
i.
Xảy ra sự việc lần này, Ngọc Đế lại đổ hết trách nhiệm lên đầu bọn
họ, làm sao bọn họ tâm phục khẩu phục cho được, nhưng lại không thể nói
ra, nếu biết như vậy thì tiếp tục ở nhân gian tiêu dao còn sướng hơn.
Nhưng đây chỉ là suy nghĩ trong lòng, không một ai dám nói ra.
Đang lúc Ngọc Đế tức giận mắng chúng thần thì một tiếng nổ thật lớn
vang lên, làm rung chuyển của thiên cung, ngay cả Linh Tiêu bảo điện
cũng có nguy cơ sụp đổ, từng đạo kim quang lóe lên, Thái Thượng Lão Quân mặt như trái khổ qua, kêu la thảm thiết “ ai nha, hồ lô luyện đan của
lão hủ, tiên đan của lão hủ”
” Hoang đường! Quả thực to gan lớn mật! Thác Tháp Thiên Vương đâu?”
Ngọc Đế dù có ý che chở cho Thanh Liên nhưng trong tình huống lúc này,
hắn không thể không áp dụng biện pháp mạnh.
” Khởi bẩm Ngọc Đế, Thiên Vương vẫn còn ở hạ giới để thể nghiệm và quan sát dân tình, còn chưa quay về lại thiên đình”
Thác Tháp Thiên Vương bị điểm danh nhưng hơn nửa ngày cũng không thấy người xuất hiện, thậm chí một tiếng trả lời cũng không, chúng thần buộc phải lên tiếng nhắc nhở Ngọc Đế, gọi là thể nghiệm và quan sát dân
tình, thực ra là bị biếm xuống hạ giới.
Ngọc Đế đang nổi nóng, nghe vậy càng tức giận hơn “ chuyện đã xảy ra
tới mức này, hắn còn có thời gian đi hạ giới để thể nghiệm và quan sát
dân tình sao?”
Ách, chúng thần lại là một trận xấu hổ, người vừa mới lên tiếng đành
phải tiếp tục “ Ngọc Đế không phải đã quên, ba ngàn năm trước, Thác Tháp Thiên Vương và Nhịn Lang Thần Quân đã bị Ngọc Đế biếm hạ nhân gian,
hiện giờ vẫn trong thời gian chịu phạt”
Đến lượt Ngọc Đế xấu hổ, bọn họ không nói thì hắn cũng đã quên,đúng
là Thác Tháp Thiên Vương và Nhị Lang Thần Quân bị biếm hạ nhân gian còn
chưa được triệu hồi.
“Vậy hiện tại trong thiên đình còn ai có thể ra mặt để hàng yêu?” Ngọc Đế lại nhíu mày nhăn mặt.
” Còn, còn có Thiên Bồng Nguyên Soái!” Không biết ai đưa ra ý kiến
này làm cho chúng thần nhịn không được mà cười nhạo thành tiếng.
Ngọc Đế mặt càng đen hơn, đồ con lợn kia chỉ biết hết ăn rồi lại ngủ, hết ngủ rồi lại ăn, không biết bây giờ hắn còn cầm nổi cây đinh ba nữa
không, nói chi là…trông cậy vào hắn đi đối phó với Hồ vương giảo hoạt và Ưng vương dũng mãnh thì ngay cả hài đồng ba tuổi cũng biết thắng thua
thế nào. Chẳng lẽ thiên giới chỉ có mấy kẻ vô dụng như vậy thôi sao?
” Quan Âm đại sĩ,người có ý kiến gì không? nhìn một đám quần thần đều cúi đầu né tránh ánh mắt của hắn, Ngọc Đế cũng không còn hi vọng gì về
bọn họ, lập tức quay đầu nhìn Nam Hải Quan Âm, ngữ khí tôn kính hỏi.
” Ngọc Đế, có câu gieo nhân nào thì gặt quả đó, ngay từ đầu thiên
đình không chịu can thiệp, bây giờ diễn biến thành tình huống khó khống
chế, Nam Hải mặc dù có lòng nhưng lại không đủ sức, thỉnh Ngọc Đế xem
qua”. Quan Âm Đại Sĩ vung bàn tay trắng nõn lên, giữa Lăng Tiêu bảo điện hiện ra một tấm gương thật lớn, phản chiếu tình hình nhân gian.
Khắp nơi đều là những người ốm yếu, ôm bụng than đói, hầu hết các cửa hàng đều đóng cửa không kinh doanh, khung cảnh tiêu điều. Chúng thần
ngơ ngác, Ngọc Đế thì ngồi không yên “ Quan Âm Đại Sĩ, đây là chuyện
gì?”
Quan Âm Đại Sĩ, lại lần nữa vung tay lên, hình ảnh lại chuyển đổi,
phản chiếu hình ảnh Bắc Dao Quang đang ngồi trên một đám mây trôi nổi,
vừa lấy máu nhỏ xuống hạ giới vừa si ngốc nhìn thiên la “ Ngọc Đế, người xem, đây chính là Phá Quân Tinh Quân tiền nhiệm, tinh chủ của Dao Quang tinh, mà trượng phu của nàng chính là Xà quân Như Mặc của Xà tộc, lúc
trước hôn sự của bọn họ xem như là thiên đình ngầm đồng ý, thậm chí khi
xà tử sinh ra cũng không bị Thiên Lôi truy kích. Hiện giờ Như Mặc bị
nhốt trong thiên la, Bắc Dao Quang vì muốn cứu trượng phu mà trích máu
nhỏ xuống nhân gian, thân thể nàng vốn âm hàn, lại từng có mệnh cách
tinh quân, phu quân là xà yêu, con cái cái là xà tử, cho nên đừng nói là máu mà ngay cả hơi thở của nàng bây giờ cũng đều nguy hại cho nhân
loại. Lúc này nhân gian đang lan tràn dịch bệnh cũng là do máu của nàng
rơi xuống, Nam Hải ngày ngày đều nghe thấy những lời cầu xin của chúng
sinh, sau hôm nay, Nam Hải sẽ dẫn đệ tử hạ phàm để giúp chúng sinh, thực sự là không rảnh để hỗ trợ Ngọc Đế”
Ôn dịch? Âm khí? Huyết?
Chúng thần nghe xong thì đau đầu không thôi, vốn tưởng chỉ có thiên
đình mới gặp phiền toái, không ngờ nhân gian cũng bị đại loạn, Nam Hải
Quan Âm xưa nay luôn cứu khổ cứu nạn, bây giờ dân chúng cầu xin thì nàng đương nhiên sẽ phổ độ chúng sinh trước, huống chi nước lấy dân làm gốc, thiên đình sở dĩ tồn tại là do chúng sinh trong tam giới chung sống hòa bình, bây giờ nhân gian thảm cảnh như vậy, nếu mọi thứ không quay về
quỹ đạo thì thương vong vố sô, hậu quả càng nghiêm trọng hơn, trải qua
trận đại chiến hơn tám mươi năm trước, thiên hạ vừa nghỉ ngơi lấy sức
không được bao lâu, lúc này sao có thể gặp phải tai họa được.
” Thế gian không phải có tứ phương thần sao? Tứ phương thần ở đâu,chỗ nào?” Ngọc Đế không muốn thừa nhận, đường đường là thiên đình lại bị
mấy tên yêu tinh quậy đến loạn thất bát tao.
” Khởi bẩm Ngọc Đế, Đông Hải