Hai Người Đấu Hư Giường

Hai Người Đấu Hư Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324790

Bình chọn: 10.00/10/479 lượt.

tụ đã lâu đang muốn bắt đầu la. . . . . . Dịch Đông Thần đi họp mãi cho đến rất khuya, ban đầu anh vốn không tính toán rời khỏi Tiểu Phàm bên kia, bởi vì gần đây hai người đang chiến tranh lạnh, dù là gặp mặt không ầm ĩ cũng đều không thoải mái lẫn nhau. Nhưng mà anh trước gọi điện thoại qua cô vẫn không có nhận, điều này làm cho Đông Thần không yên lòng, anh nghĩ liền đi qua xem một chút, dù là nhìn cô ngủ thiếp đi cũng tốt. Kết quả vừa nhìn xác định xảy ra vấn đề.

Hai người đàn ông này nhất trí gặp nhau ở dưới tầng một, trong lòng nghĩ muốn còn là cùng một người phụ nữ, dưới tình huống này, rất dễ nhận thấy hai người đàn ông này gọi là tình địch.

Cái gọi là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, chuyện tình địch gặp mặt này càng thêm là ngoài mặt yên tĩnh đè nén, nội tâm khẩu vị nặng tràn lan .

Dịch Đông Thần móc ra hai điếu thuốc, dùng sức ném qua một điếu thuốc, vừa vặn bị Mạc Quân Kha tiếp được.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, bắt đầu châm lửa, hút thuốc lá. Trong lúc khói thuốc mịt mờ vẫn là Quân Kha mở miệng trước: "Vẫn cho là anh là một người rất anh minh cơ trí, vốn là vẫn còn muốn tìm cơ hội hợp tác với anh, chỉ là không ngờ. . . . . ."

Đông Thần như cũ là mặt lạnh không có thay đổi gì: "Không ngờ anh so với tưởng tượng của tôi càng thêm khó đối phó, đúng không, Mạc Đường Chủ."

Nghe xưng hô như thế, Quân Kha sửng sốt một chút: "Nhanh như vậy liền tra ra thân phận sau lưng của tôi, thật là không dễ dàng, chỉ là anh cũng rõ ràng đoàn thể xã hội đã phát triển lớn mạnh dù anh là chính quyền cũng không thể dễ dàng vọng động, huống chi hiện tại anh còn không phải là người đứng đầu thành phố G, nếu muốn ở nơi này một tay che trời càng thêm là không có khả năng."

Đông Thần cười: "Tôi đối với đoàn thể xã hội sau lưng anh không có hứng thú, chỉ là khách sạn Quân Viên của anh nếu là trong phạm vi quyền lực của tôi, vậy thì theo dựa theo quá trình tiếp thụ điều tra cùng thay đổi thôi. Tin tưởng đến lúc đó sẽ cho anh một bộ dáng ‘ hoàn toàn mới ’ không giống người thường."

Theo như quá trình điều tra chỉnh đốn và cải cách? Này sẽ không tương đương biến thành đóng cửa khách sạn, hơn nữa mọi người đều biết giữa quá trình của chính phủ nhưng mau nhưng chậm, nếu là người phía trên có lòng làm khó anh, kéo dài nửa năm một năm, kinh doanh của khách sạn thật sự không chống đỡ nổi nữa.

Quân Kha mang theo giấy đảm bảo thực hiện quân lệnh đến bên này phát triển, nếu là khách sạn nhanh như vậy đã phá hủy, sau này dù là trở lại đoàn thể xã hội cũng không chịu nổi.

Đông Thần phun ra một làn khói thuốc: "Tôi khuyên anh cách xa cô ấy một chút, người phụ nữ của tôi người khác không được phép chạm đến tay."

Quân Kha cười: "Tôi vẫn cho rằng người đàn ông thành công nhất là một người khiến cho lòng của người phụ nữ cam tâm tình nguyện một lòng yêu mình, bởi vì điều này liền ít nhất nói rõ anh là một người đáng để yêu. Tôi một mực cố gắng trở thành loại người này, anh thì sao?" Anh rút một nửa điếu thuốc còn khói ném xuống đất, dùng giày da giẫm lên làm tắt, "Chớ hướng tôi rống, nếu như anh thật có bản lĩnh vững vàng liền bắt được lòng của cô ấy, để cho cô ấy không có nửa điểm cơ hội coi trọng người khác, đây mới là người đàn ông thật sự."

Đông Thần cảm thấy người xuất hiện này sẽ là một kình địch, nhìn bóng lưng của anh ta hung hăng phun ra một làn khói thuốc, chỉ là mặc dù anh lo lắng nhưng cũng không sợ hãi, cùng người này đấu rất thú vị, anh sẽ làm cho Mạc Quân Kha biết cái gì chính là người phụ nữ không thể mơ ước.

Chỉ có hai mẩu thuốc lá nằm trên đất chứng kiến đêm hôm đó hai người đàn ông này giao đấu vô hình, đây là lần đầu tiên giao đấu chính diện, kế tiếp như thế nào đây?

**

Lý Phỉ mới vừa cho học sinh kết thúc tiết học đi từ từ đến trong phòng làm việc của Tiểu Phàm đòi uống ly trà ..., cô chậc chậc thở dài hai tiếng: "Cậu nha đãi ngộ cũng quá tốt đi, đây là nước trên ngọn núi Hoàng Sơn mà hiệu trưởng trân quý, phòng làm việc chỉ có cán bộ cấp cục trở lên mới được hưởng thụ."

Tiểu Phàm bất đắc dĩ nhìn cô một cái: "Chị chính là làm người khác yêu thích, cậu còn có thể đem tớ làm thế nào?"

Lý Phỉ cắt một tiếng, nhân tiện xem thường thổi qua đi: "Nhìn dáng vẻ hả hê này của cậu, muốn cho người khác nhìn, thế nào cũng phải ở sau lưng mắng chết cậu."

Tiểu Phàm nói: "Mắng chửi thì mắng chửi đi, tớ có thể trải qua ở bao nhiêu chửi rủa là có thể nhận được bao nhiêu khen thưởng. Cho nên phải cám ơn bọn họ liều mạng khi dễ tớ như vậy, mới khiến cho tớ vẫn giữ vững cảnh giác." Cô nhíu mày cười một tiếng, "Cái tâm tình này được rồi."

Lý Phỉ ôm tay bội phục: "Còn tốt chứ, vốn tớ còn lo lắng cậu nghe được chuyện kế tiếp có thể rất khổ sở hay không, xem ra lo lắng của tớ là dư thừa rồi."

Hiện thực tàn khốc nói cho chúng ta biết, lý luận chính xác hay không cũng phải trải qua khảo nghiệm thực tế, vì vậy kiểm nghiệm thực tế xảy ra Tiểu Phàm.

Lý Phỉ nói cục phó nằm ở trong bệnh viện len lén gởi một phong thư tố cáo lên tỉnh, vu khống Dịch Phó Thị Trưởng và nữ giáo sư của đại học G, Lý Phỉ cười châm biếm nói lên nội dun


Teya Salat