Polly po-cket
Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325324

Bình chọn: 10.00/10/532 lượt.

cùng nhau ly khai hiện trường.

Xung quanh

cũng có người hảo tâm nhìn thiếu nữ bọn họ vừa đi, vội vàng nhắc nhở

Quân Phi Vũ- Thiếu hiệp, ngươi cũng đi thôi! Chờ bọn hắn triệt binh tới, ngươi song quyền nan địch tứ thủ oa!

_ Cả đám quan binh đó bình thường hay ỷ thế hiếp người, bây giờ bị người đánh 1 trận, bọn họ sẽ ko bỏ qua.

_ Đúng rồi, đúng rồi, thiếu hiệp, ngươi đi nhanh đi!

Quân Phi Vũ hướng đại gia chắp tay- Cám ơn đại gia nhắc nhở, bất quá, ta ko đi, hôm nay ta liền theo chân bọn họ khiêng lên, nếu ko hảo hảo giáo huấn 1

chút, cả đám súc sinh bọn họ, sau này càng sẽ vô ác bất tác! Đại gia yên tâm đi, ta sẽ ko lỗ lã.

Đang nói, đột nhiên nghe được người hô to- Tới, tới, bọn họ tới rồi!

Nhìn thấy

kia 1 đại đội quan binh vây quanh qua đây, mọi người vây xem nhất thời

tác chim muông trạng, tứ tán mà đi, tìm 1 chỗ kín đáo núp rồi len lén

nhìn.

Giữa sân, ngoại trừ 1 đám binh lính vây đánh Quân Phi Vũ, còn có 2 cái thân ảnh 1 lớn 1 nhỏ ~

Gần 50 tên binh lính xông lên phía trước, 1 chút liền đem Quân Phi Vũ cùng Quân Phi Long vây quanh ở trung gian.

Đầu lĩnh người nam nhân kia cưỡi con

ngựa cao to, vẻ mặt râu quai nón, nồng đậm lông mày hạ, là 1 đôi lợi hại 2 tròng mắt, tay hắn dẫn theo cương ngựa, vây quanh Quân Phi Vũ vòng vo vài vòng, cuối cùng mới ở trước mặt nàng đứng lại, 2 tròng mắt nhẹ híp, lạnh lùng hỏi- Tiểu tử, chính là ngươi đả thương bọn họ?

Quân Phi Vũ mâu quang lạnh lùng bắn ở trên người mới tới- Ngươi là ai? Hãy xưng tên ra!

Kia nam nhân còn ko nói chuyện, 1 cái

cao gầy nam nhân khác cưỡi ngựa bồi ở bên cạnh hắn nhưng ra trước rống

lên- Làm càn! Ngươi là thân phận gì? Cũng dám dùng khẩu khí như vậy hỏi

tham lĩnh đại nhân (1 chức quan võ thời xưa) chúng ta, còn ko quỳ xuống!

Quân Phi Vũ con ngươi liếc bọn họ liếc

mắt 1 cái, cười lạnh 1 tiếng- Muốn ta quỳ xuống? Vậy cũng xem các ngươi

có dám nhận hay ko đã. Long nhi, vả miệng cho ta!

_ Tuân mệnh!

1 tiếng thanh thúy thanh âm qua đi, mọi

người chỉ thấy giữa sân bóng người chợt lóe, sau đó liền nghe được 1

trận “Ba ba ba” tràng pháo tay.

Đãi lại hoàn hồn, cái kia nho nhỏ tuấn

mỹ oa nhi lại đã đứng trở về trước mặt cái tên nam nhân ẻo lả lại quá

tuấn mỹ kia, còn đang đắc ý xoa xoa tay, dùng thanh âm thanh thúy đáng

yêu nói tức chết người ko đền mạng lời thô tục- Con bà nó, làm tay lão

tử đau muốn chết nè.

1 đứa nhỏ nhỏ như vậy, có thể nói ra

những lời thô tục kinh khủng, quần chúng vây xem nghe xong, cũng nhịn ko được nở nụ cười vui sướng khi người gặp họa.

Đám binh sĩ kia, cả đám lại sửng sốt 1

hồi mới từ từ tỉnh lại, cao gầy nam nhân bị đánh kia vỗ về khuôn mặt bị

đánh đến nỗi sưng đỏ, nổi giận gầm lên 1 tiếng- Chúng tướng sĩ lên cho

ta, ai giết bọn họ, thưởng 100 lượng bạc!

Quân Phi Vũ như là ko nghe thấy lời của

hắn, cũng ko phát hiện những người đó rất nhanh đã xông tới, nàng ko

giận nhẹ cười, hướng phía con trai của mình bảo bối nói- Long nhi, chúng ta chỉ giá trị 100 lượng, hắn nói sai, lại đi vả miệng cho ta, lần này, đánh ngoan 1 điểm!

_ Dạ!

Lại là 1 trận “Ba ba ba” tràng pháo tay, Quân Phi Long thế nhưng rất nghe lời, chính là đánh cho cái kia cao gầy ko nhẹ tay chút nào, chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, choáng váng

đầu hoa mắt, ở thời gian Quân Phi Long cấp tốc lui về bên người Quân Phi Vũ, 1 vòng ngã lộn nhào, liền rụng xuống ngựa, ngất đi.

Hắn là bị tức chết!

Mà Quân Phi Long lại chính ở chỗ này

“Khanh khách khanh khách” cười cái ko ngừng- Nhẹ như vậy cũng ko chịu

nổi, thật đúng là, tìm đại 1 cái mền đánh ít nhất cũng tốt hơn ngươi, sờ liền té, ha ha ha ha…

Quá kiêu ngạo ! Thực ko thể nhẫn, cho dù nhẫn cũng ko thể nhẫn nổi nữa!

Những binh lính kia ko thể nhìn trưởng

của mình bị ô nhục như vậy, còn ko kịp đợi xem biểu hiện của cái râu

quai nón trước mặt 1 chút gì, cả đám đầu óc liền phát nhiệt, giơ trường

thương liền hướng mẹ con bọn họ vọt tới.

Quân Phi Vũ tay ko như hóa dao sắc,

trước hết nắm lấy trường thương đâm tới đầu, song chưởng chỉ là 1 đẩy 1

tống, cái kia binh lính nhất xông lên phía trước liền chổng vó ngã ở

dưới đất, mà thương của hắn, lại đơn giản tới tro tay Quân Phi Vũ.

Quân Phi Vũ cầm trường thương, liền 1

chiêu thức xinh đẹp cũng ko có, phương thức hoành phách trực tiếp dứt

khoát hẳn hoi, 1 thương đảo qua, liền đem kia mấy binh lính xông lên

trước đến toàn bộ cấp quét ngã xuống đất, ngã thành 1 mảnh, ko ngừng rên rĩ.

Nhiều như vậy nam nhân, thế nhưng lại bị 1 tên ẻo lả cấp đánh gục!

Mất mặt quá đi! Bọn họ cảm giác mặt ko chút ánh sáng a!

Ở thời gian những binh lính kia còn muốn xông lên đại giết 1 phen, cái kia râu quai nón rốt cuộc lên tiếng- Dừng tay! Đều dừng tay hết cho ta!

Hắn lưu loát tung người xuống ngựa, đi

tới trước mặt Quân Phi Vũ, chắp tay ôm quyền- Tại hạ tham tướng Thanh

Châu Lưu Tông. Ko biết thiếu hiệp xưng hô như thế nào?

Quân Phi Vũ 2 tròng mắt nhẹ mị- Tham

tướng Thanh Châu? Chức quan ko nhỏ a, chẳng lẽ đường đường là 1 tham

tướng cấp tam phẩm, thế nhưng cũng luân lạc tới mức tự mình ra tay? Quân doanh Thanh Châu cứ như vậy nhàn