Pair of Vintage Old School Fru
Hoa Sen Muội Muội

Hoa Sen Muội Muội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323182

Bình chọn: 10.00/10/318 lượt.

ặt trời không có chuyện gì mới ? Loại chuyện cười lớn

này lại có người đích thân đưa tới cửa, hắn cười đến cả ruột đều thắt

lại.

“Ca, ngươi đừng nghe hắn nói bậy !” Tinh Tinh hướng trong đại sảnh, hoảng tới nỗi liên tục dậm chân.

“Ha ha ha ha…… Đúng, đương nhiên là nói bậy, hắn sao có khả năng lại

muốn……” Hắn cười nhìn phía muội muội, đã thấy cô đỏ bừng cả khuôn mặt,

xấu hổ như con gái nhà người ta làm tiếng cười to dần dần nhỏ đi.

“Đại ca, ta chính là thành tâm thành ý.” Liên Hoa nói thêm.

Từ Hậu trừng lớn hai mắt.

Cái này tốt lắm, tên xinh đẹp đến vô lý này nhất định ánh mắt mọc ở trên đỉnh đầu, thậm chí ngay cả đại ca cũng gọi ra miệng.

“Tần Liên Hoa, ngươi nghiêm túc sao ?” Hắn hồ nghi hỏi.

“Đúng vậy.”

Từ Hậu bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong mắt lộ vẻ đồng tình. “A, ngươi nhất định ngay cả đầu cũng bị thương mới có thể không biết chính mình đang

nói cái gì.”

“Đa tạ quan tâm, đầu của ta rất minh mẫn.” Liên Hoa lễ độ cung kính,

ngữ khí tuy rằng bình tĩnh nhưng vô cùng kiên định. “Ta thật sự muốn kết hôn với Tinh Tinh.”

Bao gồm cả Từ Hậu, nhóm tiêu sư cằm cũng thiếu chút nữa rơi xuống.

Ngay tại phía sau, thanh âm ảo não vang lên.

“Ta không lấy chồng !”

Tinh Tinh vừa thẹn vừa giận, dường như muốn đem gạch dưới chân dậm nát.

Tên đáng giận này thế nhưng tự chủ trương, thậm chí không hỏi qua cô

một tiếng liền như thế mang theo cô trở về, liền cầu hôn tại chỗ, quả

thực giống như là đến mua hàng a !

Cự tuyệt của cô khiến cho Liên Hoa rất chậm, rất chậm, rất chậm quay

đầu, khép hờ đôi mắt bắn ra lửa giận bốn phía, nhìn chằm chằm cô.

“Muội nói lại lần nữa xem.”

Nghe qua giống như ôn nhu nhưng ngữ khí kì thực nguy hiểm, làm cô hơi sợ lui về phía sau nửa bước. Nhưng nhớ tới chuyên quyền độc đoán của

hắn, cô vẫn cố lấy dũng khí, thanh âm nho nhỏ lặp lại.

“Ta, ta không lấy chồng……”

Con ngươi đen lại híp lại, ánh mắt giống như có thể giết người.

Một bên Từ Hậu vẫn trước lên tiếng.

“Muội không lấy chồng ? Có người chịu cưới muội, muội nên cười trộm,

mau thừa dịp hắn đầu óc không rõ ràng đem việc hôn nhân lập thành.” Hắn

chuyển hướng Liên Hoa, cẩn thận tuyên bố. “Nói trước, hàng hóa đã xuất

sẽ không nhận lại, ta sẽ không nhận hàng trả lại.”

“Đại ca không cần lo.”

Tinh Tinh lắng tai nghe, mồ hôi lạnh từng giọt chảy xuống, vì sao bọn họ càng nói càng giống như thật vậy ? Cô chẳng lẽ sẽ như vậy, ngoan

ngoãn gả cho hắn ?

Không cam lòng cô hít sâu một hơi, trước tỉnh táo lại, buộc sự kinh

hoảng đang chạy trốn như con ngựa điên lại, sau đó đi đến trước mặt Liên Hoa, ngửa đầu nhìn hắn.

“Ngươi vì sao muốn kết hôn với ta ?” Cô hỏi.

“Bởi vì, ta đối với muội sớm đã chung tình nhiều năm.” Hắn không chút nào lảng tránh, trả lời rõ ràng như thế làm cho tiếng huýt gió của nhóm tiêu sư nổi lên bốn phía.

Cũng may, cô đã sớm biết, hắn sẽ nói như thế.

Tinh Tinh nhún vai, giả bộ chẳng hề để ý, còn cố ý phất phất tay. “Nhưng những năm gần đây, ta đều rất chán ghét ngươi a !”

Muốn báo thù, phải thừa dịp này, lúc này thời cơ vừa vặn. Hừ, ai bảo hắn diễn trò với cô nhiều năm như thế !

Cô ra vẻ vô tội, bởi vì khẩn trương quá hành động ngược lại càng

giống, còn có thể giả bộ biểu tình kinh ngạc không thôi, dũng cảm đối

với hắn nói –

“Ai a, chẳng lẽ ngươi còn nhớ, chuyện ta nói thích ngươi sao ?”

Khí lạnh ngưng trọng từ khắp người Liên Hoa mà phóng xạ ra, nhóm tiêu sư đều cảm thấy không bình thường, Tinh Tinh lại còn hồn nhiên chưa

phát hiện, càng nói càng trôi chảy.

“Tối hôm qua, ta uống rất say, cũng không nói gì rõ ràng.” Cô cố ý

nhắc lại chuyện cũ, muốn dựa vào chiêu tối hôm qua để tiếp tục tiêu diệt sự kiêu ngạo của hắn. “Thừa dịp lúc này, mọi người đều ở đây, ta sẽ nói rõ với ngươi một chút.”

Liên Hoa sắc mặt càng lúc càng âm trầm, ánh mắt so với lưỡi dao, so với gió bắc còn lạnh hơn.

Cô lại còn có lá gan nói tiếp.

“Ta nói thích ngươi, là vì Hoa Sen muội muội.”

Ba !

Một âm thanh vang lên, đường may của miệng vết thương bị đứt.

Tiểu nữ nhân này dám trước mặt mọi người lại dám dùng chiêu này !

Hắn trước mặt mọi người chính thức cầu hôn, còn đưa lên chi bảo gia

truyền làm sính lễ, lại bị cô hồ ngôn loạn ngữ, cố gắng nói thành một

trò khôi hài.

“Ngươi là vì Hoa Sen muội muội sao ?” Cô giả vờ vẫy vẫy tay, tuy rằng cảm thấy lưng phát lạnh, lại quật cường muốn oán hận chất chứa nhiều

năm, nhân cơ hội này nói ra hết. “Yên tâm, ta vẫn có thể cùng muội ấy

làm hảo tỷ muội.”

Không khí ngưng trọng ép chặt trong ngực mỗi người. Duy chỉ La Mộng

vẫn còn thưởng thức cây quạt, liên tục tán thưởng, dường như tí xíu cảm

giác khẩn trương cũng không có.

Tinh Tinh cố gắng lộ ra tươi cười nhưng khóe miệng lại run không ngừng, tươi cười trở nên so với khóc còn khó coi hơn.

A, ánh mắt của hắn thật, thật, thật đáng sợ a !

Trong khoảng thời gian ngắn cô có chút kinh sợ, không khỏi muốn bỏ

cuộc giữa chừng, nhưng lại cảm thấy không cam lòng, không khỏi đem tâm

đặt lên thớt, tiếp tục nói.

“Chờ một chút, vẫn là nói ngươi là muốn tìm yểm trợ sao ? Dựa vào hứa hẹn, ta có thể hy sinh giả thành thân với ngươi.”