
bao trùm lên Tước Hoàng sơn cũng không ngờ thế cục lại có kết quả ngược lại.
Mấy người Như Mặc bị nhốt trong thiên la lại càng không biết ở bên ngoài vì tính mạng của bọn họ mà long trời lở đất.
Có thể thấy được, trời làm bậy cũng không thể sống.
Thiên mệnh cùng sinh mệnh con người vì ý chí mà thay đổi thật lớn, không còn là chuyện đơn giản của hai bên.
*************************
Trên Lăng Tiêu bảo điện, ba ngày sau so với thời gian ở nhân gian.
Các thần tiên đều lâm vào trầm mặc, thậm chí còn có vẻ thê thảm, ngay cả Ngọc Đế cũng cau mày, vẻ mặt phiền não.
” Chúng ái khanh chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?”
Không ai chủ động mở miệng, sự tình tình không thể không giải quyết
nhưng cũng không biết làm cách nào cho tốt, chỉ mới có ba ngày so với
thời gian ở nhân gian mà thôi thì còn cầm cự được, nhưng nếu cứ tiếp
diễn thì sẽ thế nào.
Chúng thần tiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không ai lên tiếng.
Nam Hải Quan Âm cũng mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, yên lặng ngồi một
bên, tay không ngừng lần bát ngọc châu, tựa hồ như không nghe được lời
nào của Ngọc Đế.
” Bất quá chỉ là một Hồ yêu cùng một đám Ưng yêu thôi mà đã làm cho
uy nghiêm của thiên đình mất hết, các khanh lại không có một biện pháp
nào sao?” Ngọc Đế cảm thấy uy nghiêm đang nhanh chóng tụt dốc, không
khỏi tức giận mà thở hổn hển.
Chúng thần ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng không khỏi bất
mãn, Ngọc Đế nói nghe thật đơn giản, một Hồ yêu và một đám Ưng yêu thôi
sao? Hồ yêu kia chính là nghĩa tử một vạn năm trước được Ngọc Đế sủng
ái nhất, vì không muốn Vương Mẫu không vui mới lấy cớ mà đưa xuống thế
gian, không ngờ lại lạc vào đạo súc sinh, trở thành Hỏa Hồ ly. Ngọc Đế
vì sợ hắn ở nhân gian chịu khổ,bị người ta khi dễ nên cố ý gia tăng
nhiều pháp lực và năng lực, nếu không thì làm sao một Hồ yêu chưa tới
ngàn năm đạo hạnh như hắn lại có thể bấm đốt ngón tay mà biết được
chuyện của thiên địa chứ?
Ngọc Đế cho là không ai biết hành động lén lút của hắn, nhưng thực ra chúng thần đều biết hai năm rõ mười, ngay cả Vương Mẫu cũng sớm biết
nhưng nghĩ hồ ly kia dù có tu thành chính quả, lại lên trời làm tiên thì cũng không thể thành thần được, cho nên Vương Mẫu mới mắt nhắm mắt mở,
dù sao Ngọc Đế vẫn là Ngọc Đế, ép hắn quá thì cũng không nên, Vương Mẫu
cũng hiểu được cái nào nặng, cái nào nhẹ.
Mà chúng thần sở dĩ biết được điều này là do lần đầu tiên Ngọc Đế
triệu hồi Thanh Liên lên trời cách đây mấy ngàn năm, thấy nguyên thần
của hắn giống với Liên Hoa Thần Quân của một vạn năm trước cho nên chúng thần mới hiểu được nguyên nhân Ngọc Đế nói hắn tuệ căn độc đủ.
Hiện giờ hắn xông lên thiên đình gây náo loạn nhưng kiêng kị thân
phận một vạn năm trước của hắn, hơn nữa Ngọc Đế lại sủng ái hắn như thế, nên dù bây giờ hắn chỉ là Hồ yêu thì Ngọc Đế không ra tử lệnh, ai dám
ra tay đả thương hắn chứ?
Chúng thần khó xử, còn Thanh Liên thì lại giảo hoạt dị thường, chỉ
mới có ba ngày nhưng đã có hơn mười chỗ trên tiên điện cùng mười vị tiên nhân pháp lực vừa phải đã bị hắn phá hư và ám toán.
Mà Tuyết Ưng tộc đi cùng hắn cũng không phải là một đám ưng yêu như
Ngọc Đế nói. Tuyết Ưng vốn là bộ tộc dũng mãnh, thiện chiến, từ thời
thượng cổ, lúc thiên đình cùng thần ma tám phương giao chiến, Tuyết Ưng
tộc chính là lực lượng tinh nhuệ và trung thành nhất của thiên đình. Sau khi Ngọc Đế kế nhiệm, sợ không thể khống chế được Tuyết Ưng tộc nên đã
từ từ làm suy yếu quyền lực của bọn họ, đem tổ tiên bọn họ sung quân đến Tuyết Sơn đỉnh cách xa thiên đình, cắt đứt các mối liên hệ, rồi dần dần biến bộ tộc chiến thần dũng mãnh, thiện chiến nhất của thiên đình trở
thành bộ tộc yêu tinh, cũng từ lúc đó, tộc nhân của Tuyết Ưng tộc càng
ngày càng ít, cũng dần dần phai nhạt huyết thống thần tiên.
Nhưng bọn họ vẫn tồn tại bản năng thiện chiến, dũng mãnh và dòng máu
chiến thần, cho nên Tuyết Ưng tộc vẫn là bộ tộc bá chủ ở không trung như trước, mà hiện giờ người nháo lên tận thiên đình chính Tuyết Ưng vương, năng lực của hắn so với các vị đại tướng của thiên đình thì chưa biết
ai mới là đèn cạn dầu.
Thiên đình tuy có không ít thần tiên nhưng phần lớn đều là nhân lọa
thời kì viễn cổ, bởi vì có công kiến công lập nghiệm mà được đứng vào
hàng tiên ban, pháp lực và tiên lực có thể chế trụ một số yêu ma đơn
giản nhưng nếu phải đối mặt chiến đấu với bộ tộc Tuyết Ưng dũng mãnh thì đa số những vị tiên văn của thiên đình khó mà ứng phó nổi.
Càng miễn bàn là thiên đình chỉ mới vừa hồi phục nguyên khí chứ được
một trăm năm, tâm tình Ngọc Đế gần một vạn năm qua không được tốt lắm,
nhiều thần tiên đều bị Ngọc Đế biếm hạ thế gian, cho nên nhân lực thiếu
trầm trọng, ngay cả Bắc Cực Tiên Ông là lão thần tiên mà phải gánh vác
sự vụ của thiên đình, còn Bắc Đẩu Thất Tinh lo xử lý công văn thì bị
biếm hạ trần gian, mới được lần lượt triệu về chỉ mới trăm năm thôi.
Để phòng ngừa lại đi vào vết xe đổ, Ngọc Đế còn hi sinh tài năng
tương lai là Xà quân Như Mặc để không cho Phá Tinh Quân quay về vị trí
cũ, hiện giờ thiên đình chỉ mới tạm ổn định mà thô