Duck hunt
Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326423

Bình chọn: 8.00/10/642 lượt.

mồ hôi,

trắng nõn khuôn mặt tuấn tú, dần dần trướng được đỏ bừng.

Nàng là ko biết, Hoa Trầm Hương hiện tại là đánh cho hết nghẹn khuất tro bụng.

Hắn ở Thương Ngô quốc, ko dám nói đệ

nhất, nhưng dù gì cũng là nằm tro danh sách 10 cao thủ võ lâm, nhưng hôm nay, ngay cả lão thái bà này vạt áo đều dính ko được.

Hắn giảo tẫn ra sức suy nghĩ muốn lục

soát ra tro chốn giang hồ có nhân vật nào thân thủ lại lợi hại bậc nhất

như vậy ko, nhưng chỉ có lục soát ko ra 1 người nào phù hợp hình tượng

này, hận được khiến hắn cương răng thẳng cắn.

Mặt mũi của hắn, hôm nay ở trước mặt Quân Phi Vũ, tất cả đều mất hết!

Tro phòng tiếng đánh nhau quấy nhiễu

Trình Nhất Đao thủ ở bên ngoài, lấy hắn tai thính mắt tinh, sớm đã đã

nhận ra tro phòng có thêm người, dựng thẳng nhĩ dưới cũng nghe được bọn

họ đối thoại, nhưng Quân Phi Vũ nếu ko có lên tiếng, hắn cũng vẫn kiềm

chế bất động.

Nhưng này vừa nghe đến tro phòng đã đánh nhau, kia bàn bàn đĩa đĩa rụng ở dưới đất “Tích bá” thanh, giống như là đập thẳng vào đáy lòng hắn, hắn hoảng hốt!

_ Công chúa điện hạ, Vũ nhi, ngươi ko sao chứ? Mở cửa nhanh đi!

Nghe được Trình Nhất Đao mang theo kinh

hoảng tiếng la, Quân Phi Vũ bị cắt đứt quan sát, oán hận đi tới mở cửa,

hướng hắn thổi mi trừng mắt- Ầm ĩ cái gì, bản công chúa ko có việc gì!

Đừng làm phiền ta nữa.

Trình Nhất Đao liếc mắt 1 cái bên tro,

lúc đang nhìn đến lão tổ tông cùng Hoa Trầm Hương giao thủ, nhất thời 2

mắt sáng ngời, chỉ chỉ 2 người đang tranh đấu, vẻ mặt lấy lòng nói- Công chúa, làm cho ty chức đi vào bảo hộ ngươi đi!

Quân Phi Vũ yên lặng nhìn hắn, lạnh lùng phun ra 2 chữ- Ko cho phép!

Nói xong, liền “Băng” 1 tiếng đóng cửa lại.

Trình Nhất Đao nhất thời suy sụp hạ mặt, cao thủ so chiêu, cũng ko phải là tùy thời cũng có thể nhìn thấy, đối

với 1 kẻ học võ mà nói, này chẳng những có thể xem đã mắt, còn là 1

tuyệt hảo cơ hội để học hỏi thêm, có lúc, rất nhiều nghĩ ko ra địa

phương, lúc đang nhìn đến cao thủ giao đấu linh quang chợt lóe, giống

như là việc xối nước lên đầu, tức khắc thanh tỉnh.

Thế nhưng, Quân Phi Vũ lại ko làm cho hắn đi vào.

Hắn này thẳng tính, đâu dự đoán được

Quân Phi Vũ quanh co khúc khuỷu tâm tư, Hoa Trầm Hương dù sao cũng là

hoàng tử nước láng giềng, hiện tại hắn đã bị lão tổ tông sửa chữa đến

mặt mũi hoàn toàn mất hết, cảm thấy ở trước mặt nàng đã mất mặt mũi.

Nhìn hắn kia sắc mặt đã thay thế thanh hồng, liền biết cơn giận của hắn

đã sắp bạo phát, nếu như Trình Nhất Đao đi vào nữa nhìn hắn nhăn mặt,

kia cái chuôi lửa giận này còn ko được đốt tới trên người Trình Nhất Đao đi.

Nàng cự tuyệt, cũng là vì hảo hắn!

_ Nha đầu, ngươi nhưng thấy rõ ta vừa ra chiêu gì?- Lão tổ tông đột nhiên hỏi Quân Phi Vũ.

Quân Phi Vũ miệng trương thành “0″ hình, lắc đầu, dù cho nàng nhớ kỹ, nàng cũng sẽ ko nói cho lão tổ tông, hì

hì, nàng còn muốn học nhiều mấy chiêu, làm sao có thể khinh địch như vậy buông tha cơ hội?

_ Ko có? Hảo, vậy lại đến 1 lần! Nha

đầu, ngươi nhưng nhìn được rồi ha!- Lão tổ tông nói xong, rồi hướng Hoa

Trầm Hương nói- Tiểu tử, đến, lại bồi lão thân thêm mấy chiêu nữa, lần

này, ngươi ko có công lao, cũng có khổ lao, nha đầu kia sẽ cám ơn ngươi.

Hoa Trầm Hương khuôn mặt tuấn tú trướng được đỏ bừng, nguyên lai, đây mới là này mục đích lão tổ tông!

Nghĩ tới lão tổ tông là vì Quân Phi Vũ

mới ra tay, cơn giận của hắn cũng chậm lại, cùng lão tổ tông đánh nhau,

tự nhiên cũng ít lại những luồng chiêu liều mạng kia.

_ Nha đầu, xem có hiểu ko?

Quân Phi Vũ lắc đầu.

Lão tổ tông lại cùng Hoa Trầm Hương qua 1 lần chiêu.

_ Nha đầu, hiện tại đã hiểu ko có?

Quân Phi Vũ vẫn là lắc đầu.

_ Tiểu tử, đừng đánh, đừng đánh! Ta đây

đem lão xương cốt đều nhanh lăn qua lăn lại ko có, đứa nha đầu ngốc này, đầu óc sao lớn lên được, sao cứ như vậy ngu ngốc?

Lão tổ tông đột nhiên nhảy đi ra, đầu

ngón chân 1 điểm, người đã bay vút tới trước mặt Quân Phi Vũ, cặp tay

già kia như ô nước sơn bôi đen 1 tay chế trụ mạch môn của nàng, 1 tay

bắt đầu theo song chưởng của nàng, ở toàn thân của nàng cao thấp lại bóp lại đập kiểm tra cẩn thận hết 1 lần.

Quân Phi Vũ cảm giác lão tổ tông tay

giống như là 1 đoàn hỏa, tay nàng mỗi chỗ chạm qua, thì có 1 cỗ cảm giác nóng rực thẳng thấu tiến vào tro cơ thể nàng, cảm giác như là bị bỏng,

làm cho nàng khó chịu được cơ hồ miệng muốn ngâm lên tiếng.

Dần dần, mặt cười của nàng bắt đầu

trướng hồng, toàn thân như là phát sốt, nóng hổi được dọa người, thật

muốn bát rụng y phục trên người chính mình, làm cho mình mát mẻ.

Hoa Trầm Hương nhìn nàng khó chịu, ở 1

bên sốt ruột, mấy lần muốn tới gần, lại bị lão tổ tông quanh thân phát

ra khí thế cấp dừng lại cước bộ, làm cho hắn đáy lòng càng hoảng sợ ko

ngớt.

Ở thời gian Quân Phi Vũ mau chịu đựng ko nổi muốn cuồng khiếu, lão tổ tông cuối cùng cũng ngừng tay.

1 đôi lóe tinh quang con ngươi đen nhìn

Quân Phi Vũ 1 lát, lão tổ tông đột nhiên trương tay ôm lấy Quân Phi Vũ,

tiến đến bên tai của nàng nhỏ giọng nói nhỏ- Xú nha đầu, ngươi dám phiến lão tổ tông, hừ hừ, quay đầu lại nhìn lão nhân gia ta