Hàng Đã Nhận, Miễn Trả Lại

Hàng Đã Nhận, Miễn Trả Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321075

Bình chọn: 9.00/10/107 lượt.

ăm nay thôi.

Hơn nữa, đối với những khách hàng ký gửi thú cưng, chúng tôi đều yêu cầu phải điền đầy đủ chứng từ, để lại danh thiếp và phải đích thân đến đây

thì mới được đón vật nuôi của mình về, làm sao có thể giao trả thú cưng

cho khánh hàng bằng chuyển phát nhanh được chứ?”

Nhạc Lăng còn

nói rất nhiều nữa nhưng Lục Vi vẫn chìm đắm trong những ý nghĩ mơ hồ…

tất cả chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi. Nếu không phải trong

một ngày đã xảy ra quá nhiều chuyện như vậy thì cô cũng không bao giờ

tin vào những điều vô lý này. Nhưng Nam Huyền, ngay lúc này đang hiển

hiện những điều kỳ quái trước mặt cô, như thế bảo cô không tin làm sao

được đây?

“Vi Vi?” Thấy Lục Vi nhìn mình chăm chú, Nam Huyền cũng ngẩng đầu nhìn cô.

“Nam Huyền, anh có nhớ chút gì liên quan đến nơi này không? Anh đã đến cửa

hàng này bao giờ chưa?” Nghe xong, Nam Huyền đành lười nhác liếc mắt

nhìn quanh một vòng, sau khi nhìn khắp cửa hàng một lượt, cuối cùng ánh

mắt dừng lại trên người Nhạc Lăng. Nhạc Lăng bị Nam Huyền nhìn đến mức

giật bắn mình, theo phản xạ lùi lại phía sau mấy bước.

“Anh chàng này…”

Nam Huyền khẽ nheo đôi mắt sắc lạnh, vẻ mặt vô tội đáng thương khi đối điện với Lục Vi như hoàn toàn biến mất, mà giống hệt một con mãnh báo hung

dữ đang từng bước tiến sát đến con mồi. Nhạc Lăng hoảng sợ run cầm cập,

hai hàm răng va vào nhau lách cách, sợ hãi nhìn Nam Huyền dồn mình vào

góc tường, chiếc chuông gió treo trước cửa bỗng ngân những tiếng leng

keng. Nhạc Lăng sốc lại tinh thần, thở một hơi thật mạnh, nhanh như chớp lách qua người Nam Huyền, chạy ra ngoài.

“Dạ… Dạ… Ông chủ…” Nhạc Lăng kinh hồn bạt vía, vừa cất tiếng gọi đã đột nhiên im bặt.

Lục Vi thuận theo tiếng động quay đầu nhìn lại, liền bắt gặp một chàng trai đứng trước cửa. Mặt mày cợt nhả, khóe miệng như đang cười giễu, một tay ôm con mèo nhỏ trước ngực, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông xù xì của

nó. Lục Vi thấy thế thì bất giác ngẩn người, một người “luôn lãnh đạm

trước mọi sự cám dỗ” như cô cũng không thể nào làm ngơ trước vẻ đẹp kỳ

quái này, hồi lâu sau cô vẫn đứng yên tại chỗ, không biết làm gì khác.

“Hừm, trời nóng thật!”

Nhạc Lăng vẫn sợ hãi núp phía sau anh chàng đó, lát sau mới định thần lại,

lên tiếng giới thiệu: “Đây là Dạ Ly, ông chủ của chúng tôi. Boss, họ nói họ có gửi chúng ta một con thú cưng.”

“Cô mang Tiểu Tri vào

trong đi.” Không đợi Nhạc Lăng nói hết câu, anh chàng kỳ quái tên Dạ Ly

liền đưa chú mèo nhỏ cho Nhạc Lăng. Nhạc Lăng vội vã ôm chú mèo, chạy

mất. Đợi Nhạc Lăng đi khuất, đôi mắt phượng của Dạ Ly mới híp lại, nói:

“Chào mừng quý khách, anh chị có việc gì cần tôi giúp đỡ sao?”

Lục Vi không có phản ứng, một lúc sau mới chậm rãi bước đến trước mặt Dạ

Ly, hơi ngẩng đầu nhìn, khá lắm! Tên Dạ Ly chết tiệt này rõ ràng là hồ

ly chín đuôi trong truyền thuyết, lại có bộ mặt kỳ quái thế kia, không

biết bao nhiêu cô gái ngây thơ quen biết anh ta, và điều chủ yếu chính

là…

“Anh chính là người chuyển phát nhanh tối hôm qua!!”

“Hả?” Dạ Ly nghiêng đầu, vẫn giữ nguyên tư thế bắt tréo chân đứng tựa cửa như lúc ban đầu.

Lục Vi nắm chặt bàn tay, cảm giác này không thể sai được, mặc dù cách ăn

mặc, điệu bộ, ngữ khí đều thay đổi, nhưng ngay từ lúc Dạ Ly bước chân

vào cửa hàng thú cưng, hơi thở trên người anh ta khiến Lục Vi cảm thấy

vô cùng thân thuộc. Hít một hơi thật sâu, Lục Vi chỉ tay về phía Dạ Ly,

lặp lại rõ ràng từng câu từng từ:

“Chính là anh, anh đã đem hộp quà kỳ quái đó đến nhà tôi.”

“…”

Yên lặng, yên lặng, vẫn chỉ là một sự yên lặng tuyệt đối.

Trong giây phút này, cả căn phòng chật ních người lẫn vật bỗng lặng ngắt như

tờ. Ngón tay Lục Vi đang giơ lên có chút run rẩy, muốn kiên quyết vạch

trần chân tướng sự việc nhưng Dạ Ly đột nhiên đứng thẳng người, phẩy tay đáp: “Được rồi, chính là tôi!”

Phù!

Một cục máu nóng ứ

đọng trong cổ họng Vi Vi, nôn không ra mà nuốt cũng không trôi, chỉ còn

biết ói mửa đến mức nội thương đầy mình. Đây được coi là trên cả kịch

tính!! Câu chuyện mới phát triển đến đây, lẽ ra đối phương phải sống

chết không chịu thừa nhận mới đúng chứ?

Dạ Ly tiếp tục nói:

“Cưng, chúng tôi làm việc rất chuyên nghiệp, phương châm làm việc của

cửa hàng chúng tôi là “khách hàng là thượng đế”, nói dối thượng đế sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.”

Nghe xong câu nói này, Nhạc Lăng đứng

bên trong lặng lẽ quan sát nãy giờ cắn cắn đầu ngón tay nhỏ bé bước ra.

Boss, người dồn bức tôi thành kẻ nói dối là anh, bây giờ người nói lừa

dối khách hàng sẽ chịu sự trừng phạt cũng là anh! Lục Vi chống nạnh,

nói: “Vậy bây giờ anh sẽ giải thích thế nào đây?”

Dạ Ly ngước mắt nhìn trời suy nghĩ, đan mấy đầu ngón tay vào nhau, làm ra vẻ oan ức,

nói: “Trong thời buổi này, trước nguy cơ khủng hoảng tiền tệ, vật giá

leo thang, tình hình kinh doanh của cửa hàng cũng ngày càng trì trệ, cho nên một ông chủ như tôi phải đích thân đi làm công việc chuyển phát

nhanh. Hi hi! Cưng à, cô có hiểu những điều đó không?”

Đầu Lục Vi tê rần, cô nắm chặt hai bàn tay như chuẩn bị đánh nhau, nói: “Tôi không hỏi chuyện này! Cá


XtGem Forum catalog