80s toys - Atari. I still have
Hai Người Đấu Hư Giường

Hai Người Đấu Hư Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324852

Bình chọn: 10.00/10/485 lượt.

đang tác quái, khiến Tiểu Phàm bỗng dưng cảm thấy sức mạnh trên người tràn đầy, "Anh xem tôi làm người tình? Cho nên muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, chính là tôi cần cung cấp phục vụ lên giường với anh? Hay là nói, anh chẳng qua là cảm thấy ly hôn là do tôi nói ra, gây cản trở mặt mũi của anh, cho nên anh để hai chúng ta tiếp tục quấn lấy, sau đó an sẽ từ từ giày vò tôi lại để cho tôi nếm khổ sở một lần nữa người đàn ông bên ngoài? Còn những thứ khác? . . . . . . Tôi chờ anh đến nói cho tôi biết."

Đông Thần lúc này mới phát hiện ra người phụ nữ của anh đến có chuẩn bị, mặc kệ là trạng thái uống rượu say hay là thời điểm cô còn tỉnh táo, đều giống nhau hành hạ thể xác và tinh thần của anh, khiến cho anh mệt mỏi muốn chết giận đến muốn chết, nhưng chỗ chết người nhất chính là lúc này còn cảm thấy cô hấp dẫn vô hạn. . . . . .

Đông Thần khôi phục trấn định trước sau như một: "Em ở đây tức giận, là bởi vì em cảm thấy tối hôm qua anh lừa em. Như vậy tối hôm qua em tìm anh có chuyện gì?"

Bận bịu đấu với Đông Thần, Tiểu Phàm thiếu chút nữa đã quên còn phải đối phó với kiểm tra của ba mẹ. Cô bình tâm tĩnh khí nói: "Anh bên kia có được hay không? Tôi dời đi qua ở vài ngày, ba mẹ tôi sắp đến."

Tài xế giúp một tay chở hành lý của Tiểu Phàm đi về nhà, đồng thời cũng phát hiện tâm tình cấp trên không tệ, sắc mặt đã không âm trầm giống như mấy ngày trước vậy. Anh nghĩ khống chế loại thay đổi này phải là phu nhân đi. Tài xế nghĩ, thời điểm trước phu nhân còn chưa có chuyển ra, cô đối với chuyện tình của cấp trên là khẩn trương giống như theo sát cái gì, cuộc sống thường ngày cô đều không để nhân viên làm. Nhưng mà cô giận dỗi một phát kỳ cục chuyển ra, làm cho Phó Thị Trưởng đi theo phía sau đít cô xoay quanh.

Chuyện này cho tài xế một bài học rất sâu sắc, bất kể giận dỗi như thế nào, chết sống cũng không thể để cho bà xã dọn đi ra khỏi nhà, một khi người phụ nữ đi ra ngoài, cuối cùng làm khổ nhất định là người đàn ông.

Tiểu Phàm lần nữa trở lại phòng đã từng là phòng tân hôn, đi dạo một vòng chung quanh, phát hiện đồ vật so với ngày đó cô rời đi giống nhau như đúc, coi lại một tấm ảnhđám cưới trưng ra trong phòng ngủ. Sau khi nhìn chăm chú một hồi, cô đột nhiên cười lên: "Dáng vẻ thật là ngu." Trong hình người con gái thật giống như hoa, cười đến gọi rực rỡ như vậy. Mà dịch Đông Thần thì sao, dù là trong hình đám cưới, anh còn không có nụ cười gì, hình như là thời điểm biết anh anh chính là bộ dạng này muốn bị đánh đòn giống như cá chết.

Cô đang muốn đem quần áo bỏ vào, Lý Phỉ lại gọi điện thoại đến Cô ở bên kia hầm hừ: "Cái người này là cố tình trêu chọc tớ sao, không phải nói buổi trưa đi đến nhà hàng kia ăn cơm ư, cái người này như thế nào liền ma quỷ cũng không có?"

Tiểu Phàm luôn miệng nói xin lỗi, nói nhất định nhanh chóng chạy tới, mà đi Lý liền trực tiếp đặt ở trong nhà.

Trong lúc hai người ăn cơm, Lý Phỉ hung hăng trợn mắt nhìn cô vài lần: "Cậu cũng không biết tối hôm qua bị cậu đánh một đoạn như vậy, vị kia nhà tớ liền giống như là bị điên, cả đêm đem tớ chơi đùa gần chết."

Tiểu Phàm cười: "Này không chính hợp tâm ý sắc nữ của cậu, cậu còn phải cảm tạ cô nương tớ ấy chứ, tốt lắm, bữa cơm này cậu mời thôi."

Lý Phỉ chỉ về phía cô: "Cậu cậu cậu, quá độc ác, tớ ..chị đây là vị cậu bị thương ...cậuvẫn còn có mặt mũi bóc lột ví tiền của tớ."

Hai người lại chấn động náo loạn một hồi, chỉ nghe Lý Phỉ nghiêm chỉnh hỏi: "Tớ nói tối hôm qua cậu rốt cuộc phát thần kinh cái gì?"

Tiểu Phàm từ xa cho cái hôn gió: "Thì ra là cái người phụ nữ này sắc tính không thay đổi cuối cùng còn là tưởng nhớ đến tớ đấy, được rồi, hôm nay bữa này tớ mời."

Lý Phỉ nhếch miệng cười: "Quả nhiên là chị chiêu đãi, thành thật khai báo, cậu gần đây có phải được cái gì cao to đen hôi bao nuôi rồi hay không, nói thí dụ như cái người họ Mạc đó. . . . . ."

Tiểu Phàm cảm thấy kỳ quái, làm sao sẽ kéo đến trên người anh ta. Nghe Lý Phỉ giải thích lúc này mới phát hiện ra vấn đề không nhỏ.

"Đoạn thời gian trước không phải truyền bá xì căng đan của cậu ư, chỉ là cũng may mọi người không biết nam chủ là ai, nhưng là hai ngày nay cậu có thể không còn may mắn như vậy rồi. Bởi vì với yêu nữ tận mắt thấy cậu ở trong tiệm cơm 'liếc mắt đưa tình' với Mạc Quân Kha , tôn trọng nhau như khách tay anh ta trả hết. . . . . ."

Bình thường lời nói của Lý Phỉ đều là thảo luận cường điệu hóa, chỉ là lúc này làm nữ chính trong tin đồn Tiểu Phàm nghe cũng vui vẻ lên: "Được, quả thật rất hình tượng sinh động, tớ cảm thấy được cậu là giáo sư Trung văn nghe được nên an ủi, tối thiểu học sinh của anh ta sẽ dùng thành ngữ, còn dùng như thế sao trượt —— mặc dù không hiểu là có ý gì."

Lý Phỉ vung một quyền về phía Tiểu Phàm.

Mặc dù hôm nay Tiểu Phàm nghỉ phép, chỉ là Lý Phỉ vẫn kéo cô đến trường học, nói là học sinh của cô có tiết mục diễn thử, bọn họ tập luyện thật lâu, chuẩn bị trình diễn tiết mục ở buổi diễn nghệ thuật của sinh viên năm nay, nếu như hiệu quả lời nói tốt, còn có thể vì vậy tranh thủ đến ký hợp đồng hợp đồng trước tiên, từ đó rực rỡ ánh sao.

C