần giáo lại có
chấn động, nói thật, vẫn thích Đông thần giáo trước kia cơ, Sanh Li ngươi mau
trở lại đi.
[ thế giới '> Ta vẫn cười cười: Nhưng người ta còn muốn
xem Giáo chủ Sanh Li đối kháng mờ.. Không có..
[ thế giới '> tùy khinh trần: Đây quả thật có điểm đáng
tiếc á, nhưng Sanh Li vừa mới phục hôn, liền đấu võ, không
tốt.
[ thế giới '> thiên sứ đang ca hát: ls , nhưng Giáo chủ
Sanh Li, ngươi phải phát thêm hồng bao, để an ủi tâm hồn yếu đuối của chúng ta.
[ thế giới '> tịch tiểu san: Rống rống rống, tỏa sáng,
mọi người đòi lì xì thui.
[ thế giới '> công đằng _ nghiên: Bi kịch thổi
qua......
[ thế giới '> lão tử chỉ điếu: tmd không phải là phục
cái hôn sao? Có cần khoa trương như vậy hông? Đông x chỉ khoe khoang.
[ thế giới '> lão tử chỉ cường: Yo, giải tán đều
phải giải tán, còn phát sáng cái chi.
[ thế giới '> Đông Phương thanh hiểu: Nhân huynh xin
chú ý lời nói, chúng tôi không chịu ảnh hưởng của nhân gian, nội bộ rất đoàn
kết. Tuyệt đối sẽ không giải tán, chúng ta là người một nhà.
[ thế giới '> mân nhớ thước tâm: Có cass, Đông Thần sẽ
không giải tán ..
[ thế giới '> bách cách đêm: Một đám gậy + một đám nc
đối thoại nhàm chán......
[ thế giới '> A cốc: Bách cách đêm, ngươi nói lời này
có ý gì.
............
Loạn một hồi, Bảo Bối liền đóng cửa kênh thế giới, đầu
vừa nhấc, dò hỏi: “Chúng ta đến Phọng Thiên Thành, Trọng Hỏa Cung xem, Tân
Thành không phải nơi cần xem ư? Cố lên, về sau đó là nhà của chúng ta?”
Mộ Sanh nhìn cô, cân nhắc một chút, hỏi: “Em thích nơi
đó?”
Bảo Bối gật đầu một cái.
Vì thế anh nói: “Được