Hàng Đã Nhận, Miễn Trả Lại

Hàng Đã Nhận, Miễn Trả Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321102

Bình chọn: 7.00/10/110 lượt.

i tôi muốn hỏi Nam Huyền đây rốt cuộc là… sao hả?” Vi Vi định túm lấy Nam Huyền, lôi đến trước mặt Dạ Ly nhưng bàn tay giơ ra chỉ tóm được không khí, quay đầu lại nhìn, cô liền tròn mắt ngây ngốc.

Nam Huyền không biết từ lúc nào đã ngã lăn dưới đất, bất tỉnh nhân sự.

Lục Vi kinh hãi kêu lên: “Anh đã làm gì anh ta thế này?”

Dạ Ly ôm bụng cười sằng sặc. “Không cần lo lắng, cậu ta chỉ ngủ thôi mà.

Cậu ta vốn dĩ vừa mới tỉnh lại, tinh khí còn chưa đủ, lại bất đắc dĩ

phải phá tường đi tìm cô, có thể chịu đựng được đến lúc này mới ngã quỵ

cũng là khó khăn lắm rồi.”

Lục Vi ngồi xuống kiểm tra, Nam Huyền vẫn thở bình thường, có lẽ đúng như lời tên quỷ quái kia nói, anh ta chỉ đang ngủ thôi!

Dạ Ly vẫn đứng yên một chỗ, cười hì hì. “Dù sao cũng không thể nhân lúc

cậu ta ngủ say mà phá hỏng chủ ý của cậu ta được, lúc này cậu ta đã nhận định chủ nhân chính là cô, cô sẽ không thể vứt bỏ cậu ta được đâu.”

“Ý anh là sao?”

“Ý tôi là như vậy!” Dạ Ly xoa cằm, nói. “Đây chính là sủng vật đã được ấn

định, không có cách nào vứt bỏ cũng chẳng có cách nào tiêu diệt được,

đương nhiên cũng không thể dễ dàng giao nó cho người khác.”

Lục

Vi: “…” Chết tiệt! Anh cho rằng đây là trò để anh đùa cợt sao! Vi Vi

đang định nói gì đó, điện thoại bất chợt reo vang. Vừa bấm nút nhận cuộc gọi đã nghe đầu dây bên kia gào toáng lên: “Cô đang ở đâu? Chẳng phải

cảnh sát đã báo cô phải lập tức về nhà sao? Nhà tôi cho cô thuê để ở hay để cô giúp tôi phá hỏng đây? Cô tự cho mình là loài chuột bọ sao!!”

Lục Vi thở dài, đầu dây bên kia đích thị là bà chủ nhà.

Vì Nam Huyền đột nhiên xuất hiện nên Lục Vi quên béng mất việc tường nhà

bị phá. Không còn cách nào khác, cô đành ôm đầu đợi chủ nhà mắng mỏ xong mới yếu ớt đáp lại sẽ lập tức bắt xe về nhà. Ngắt điện thoại, Lục Vi

đang bối rối không biết phải giải quyết chuyện Nam Huyền ra sao đã thấy

Dạ Ly cầm chìa khóa xe, nhìn mình thở dài một tiếng.

“Đi, tôi đưa cô về nhà.”

Vô duyên vô cớ lại quan tâm đến người khác, không phải kẻ gian thì cũng

chẳng phải người tốt đẹp gì, huống hồ anh ta lại rất đáng nghi. Theo

phản xạ, Vi Vi lập tức từ chối “Không cần…”

Dạ Ly ngắt lời cô,

nói một cách dứt khoát: “Cô chỉ có một mình, liệu có thể mang được sủng

vật to lớn kia về nhà không? Hơn nữa, chẳng lẽ cô muốn vứt cậu ta ra

đường, đợi đến khi cậu ta tỉnh lại sẽ quay về tìm cô sao?”

Thoáng chốc, trong đầu Lục Vi xuất hiện cảnh tượng trái đất trong ngày tận

thế, hình ảnh khủng bố của năm 2012 và điều đáng sợ nhất chính là, trên

khắp các bức tường trong thành phố liên tiếp xuất hiện những lỗ thủng

lớn, bà chủ nhà tay cầm gậy, nổi giận đùng đùng chạy đuổi theo cô…

Lục Vi rùng mình một cái, muốn khóc mà không khóc được.

“Thôi được rồi!” Cô gái nhỏ đáng thương cuối cùng cũng dễ dàng khuất phục trước thực tế đáng sợ kia. Khi Dạ Ly lái xe đến khu nhà của Lục Vi liền trông thấy một đám người

vây xung quanh cửa nhà cô. Qua cửa sổ xe ô tô nhìn lên tầng hai của khu

nhà, nghĩ đến khuôn mặt ghê gớm, cau có của bà chủ nhà, Vi Vi không kiềm chế nổi, cảm thấy dưới chân như có lửa đốt. Trong khi đó, Nam Huyền vẫn đang phì phò ngủ say ở hàng ghế phía sau.

“Phải làm sao bây

giờ?” Chỉ tay về phía Nam Huyền, Lục Vi lên tiếng hỏi. Dù sao cũng không thể đưa Nam Huyền vào phòng trước mặt bao nhiêu người được.

Dạ

Ly vừa kéo khóa áo khoác vừa nói: “Ờ, cứ để cậu ta ngủ đi. Chỉ cần trong phạm vi năm dặm có mùi hương của cô thì cậu ta sẽ không kích động mà

làm bừa đâu, đến khi cậu ta tỉnh dậy, sẽ tự lên trên tìm cô.”

Lục Vi thấy Dạ Ly bỗng dưng cởi áo khoác, cô bất giác ngồi dịch lại phía

sau một chút, lạnh lùng nhìn anh ta, nói: “Anh lại định giở trò gì vậy?”

“Ai da, bảo bối của tôi ơi, đừng căng thẳng thế chứ!” Vừa dứt lời, trước

mặt Lục Vi, Dạ Ly đã cởi phăng áo khoác, chiếc áo len và quần jeans đang mặc trong nháy mắt cũng không cánh mà bay, thay vào đó là một bộ âu

phục màu đen vô cùng lịch lãm.

“Anh…” Lục Vi chỉ tay về phía Dạ

Ly, tròn mắt kinh ngạc. Ở bên những anh chàng đẹp trai có sức cám dỗ đặc biệt như Nam Huyền, Dạ Ly, Lục Vi cứ tưởng mình đã chuẩn bị tốt tâm lý

để ứng phó nhưng không hề lường trước có lúc anh ta lại chẳng thèm kiêng nể, cứ thản nhiên ở trước mặt cô mà diễn trò “siêu nhân biến hình” như

thế, điều này đã khiến trái tim vốn mỏng manh, yếu ớt của Lục Vi phải

hứng chịu những đòn đả kích nặng nề.

Dạ Ly không thèm để ý tới

sự kinh ngạc của Lục Vi, anh ta giả bộ đáng thương ôm lấy ngực, thầm thì nói: “Thời buổi khủng hoảng kinh tế, vật giá leo thang như hiện nay,

tình hình kinh doanh của cửa hàng không được tốt lắm, cho nên tôi phải

kiêm cả nghề bán thân, hô hô…”

Lục Vi trầm mặc, từ một anh chàng chuyển phát nhanh đến ông chủ cửa hàng thú cưng, giờ lại biến thành một anh chàng ưu tú chốn công sở. Đại ca, nghề chính của anh có phải là

cosplay không vậy?

“Anh hóa trang như thế này, chuẩn bị kiêm nhiệm thêm chức vụ gì nữa đây? Bảo vệ hay là quản lý đô thị?”

“Ừ!” Dạ Ly thản nhiên đáp, kéo gọng kính xuống, không biết anh ta lại kiếm

đâu ra một cặp kính trắng nữa rồi. Mắt k


Old school Swatch Watches