XtGem Forum catalog
Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Hoa Đào Bất Thành Kiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324762

Bình chọn: 7.5.00/10/476 lượt.

o đến khi Cừ Cử tới, ta không thể để nó biến mất trước mắt ta, ta phải bảo Cừ Cử bắt nó lại.

Tiểu Toàn vẫn cười tà, nhìn máu tươi của ta, hắn càng điên cuồng.

“Đều là do ngươi, ngươi hãm hại cuộc đời ta. . . .ngươi hại ta biến thành cái dạng này. . . . ta thương hắn như vậy . . .ta thương hắn như vậy .. . .”

Hắn vừa nói vừa hung hăng vung xẻng lên, đập vào lưng ta, ta run rẩy nhưng không dám phát ra một tiếng nào. . . .Trong viện hỗn loạn, ta mơ hồ nhìn thấy một đám người hùng dũng ùa vào trong sân vây tiểu Toàn lại.

Trời đất mù mịt. ..

Ta tỉnh lại từ ác mộng, nhưng ta không nhớ được ta đã nằm mơ thấy cái gì. Mở mắt ra liền nhìn thấy tấm màn màu xanh, Cừ Cử bước tới, ta nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của hắn.

“Tiểu Toàn sao rồi?”

Ta chống tay muốn ngồi dậy, chỉ một động tác nhỏ cũng làm vết thương trên lưng nứt ra, ta hít một ngụm lãnh khí. Cừ Cử nghiêm mặt nhìn ta, sau đó vội vàng đỡ ta dậy

“Hắn không có việc gì, sao nàng không hỏi ta có chuyện gì không?”

“Chàng ?Chàn cũng bị thương sao?” Ta giật mình đưa mắt đảo quanh người hắn tới mấy lần, Cừ Cử lắc đầu cầm tay ta lên, cẩn thận gỡ băng ra rồi bôi thuốc mỡ lên tay ta.

“Ta để nàng lo lắng, nha đầu, ta nhất định là một thần tiên rất tốt”

Ta bĩu môi từ chối cho ý kiến “Tại sao chàng lại không dùng tiên thuật trị thương cho ta, cái này làm ta thật đau. . . .”

Cừ Cử liếc mắt nhìn ta một cái, buông tay ta ra “Vết thương này rất quái dị, tiên thuật của ta căn bản không có tác dụng”

“Sao lại như thế? Chàng là tiên cơ mà”

Cừ Cử đưa tay chỉ chỉ đầu ta, trầm mặc hồi lâu mới nói: “Ta tất nhiên là tiên, nhưng vết thương này ta không trị được cũng là thật, cho nên, ta nghĩ. . .. người gây ra thương tích này cho nàng một là yêu quái tu vi cực kỳ cao, hoặc cũng là một thần tiên như ta”

Trong phòng yên lặng một cách dị thường, hai chúng ta nhìn nhau thật lâu, không nói gì, sau đó, cừ Cử đột nhiên đỏ mặt nhỏ giọng nói thầm: “Quên đi, việc này giao cho ta điều tra, hiện tại quan trọng nhất là nàng phải dưỡng thương cho tốt”

“Ân, ta biết rồi” Ta đưa tay nắm lấy tay hắn, sau đó liền dừng lại. Ta cảm giác được sau lưng rất đau. . . . ta quên mất, trên lưng ta cũng có vết thương. . .

“Cái kia. . .. vết thương trên lưng để chính ta tự làm là được rồi.. . . .” Ta nhìn ánh mắt hồ nghi của Cừ Cử, chậm rãi cúi đầu. Ân, cánh tay cảu ta đích thực không đủ dài. . . .

“Ta gọi người tới. . . .” Cừ Cử nhướn mi, bộ dạng như đang xem kịch vui. Được rồi.. . .trong Phấn Đại ngoài ta ra chẳng còn có bóng dáng nữ tử nào. . ..

“Ta. . . .. ta. . . . .” Trên đầu ta dần toát ra mồ hôi, Cừ Cử cười cười ngồi xuống sau lưng ta, sau đó nhẹ nhàng hạ áo lót của ta xuống một chút.. . ..

Gió nhẹ thổi qua, cả người ta cứng ngắc, lông tơ dựng lên, ta cảm giác cả người mình giống như con gà chọi, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Đầu ngón tay Cừ Cử hơi lạnh, chạm vào lưng ta, ta sợ run cả người.

“Nha đầu, nàng nghĩ cái gì đó?”

“Không. . .. ta không nghĩ cái gì hết. . . . .”

Cừ Cử ngồi phía sau lưng ta bôi thuốc mỡ lên vết thương, nhẹ nhàng cười. Ta bỗng dưng nghĩ đến buổi sáng ở Tuyên Thành kia, hắn ôm ta từ phía sau, ở bên tai ta nhẹ nhàng hỏi, nha đầu, nàng nghĩ muốn cái gì. . .. Đột nhiên, nụ cười dịu dàng quyến rũ kia rơi vào trong đầu ta.

“Dạ Viên bị cháy, nàng thế nào .. .. . . “

Cừ Cử không lên tiếng, nhưng ta cảm giác được bàn tay đang thoa thuốc của hắn hơi run lên, đụng chạm làm ta đau, ta nhịn không được hít một hơi.

“Sao thế? Làm nàng đau?”

Ta nhẹ nhàng lắc đầu “Nàng không bị thương chứ?”

“Nha đầu, chúng ta hôm nay không nói về ai cả, chỉ nói chuyện về ta và nàng”

Ta cắn môi, chỉ nói chuyện về ta và nàng. . ..Nói như vậy, nghe ấm áp tới mức nào, thế nhưng, ngày mai thì sao? Nàng vẫn tồn tại, chúng ta ai cũng không thể xem nhẹ chuyện này được. . . .

“Nha đầu?”

Ta nỗ lực nặn ra một nụ cười sau đó gật gật đầu. Cừ Cử nhẹ giọng cười, chậm rãi vỗ vỗ lên lưng ta”

“Cái đồ vật kia. .. .” Ta trầm ngâm một hồi lâu, cuối cùng cũng không biết nói cái thứ đằng đằng sát khí muốn giết ta là gì. “Nó nói ta cản trở nó, còn nói nó yêu ai nữa, có phải chàng hay không? Có phải là chàng lại đi trêu trọc tới cái hoa đào. .. . A. . . .”

Đột nhiên vết thương trên lưng ta bị Cừ Cử cắn nhẹ một cái, thân hình ta cứng ngắc, tất cả máu dồn hết lên đầu. Cừ Cử nhẹ nhàng phun khí lên lưng ta, đôi mội chậm rãi hôn lên vết thương của ta.

“Đăng đồ tử! Đăng đồ tử!”

Ta đỏ mặt nhẹ giọng hô, Cừ Cử khe khẽ cười.

“Nha đầu, ta yêu nàng. . . .”

Edit: Loli

Beta: Rika

Ta ở trên giường dưỡng thương mấy ngày, mặc dù Cừ Cử bày một cái tiên chướng quanh người bảo vệ ta rất chu toàn, nhưng hằng đêm ta vẫn từ trong ác mộng giật mình tỉnh dậy, này đây ta lười biếng ở trong phòng hồi lâu cũng không thấy tinh thần có khởi sắc.

Chính là gần đây người đến Phấn Đại thăm ta thật ra rất nhiều, không nói đến Nhị Trụ con dâu cùng Tái Tây Thi, liền ngay cả người mới bệnh nặng như Đại Ngưu cũng được Nhị Ngưu Tam Ngưu hộ tống đến Phấn Đại. Ta ghé vào trên giường nhìn Nhị Ngưu Tam Ngưu trong tay xách theo con gà đang không ngừng