Old school Swatch Watches
Hoa Vô Lệ

Hoa Vô Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326181

Bình chọn: 10.00/10/618 lượt.

i, còn ai dám chê nữa…

Phụt…

San Phong phun thẳng nước vào mặt cô gái đi cùng mình, cậu ho sặc cả lên, Song Linh lau mặt rồi rút luôn cả kkhan giấy chìa ra đưa cho San Phong, miệng lầm bầm :

- Anh có sao không vậy.

- Không sao…

“San Phong “…Ngữ Yên có nghe nhầm không?… Cô nghiêng đầu nhìn quanh mọi nơi trong nhà hàng, Tuyết Y không biết gì, cậu vẫn hỏi :

- Sao cậu không gọi Ngữ Yên là chị?

Thừa Ân thản nhiên đáp :

- Tôi quen gọi vậy rồi. Nghe chị ngại miệng lắm.

Tuyết Y cười nhẹ gật gù. Hai chị em này cũng hay đấy chứ.

Ngữ Yên dừng mắt tại người ngồi sau Tuyết Y…dù chỉ nhìn thấy lưng nhưng cô cũng có thể đoán chắc người đó là San Phong…

Thái độ Ngữ Yên chợt trầm xuống, cô không nói cũng không rằng chì cúi đầu ăn… “Vậy là San Phong đã về rồi…”. Còn cả cô gái đi cùng cậu…



Mọi người trong côngty ai cũng vui mừng khi tổng tài đẹp trai phong độ ngời ngời của mình đã trở về với tâm trạng thoải mái…thật ra bên ngoài là vậy nhưng cũng như Tuyết Y thôi, ít ai có thể thấy được nét ưu tư của cậu về người quá cố….

Bước chân đến đâu, tất cả đều dạt xang một bên vui vẻ cúi đầu chào cậu…San Phong cũng gật đầu cười với họ…

- Lâu không gặp Huỳnh tổng, anh ấy vẫn có khí chất như ngày nào…

- Ôi…bao giờ anh ấy mới lấy vợ nhỉ…

- Tôi sẽ nguyện quỳ dưới chân anh ấy mất…3 mấy rồi mà vẫn nai như thế…

Nửa phần đông nữ giới trong công ty đều có cùng ước mơ bà tổng Huỳnh thị…và chiếm được cả vị tổng tài tuấn tú này nữa chứ…

Nụ cười của cậu khiến họ phấn khởi có động lực làm việc hắn lên…Trong thời gian đi vắng những hoạt động trong côngty trầm hắn đi, suốt ngày nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của trợ lý Kim là ngán đến tận cổ rồi…nay chàng đã về mọi thứ như bừng sáng…và cả những tia hi vọng khi cậu vẫn độc thân trở về…



Vừa bước vào phòng, San Phong đã thấy mẹ mình ngồi sẵn trong đó, cậu định đóng cửa trở ra thì :

- Vào đi.

Cậu thở hắt ra, quay ngược lại vào trong, mịêng cười cười mặt ngây thơ vô số tội :

- Mẹ đến thăm con à? Con không sao, vẫn ổn, mẹ với ba vẫn khoẻ chứ.

Bà Như Hạ cau mày nhìn đứa con ngang ngược lộng hành của mình :

- Con đi chán chưa?

San Phong nuốt khan, cười bật ra :

- Con đi xả street thôi mà.

- Xả gì cả 3 năm vậy. Con thật quá đáng mà.

San Phong đứng dậy, bóp vai cho bà, giọng tỏ vẻ biết lỗi nói :

- Con cũng đã về rồi mà.

- Về thì chuẩn bị cưới vợ cho mẹ. 33 rồi mà định lông bông mãi vậy à?

- Con vẫn chưa tìm được ai mà.

- Mẹ đã chọn Ngữ Yên rồi.

San Phong dừng tay ngạc nhiên hỏi bà :

- Mấy năm rồi mà cô ta vẫn chưa tìm được ai à?

Bà Như Hạ dịu giọng lại, biết cương sẽ không làm gì được San Phong thì đành nhu vậy…bà kéo tay con mình ngồi xuống :

- Con nghe lời mẹ một lần đi, Ngữ Yên là cô gái tốt, mẹ cũng đã có tuổi rồi muốn có đứa cháu để còn an ủi tuổi già.

Đúng thật…mẹ cậu đã có tuổi, qua ba năm nhìn bà khác hẳn…nếp nhăn trên đuôi mắt hiện rõ hơn…nhưng nét phiền muộn lo lắng cho mình San Phong cũng hiểu nhưng…Thôi vậy, dù sao Tử Di cũng đã ra đi rồi, cậu lấy ai cũng vậy thôi, lấy cô gái đó cũng vậy nhưng được làm cho mẹ vui lòng cũng được…

Cậu gật đầu cười :

- Con nghe mẹ vậy.

- Thật sao – Bà Như Hạ nắm tay con mình, vui mừng..

San Phong nén tiếng thở dài…



- Hai đứa muốn tiến tới hôn nhân.

Ông Đình sửng sốt khi nghe Tuýêt Y nói…ngược lại thì ông Đổng rất hài lòng…ngoài mặt cười nói không ngớt, sốt sắng nói :

o Vậy các con định bao giờ tổ chức kết hôn.- Chưa để ai trả lời ông đã tự đáp cho câu hỏi của mình – Cuối tháng sau đi, đó cũng là ngày đẹp.

Ông Đình chau mày :

- Có vội quá không?

Ông Đổng cười :

- Vội gì, ngay ngày mai tổ chức cũng được nữa là.

Ông Đình miễn cưỡng cười buông xuôi:

- Vậy ý các con ra sao?

Nhã Kỳ nhỏ nhẹ cười ;

- Con như nào cũng được.

Tuyết Y chẳng có hứng thú với chuyện này chút nào, cậu hờ hững đến nỗi kệ họ bàn bạc, cậu chỉ cầm máy chơi đua xe, thỉnh thoảng có ai hỏi cũng gật đầu. Cậu đáp cho qua.

- Tuỳ mọi người.

Ông Đình thấy Tuyết Y không có vẻ gì muốn cưới Nhã Kỳ mà sao cậu lại đồng ý hôn nhân này…Có lý do nào cậu phải làm vậy sao…

Ông Đổng cười mãn nguỵện :

- Tốt tốt…quyết định vậy nhé.

Ông Đình cười gật đầu…

Tuyết Y đứng dậy, cậu nói :

- Không còn gì nữa, con xin phép.

Cậu cúi đầu chào hai bậc tiền bối rồi bỏ đi luôn để cả Nhã Kỳ ở đó. Thái độ hờ hững trả có chút chân thành muốn hỏi vợ chút nào cả…Điều đó ông Đổng cũng thấy rõ nhưng không sao…chỉ cần làm thông gia với họ Hàn việc làm ăn của ông sẽ rộng mở…



Ngữ Yên ngạc nhiên tột đột đến sững sờ khi nghe bà Như Hạ nói San Phong đã đồng ý lấy cô…

Thấy Ngữ Yên im lặng không nói gì, bà Như Hạ cầm tay cô khẽ cười nói :

- Cảm ơn, cảm ơn con suốt thời gian qua đã chờ đợi nó.

Ngữ Yên lắc đầu, miệng cười như mếu cô thừa hiểu San Phong chỉ coi mình như vật thế thân thôi. Nén tiếng thở dài vào lòng cô cố ép mình nở nụ cười tự nhiên nhất có thể.



Thông tin hai vị tổng tài đào hoa sắp đặt mình vào vị trí người chồng đã làm đề tài nóng cho các mặt báo…khiến bao nhiêu nữ giới đau lòng tiếc đứt ruột khi họ sắp thành “hoa có chủ”…

- Cô Vic, tôi đã đặt vé ngày mai.

Người p