
lấy từ đâu ra?”
“Như Ngọc cho ta.” Nàng thành thực trả lời.
“Ngươi biết dùng như thế nào sao?”
“Biết!” hôm nay Nhan Như Ngọc đã nói rất rõ ràng với nàng, thực hiện sẽ không có vấn đề.
“Tốt!” Triệu Noãn Noãn bắt đầu cúi đầu ăn cơm tối.
Không biết tại sao, hôm nay tốc độ ăn cơm của Triệu Noãn Noãn đặc biệt mau, không đầy một lát cơm đã ăn xong rồi.
Hắn cầm chén đũa đặt xuống, “Ta đi trước tắm, ăn xong ngươi rửa bát.”
“Mới vừa cơm nước xong mà tắm, không tốt lắm đâu?”
“Không sao, đợi lát nữa còn có việc phải làm mà.” Nói xong, hắn xông ào vào phòng tắm.
Xán Xán đang cầm chén, thật lâu mới kịp phản ứng, mặt đỏ bừng.
Dùng được, nóng lòng như vậy sao?
…
Ngày thứ hai, rất lâu Xán Xán mới rời giường, Triệu Noãn Noãn đã đi làm.
Nàng nằm ở trên giường, cầm lấy điện thoại gọi cho Nhan Như Ngọc.
“Uy? Xán Xán, tối hôm qua không phải là rất thoải mái a?” ở đầu bên kia điện thoại Nhan Như Ngọc cười như đường làm quan rộng mở, dâm đãng, hèn mọn tình dật vu ngôn biểu.
“Như Ngọc, hay là ngươi đem vật kia về đi.” Tinh thần của nàng càng thêm uể oải, đã có khuynh hướng tắt thở.
Nhan Như Ngọc sợ hãi kêu, “Tại sao? Dùng không tốt sao? Ta thử qua rất
nhiều lần nha! Chẳng lẽ chất lượng xuất hiện vấn đề? Không được, ta muốn đi hiệp hội người tiêu dùng trách cứ, bọn họ dám bán sản phẩm chất
lượng kém cho ta!”
“Không phải…” Xán Xán khóc không ra nước mắt, “Chất lượng rất tốt…” Chính là …
“Vậy tại sao ngươi còn như vậy?” Như Ngọc không giải thích được, “Những bước ta dạy ngươi không hữu dụng sao?”
“Có… Nhưng là…”
“Nhưng cái gì?” “Nhưng là ta làm sao biết cuối cùng hắn có phản công a? !” Xán Xán nói
xong, wow một tiếng khóc, “Như Ngọc a, ngươi lấy nó về đi, van ngươi…”
-_- ['> ['> ['>
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Xán Xán, Nhan Như Ngọc đem roi da cầm đi,
nhìn thân ảnh nàng đi xa, Xán Xán cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối, Triệu Noãn Noãn về nhà, theo thường lệ ăn cơm rồi tắm, tốc độ cực nhanh làm người ta xem thế là đủ rồi.
“Xán Xán, cái roi da ngày hôm qua đâu?”
Cả người Xán Xán chấn động, chậm rãi quay đầu, cố giả bộ trấn định, “Như Ngọc nói muốn dùng … Đã cầm đi…”
“Thật sao?” Triệu Noãn Noãn nghi ngờ nhìn nàng một cái.
“Dạ!” Xán Xán một phen mồ hôi.
Hắn thở dài, “Thật là đáng tiếc…”
“Đúng vậy a, nàng nhất định phải lấy đi, ta cũng không có biện pháp,
thật là thật là đáng tiếc!” Xán Xán tận lực giả bộ làm ra một bộ dạng
rất bất đắc dĩ, rất ủy khuất.
“Thôi.” Triệu Noãn Noãn an ủi nàng, “Nàng mua ở trang nào, chúng ta có thể lên internet mua.”
Tối hôm đó, Triệu Noãn Noãn ngồi trước máy vi tính thật lâu, cẩn thận nghiên cứu, tỉ mỉ tính toán.
Xán Xán ở một bên căng thẳng lau mồ hôi, “Noãn Noãn ca, ta xem hay là thôi đi…”
Mặt Triệu Noãn Noãn trầm xuống, “Tại sao?”
“Bởi vì… Bởi vì mua hang trên mạng còn phải trả phí vận chuyển! Không có lời!”
Triệu Noãn Noãn nhíu mày, gật đầu, “Đúng là không có lời…”
Xán Xán thở phào nhẹ nhõm, “Ta nói không sai mà!”
“Được rồi ! Vì tiết kiệm phí vận chuyển, chúng ta mua nhiều thứ một chút?”
Rắc…rắc…, Xán Xán ngã.
Cuối cùng vì tiết kiệm phí vận chuyển, Triệu Noãn Noãn đặt toàn bộ dụng cụ ở trên mạng, từ đầu đến chân, võ trang đầy đủ. Chủ hàng cao hứng
chẳng những miễn phí vận chuyển, còn tặng thêm một cái roi da, một thẻ
VIP màu vàng, sau này mua bất kỳ hàng gì đều được giảm giá 20%.
“Ngươi xem, rất tiết kiệm đúng không?” Triệu Noãn Noãn thật là đắc ý.
Tiết kiệm! Tiết kiệm! Đến mạng cũng giảm đi rồi! Cho nên, ta thử chạy đi tìm hắn, kêu hắn không nên đến gần nàng, không
nghĩ tới lại bị hắn một lời cự tuyệt. Khi đó, trên mặt của hắn một nụ
cười cũng không có, ánh mắt âm lãnh phảng phất như thể trong tim của hắn cũng cất giấu những bí mật không muốn người khác biết.
Có lẽ ở một khía cạnh nào đó, chúng ta là cùng một loại người.
Để dẹp bỏ lo lắng, không khỏi đêm dài lắm mộng, cuối cùng ta quyết định đi tìm nàng, đem chân tướng nói ra. Không may, đúng là ta đã chậm một
bước, Lạc Thiểu Tuấn đã hành động.
Nàng bị hắn ôm vào trong
ngực, không có chút lực phản kháng nào, một khắc kia, trong lòng ta dâng lên tức giận, ta xông qua, hung hăng đánh Lạc Thiểu Tuấn, sau đó kéo
tay nàng rời đi.
Đây là lần thứ hai ta kéo tay nàng như vậy,
lòng bàn tay của nàng rất lạnh, hơi có chút run rẩy. Ta nghĩ nàng nhất
định là đang sợ hãi, nếu không nhờ rượu để có thêm can đảm, bây giờ
không chừng đã khóc thành hình dáng nào rồi.
Không biết Lạc Yên còn có thể làm những chuyện gì để gây thương tổn cho nàng, cho nên ta
quyết định lưu lại, ít nhất phải bảo đảm an toàn của nàng.
Thật ra thì trong lòng ta hiểu, bảo vệ nàng chẳng qua là lấy cớ thôi, ta chỉ là rất muốn nhìn thấy nàng, chỉ cần nhìn thấy là đủ rồi.
Nhưng Triệu Noãn Noãn à, ngươi có thể đừng quá kín đáo được không? Sau lưng
nàng tổ chức sinh nhật, rất có ý tứ đúng không? Vậy mà ngươi không dám
nói cho nàng biết, vậy thì giao cho ta, ta có thể làm tốt như ngươi.
Khi ở trên bánh xe khổng lồ ta đã nói với nàng, ta hình như có chút thích nàng.
Kết quả ta phát hi