Pair of Vintage Old School Fru
Hạnh Phúc Không Ngừng

Hạnh Phúc Không Ngừng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323583

Bình chọn: 9.00/10/358 lượt.

nh.

Nhìn khuôn mặt bình thản, không để ý của Ẩn Trúc, anh rất tức giận và càng cảm thấy việc gặp gỡ với Tề Dương là việc làm thật ngu ngốc. Rõ ràng anh không hề có ý định thăm dò thái độ của cô nhưng lúc này đây, anh hy vọng biết bao cô để lộ ra ngoài, dù chỉ một chút xíu vẻ tiếc nuối hay buồn bã. Việc này khiến Tiêu Ly lại phải đau đầu suy nghĩ, anh vẫn còn yêu cô sao, hay là vì không thể có được nên tính hiếu thắng lại càng mạnh mẽ hơn?

Tuy nhiên, Tề Dương không định cho anh cơ hội rút lui hết sức vô cớ như thế Tề Dương là kiểu phụ nữ hiếm thấy, thông minh, xinh đẹp, gia cảnh tốt nhưng lại không kiêu ngạo. Cô thích ổn định và đơn giản hóa mọi chuyện, đơn thuần nhưng không phải không biết gì. Thậm chí cô đã viết một lá thư, chính thức gửi thông điệp đến anh.

Trong thư, Tề Dương không hề bày tỏ tình cảm sâu nặng của mình, cô chỉ đơn giản đề cập với anh một vài vấn đề liên quan đến tình hình hiện tại của họ. Sau cùng, cô thẳng thắn chỉ ra rằng, nếu không suy nghĩ đến vấn đề kết hôn, thậm chí còn không nghĩ cả đến chuyện có bạn gái thì cô đề nghị anh đừng nên đi xem mặt nữa, sau khi đi xem mặt rồi cũng đừng tỏ vẻ thân thiện, dùng dằng không rõ ràng như thế. Sau khi tận tay đưa thư cho Tiêu Ly, cô lập tức đệ đơn xin thôi việc, quay lại thành phố C.

Tiêu Ly vốn nghĩ chuyện này chắc không giấu được chị hai bao lâu và anh nhất định sẽ bị gia đình trách cứ. Nhưng không ngờ, Tề Dương lại là một người hết sức thẳng thắn, cô chỉ nói với chị hai anh sau một thời gian gặp gỡ, cô cảm thấy hai người không hợp nhau.

Tề Dương làm vậy khiến Tiêu Ly bất giác áy náy, tự nhiên lại cảm thấy có lỗi với người con gái một lòng một dạ vì mình như thế. Tiêu Ly quay về thành phố C tìm cô nên khó tránh khỏi việc gặp mọi người trong gia đình cô, sau khi qua chơi vài lần, không biết thế nào mà chuyện kết hôn đã được định ngày.

Về phần chị hai Tiêu Ly, vốn nghĩ rằng Tề Dương không thích em mình, giờ lại thấy mọi chuyện tiến triển như vậy, dĩ nhiên rất sốt sắng, gần như ngày nào cũng gọi điện từ nước ngoài về giục. Bố mẹ gọi điện cho anh, chúc mừng và tỏ rõ sự yêu thích đối với nàng dâu tương lai. Mặc dù sự tiến triển này không nằm trong dự định của Tiêu Ly nhưng anh cũng không định phản đối. Với anh, nếu nói Tề Dương dùng chút mưu mô kích động anh thì thà nói thẳng rằng hai người họ một kẻ tình nguyện giơ roi, một kẻ tình nguyện chịu đòn mới đúng, chuyện này cả hai đều tự nguyện thì không nên truy cứu ai là người khơi mào.

Lúc chuẩn bị cho lễ kết hôn, họ gặp phải một chút phiền phức. Hồi còn ở nước ngoài, Tề Dương đã làm lễ rửa tội, thế nên cô muốn hôn lễ được tổ chức trong giáo đường. Nhưng việc cô được rửa tội lại không có chứng cứ nào để giáo đường bên này có thể thừa nhận, mà nếu muốn tổ chức hôn lễ thì rất có khả năng cô phải làm lễ rửa tội lại chứ không phải dễ dàng muốn cưới là cưới ngay được. Thế là vì chuyện này mà Tiêu Ly và Tề Dương lại quay về nhà thờ ở thành phố C. Con người mà, có thể thật sự có cái tật càng bại càng hăng, đến cuối cùng, Tiêu Ly lại cảm thấy sao giống như chính anh là người nhất định phải thực hiện bằng được đám cưới này vậy?

Cuối cùng thì cũng có một đám cưới theo đúng nghi lễ mà người trong cuộc mong muốn, có linh mục chủ trì, bạn bè người thân làm chứng, thật sự làm người ta có cảm giác thần thánh trong đó. Sau khi nghi lễ kết thúc, khách mời được đưa đến khách sạn gần đấy và tiệc cưới chính thức bắt đầu. Vì thế nên, Tiêu Ly hoàn toàn không cảm nhận được sự đơn giản thuận tiện khi tổ chức tiệc cưới theo nghi lễ phương Tây, thậm chí còn có cảm giác như bị chịu tội lần hai.

Đêm hôm ấy, sau khi tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường, Tề Dương đột nhiên hỏi: "Tiêu Ly, trong lòng anh có người con gái nào đó rồi phải không?", ngữ điệu của cô rất khẳng định.

"Không, sao lại nghĩ linh tinh đến chuyện ấy?", Tiêu Ly cười, uống nhiều hay uống ít, anh cũng không dễ dàng để người khác dò hỏi được gì, anh đã không muốn nói thì cho dù là ai ép cũng vô ích.

"Có cũng không sao, người mà anh yêu bây giờ có hối hận cũng không kịp nữa rồi. Anh đã thề trước Chúa, không bao giờ rời xa em."

"Em nhất quyết đòi tổ chức trong giáo đường, là vì có suy nghĩ này sao?"

"Ha ha, gần như thế, sau khi tẩy trang, trong vẻ tinh khiết của Tề Dương có pha chút ngốc nghếch, trẻ con, "Đăng ký kết hôn thêm cả lời thề của anh, thế là có hai sự bảo đảm".

"Em nghĩ trong lòng anh đã có người khác, mà vẫn kết hôn với anh?"

"Em yêu anh, Tiêu Ly. Gặp một người mà em yêu như vậy thì còn để ý gì đến chuyện khác nữa", lần đầu tiên Tề Dương thẳng thắn thổ lộ lòng mình với Tiêu Ly, "Anh biết không? Lần đầu tiên gặp anh, trong đầu em không phải nghĩ đến những điều kiện mà chị hai nói đến, mà nghĩ đến những gì mẹ anh nói, anh ở đây một mình nên rất cần có người chăm sóc".

"Thế nên em muốn chăm sóc cho anh?"

"Đúng thế. Em nấu cơm rất ngon, quản lý tài chính cũng giỏi, rất có mắt nhìn người, chăm sóc anh chỉ là chuyện nhỏ. Có em ở bên, những ngày buồn khổ của anh có thể chấm dứt từ đây."

Khổ sao? Tiêu Ly nhớ lại quãng thời gian qua, đúng là trong mi