Snack's 1967
Hoa Lửa

Hoa Lửa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326945

Bình chọn: 10.00/10/694 lượt.

ệc muốn tìm anh." Duy Đóa phục hồi lại tinh thần, lộ ra nụ cười yếu ớt.

"Có phải đã tìm được em gái rồi không?" Hắn lộ ra vẻ mặt thân thiết hỏi.

"Đúng vậy." Duy Đóa gật đầu.

"Vậy là tốt rồi, thời gian trước thấy em lo lắng như vậy, trong lòng anh cũng không chịu nổi, công việc của công ty lại vô cùng bận rộn, không thể chạy ngược chạy xuôi với em!" Tống Phỉ Nhiên thở dài, ảo não nói.

"Không sao đâu, có tâm là được rồi." Sự nghiệp của hắn cũng lớn, cô có thể hiểu công việc của hắn bận rộn đến thế nào.

Tống Phỉ Nhiên ôm cô, tựa đầu vào tóc cô, hít sâu hương thơm mềm mại của cô.

Duy Đóa khẽ đẩy hắn ra, có chút không được tự nhiên.

Cô không dám tới gần hắn, sợ hắn ngửi thấy mùi của người đàn ông khác trên người cô.

Thực ra, thần kinh của cô vô cùng mẫn cảm, cho dù đã đánh răng lần thứ n, nhưng là dường như hơi thở của Hình Tuế Kiến ở trên môi không hề tan biến đi chút nào.

Hơn nữa, hiện tại đang ở nơi đông người, không chỉ có nhóm nhân viên phóng ra ánh mắt ái muội, hơn nữa đối diện là phòng chủ tịch Tống Khải Nguyên xuyên qua cửa sổ kính trong suốt cũng nhìn thấy một màn "ngọt ngào" như vậy, vẻ mặt không khỏi lộ ra vẻ xấu hổ đứng dậy, chuẩn bị tiếp đón cô.

Đúng lúc này, thư ký đi vào, Tống Khải Nguyên mới ngừng lại.

"Tối hôm nay em có thể mời anh ăn cơm hay không." Thừa dịp này, Duy Đóa thần sắc nghiêm túc nói ra mục đích của chuyến đi này.

Vốn chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể mời, nhưng cô hi vọng mình có thể tỏ ra chân thành.

"Em mời anh ăn cơm?Thật vậy ư? Có phải em cũng nhớ anh lắm đúng không?"Thấy thái độ của cô có chút khác biệt, Tống Phỉ

Nhiên hưng phấn liếc mắt đưa tình.

Duy Đóa hít thở thật sâu, "Em muốn giới thiệu với anh một người vô cùng quan trọng." Không biết buổi tối giới thiệu có làm Tống Phỉ Nhiên sợ hay không đây? Thật ra cô không hề lo lắng chút nào.

"Là em gái của em à? Được chứ, anh cũng đang muốn gặp cô bé đây!" Tống Phỉ Nhiên gật đầu đáp ứng.

Hiện tại đã không còn là em gái nữa rồi...

Duy Đóa có chút bối rối, nhưng cô đã đồng ý với Tiểu Lộng rồi, nên cô không thể đổi ý được.

Chỉ có thể giải thích thật khéo với Tống Phỉ Nhiên, hi vọng hắn có thể tiếp nhận bọn họ có thêm một đứa con gái trong thời gian tới.

"Mấy ngày không gặp em, thật sự rất nhớ em, vào văn phòng của anh đi, chúng ta từ từ nói chuyện..." Tống Phỉ Nhiên muốn kéo cô tiến vào.

Nhưng cô lại lắc đầu.

"Em còn phải đi làm." Cô đã xin nghỉ mấy ngày, hôm nay mới bắt đầu chính thức đi làm lại.

Sắc mặt Tống Phỉ Nhiên hơi trầm xuống, nhưng chỉ mất vài giây, hắn đã khôi phục lại như trước, "Được rồi, dù sao buổi tối chúng ta cũng gặp lại, hiện tại anh cũng đang rất bận

"Vâng."

"Tất cả thời gian buổi tối của em đều phải dành cho anh đấy!" Trước mặt sau lưng hắn đều biểu hiện vô cùng quấn quýt si mê.

Duy Đóa cố gắng nở nụ cười, "Vâng."

Ngay khi Tống Phỉ Nhiên muốn tiễn cô.

"Cô có phải là cô Kiều không?" Một giọng nói đột nhiên xen vào.

Duy Đóa ngước mắt, nhìn thấy một người bộ dáng vừa gầy vừa đen giống như thanh củi.

"Tôi là Lâm Dục Sài, bạn bè thân thiết đều gọi tôi là Sài Nhân." Sài Nhân vươn tay về phía cô.

Duy Đóa lộ ra nụ cười nhạt nhẽo, đồng thời đưa tay ra bắt.

Nhưng khi tay cô và hắn chạm nhau.

"Chị dâu, thật vui được quen biết chị." Sài Nhân ngoài cười nhưng trong không cười .

Chị dâu ư?

Duy Đóa và Tống Phỉ Nhiên đồng thời hiện lên vẻ mặt nghi hoặc, khi Tống Phỉ Nhiên cười cười chuẩn bị hỏi tên người ‘anh’ kia.

"Đã quên nói, Sài Nhân tôi đời này chỉ bội phục một người, chỉ nhận qua một người là anh, thì phải là.." hắn tươi cười chậm rãi thốt ra, "Hình, Tuế, Kiến."

Cái tên này khiến Duy Đóa vô cùng chấn động, cô lập tức bỏ tay ra.

Cho nên, chị dâu ý là... ? !

Khuôn mặt Tống Phỉ Nhiên trầm xuống, đôi mắt không ngừng nhíu lại.

Hắn luôn biết Sài Nhân là gian tế, nhưng không nghĩ tới hắn ta lại không cố kỵ như vậy.

"Anh đã tuyên bố với tất cả chúng tôi, về sau cô sẽ là chị dâu của chúng tôi." Cho nên gặp chị dâu phải khách khách khí khí.

"Lâm Dục Sài, tôi nghĩ anh phải hiểu rõ một việc…" Tống Phỉ Nhiên thiếu kiên nhẫn, Duy Đóa mới là bạn gái của hắn!

Ai ngờ Sài Nhân lại ngắt lời hắn ta.

"Tổng giám đốc, tôi cũng quên nói với anh, sáng sớm nay lão đại của chúng tôi đã chuyển cho anh ba mươi sáu vạn."

Tống Phỉ Nhiên kinh ngạc, tại sao Hình Tuế Kiến lại chuyển tiền cho hắn chứ?

"Tiền vốn là ba mươi vạn, nửa tháng tiền lãi là sáu vạn coi như là đủ, đây là lão đại của bọn tôi trả nợ cho vợ anh ấy!" Nói xong, Sài Nhân cười nói, "Cô Kiều, hiện tại cô và tổng giám đốc của chúng tôi không có một chút quan hệ nào, chỉ cần ở nhà ổn định chăm sóc đứa trẻ là được."

Điều này căn bản chính là hành vi của thổ phỉ!

Sắc mặt Duy Đóa khẽ biến, còn khuôn mặt tuấn tú của Tống Phỉ Nhiên cũng trở nên cứng ngắc.

Bạn gái của tổng giám đốc bạn gái là chị dâu của Sài Nhân?Vợ của người khác? Bởi vì tin tức giật gân này, nhóm viên chức càng vểnh tai muốn nghe thật nhiều.

Nên làm gì thì cũng đã làm, nên nói gì thì cũng đã xong rồi, chuyện khác để cho mọi người tự do tưởng tượng, Sài Nhân mỉm cười bước đi.

"