Ring ring
Hải Đường Nhàn Thê

Hải Đường Nhàn Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324414

Bình chọn: 7.5.00/10/441 lượt.

ậy. Tiểu nha đầu, nhìn lại bộ dạng của ngươi đi, tóc tai bù xù còn ra thể thống gì. Phương gia chúng ta là phú gia nha, để người ngoài nhìn thấy sẽ chê cười, lão gia cũng sẽ mất mặt nha!”

“Ai nha~, Thiếu phu nhân nói vậy lại thành ra ta sai sao? Nhị phu nhân đã giao nha đầu này cho ta quản, còn nói nếu tái phạm sẽ đuổi ra ngoài. Tiểu nha đầu, lão nương hôm nay sẽ không đánh ngươi mà trực tiếp đem ngươi đuổi ra ngoài là được. Hai người các ngươi, mau đem nha đầu này trói lại dẫn đến chỗ quản gia để tống ra khỏi phủ”.

Hải Đường liếc mắt nhìn tiểu nha đầu một cái. Xuất phủ? Vậy cũng tốt. Nàng không nói gì nữa mà chuẩn bị quay trở về.

“Lưu nương, đừng mà! Đừng đuổi ta đi, về sau ta nhất định sẽ nghe lời, ngài đánh ta là đúng, là ta sai a! Xin ngài, ta dập đầu cầu xin ngài”. Tiểu nha đầu trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu, chỉ mới dập đầu hai cái đã thấy đổ mu.

“Hừ, nha đầu chết tiệt! Dù ngươi có dập đầu chết ta cũng không lưu ngươi lại. Nói cho ngươi biết, nhị phu nhân từ sớm đã muốn đuổi ngươi ra khỏi phủ”, thanh âm của Lưu nương âm trầm rót vào tai tiểu nha đầu.

Tiểu nha đầu kia im lặng một lúc lâu, đột nhiên chạy đến chặn trước mặt Hải Đường rồi quỳ xuống, “Thiếu phu nhân, cầu xin người giúp ta, ta không thể bị đuổi ra ngoài. Phụ thân ta vất vả lắm mới có thể đưa ta vào đây, ta không thể bị đuổi ra ngoài!”

Hải Đường cúi xuống đỡ nàng đứng dậy. Trông thấy máu chảy trên trán tiểu nha đầu, Hải Đường bất giác cảm thấy buồn nôn, chuyện gì thế này, đừng nói thấy máu cũng ngất xỉu nha, “Tính tình ngươi thế này ở lại đây cũng không tốt, mau rời phủ đi thôi!”, Hải Đường chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Tiểu Tình lôi kéo góc áo của nàng, “Tiểu thư”. Nước mắt của Tiểu Tình lại sắp tuôn ra nữa rồi.

Hải Đường bất đắc dĩ thở dài, “Lưu nương, ngươi xem nha đầu kia cũng đáng thương, ngươi có thể đại nhân đại lượng ta cho nàng một lần không?”

“Thiếu phu nhân, Phương gia là một trong hai phú gia nổi tiếng nhất kinh thành, lưu lại nha đầu không hiểu chuyện thế này thật không tốt. Ta cũng không dám lưu lại nàng, nếu có gì sai lầm, đến lúc đó chỉ sợ Thiếu phu nhân người cũng không giúp được ta”.

Hải Đường nhìn lão nương kia một hồi lâu, sau đó lại quay đầu nhìn sang tiểu nha đầu, “Như vậy đi, ngươi để tiểu nha đầu này ở lại làm nha hoàn cho ta, ngươi hãy đến báo với nhị phu nhân một tiếng. Trước đó Tần di nương đem nha hoàn của ta đi hết, hiện tại trong viện vẫn còn thiếu người, chi bằng cứ để nha đầu này lưu lại làm việc cho ta, ngươi thấy thế nào?”

Sắc mặt Lưu nương trầm xuống, “Việc này ta cũng không dám quản. Thiếu phu nhân, ta nghĩ người tốt nhất không nên lưu nàng ta lại, nha đầu này…cũng không tốt lành gì!”

“Đa tạ Lưu nương nhắc nhở, việc này không cần ngươi quan tâm”. Hải Đường nói xong cũng không để ý đến Lưu nương mà phân phó Tiểu Tình dẫn tiểu nha đầu trở về biệt viện của mình. Nàng có thể nghe thấy thanh âm của Lưu nương phía sau, rõ ràng là đang quát tháo bọn hạ nhân xúm lại xem náo nhiệt.

Vào Đường Viên, nàng bảo Tiểu Tình đi báo lại với nhị phu nhân, sau đó nhờ Trầm nhũ mẫu xem qua vết thương của tiểu nha đầu. Nhìn nha đầu kia vừa nhe răng vừa khóc lóc, Hải Đường không thể không cảm thấy buồn cười, “Ngươi mạnh mẽ như vậy còn khóc cái gì?”

“Đau dĩ nhiên phải ch㹠nước mắt a! Ta không khóc…oái…ta chỉ rơi lệ thôi”.

“Ha ha ha, ngươi tên gì?”

“Thưa phu nhân, ta gọi là Quất Hương”

“Quất Hương, ha ha ha, tên này ai đặt cho ngươi?”

“Là nhị thiếu gia, kỳ thật phụ thân đặt tên cho ta là Mộc Cát, nhị thiếu gia đã sửa lại”

“Người biết chữ?”, Hải Đường ngồi gác chân ăn điểm tâm.

“Ai da…đau…Trầm nhũ mẫu nhẹ tay chút a…Ta cũng chỉ biết vài chữ, là nhị thiếu gia dạy ta”, nha đầu kia bị đau liền kêu la oai oái!

“Xem ra nhị thiếu gia đối xử với ngươi cũng không tầm thường, không lẽ lời bọn họ nói là sự thật?”

Quất Hương ôm cứng tay Trầm nhũ mẫu nhưng ánh mắt vẫn nhìn thẳng Hải Đường, “Không có, nhị thiếu gia đối xử với ai cũng như nhau, nha hoàn hầu hạ thiếu gia có vài người, ta là người cuối cùng, các nàng đã hầu hạ nhị thiếu gia từ nhỏ”.

“Trầm nhũ mẫu, tiếp tục đi. Vì sao nhị phu nhân lại nói ngươi câu dẫn con trai nàng ta?”

“Ái!” Trầm nhũ mẫu cố ý nhấn mạnh tay, mặt tiểu nha đầu nhăn nhó, “Ngày đó ta hầu hạ nhị thiếu gia luyện chữ tại thư phòng, vì quá mệt nên ta ngủ gục trên bàn trà, nhị thiếu gia có lòng tốt choàng áo khoác cho ta, chuyện này bị nha hoàn Đông Mai của nhị phu nhân thấy được, bọn họ nói ta câu dẫn nhị thiếu gia”.

“Ngươi cảm thấy oan sao? Kỳ thật ta cảm thấy ngươi không bị oan”

“Thiếu phu nhân!”

“Nhỏ giọng một chút, lớn tiếng như vậy muốn phá hỏng không khí yên lặng trong biệt viện của ta sao? Ngươi đó, tại sao đang hầu hạ thiếu gia lại lăn ra ngủ? Người khác không ngủ nhưng ngươi thì sao? Ta tin rằng bất cứ ai trông thấy đều nghĩ như vậy. Ngươi đó! Chính mình khinh suất còn không chịu ngẫm lại!”

Tiểu nha đầu nửa ngày không nói gì, lát sau mới mở miệng nói, “Thiếu phu nhân nói đúng, ta hiểu. Người có thể lưu ta lại không?”

“Tại sao lại không lưu?”

“Hì hì hì, thiếu phu