Hoa Vô Lệ

Hoa Vô Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325692

Bình chọn: 10.00/10/569 lượt.

mắt nhìn lại một lần nữa…là Hàn Tuyết Y.

Ái…

Chẳng may Vũ Thanh cụng đầu vào tường buột miệng kêu đau làm mấy tên kia chú ý, đồng loạt chúng dừng tay khênh Tuyết Y đi quay lại nhìn đằng sau…Vũ Thanh vội vàng nép người xang một bên dựa đầu vào tường, hơi thở cố gắng nhẹ nhàng lại dù tim đang nhảy loạn cả lên vì pha này quá giống trong phim…

Thấy chúng chưa chịu bước đi, cậu đành bịp mũi giả tiếng mèo…mà công nhận là giống thật nên chúng mới phẩy tay nhau thở phào làm chuyện của chúng tiếp…

Vũ Thanh cũng vuốt ngực thở nhẹ nhõm…suýt thì đi rồi.

….

Mới sáng Ngữ Yên gặp San phong tại sảnh, thấy cô, cậu cười nhẹ , giọng rủ rê :

- Muốn đi chơi không?

Ngữ Yên nhìn lại cậu, nhíu mày xem hôm nay San Phong có bị sao không. Trả bao giờ cậu lại tự nhiên rủ rê cô như vậy cả.

- Sao có đi không? – San Phog hất mặt.

- Thôi, tôi muốn ở nhà, anh đi đi.

San Phong lườm cô, tay chỉnh lại vạt áo, mịêng nói :

- Đi đi, coi như lấy 1 vài kỉ niệm trước khi chia tay vậy

Chia tay…Nghe đến hai từ đấy, tim cô như nghẹn lại vậy. San Phong lúc nào cũng mong chờ đến ngày đấy hay sao mà cậu lại như vậy.

Ngữ Yên chưa kịp nói gì, San Phong đã đẩy vai cô đi :

- Thay đồ rồi đi.

- Được rồi, đừng đẩy nữa.

- Vậy đi, nhanh lên – San Phong gật đầu cười.

….

- Thử vận đỏ đen một tý đi.

- Anh muốn đi…

Chỉ cần nói vậy, Ngữ Yên đã đoán được cậu muốn đến chỗ nào chơi. Cô chau mày nói :

- Tôi không muốn đến đấy.

- Đừng lúc nào cũng nghiêm chỉnh như vậy Chỉ là trò tiêu khiển thôi mà.

San Phong nghĩ rằng Ngữ Yên là người nghiêm túc úc nào cũng chỉ có làm việc và việc làm nên không bao giờ muốn đổ tiền vào những nơi như vậắt . Cô chẹp mịêng thở hắt :

- Tuỳ anh.

….

Cassino…

Hai người vào trong, lễ tân đứng hai bên cửa cúi đầu mịêng mỉm cười chào San Phong như khách quen. Cậu gật đầu đáp trả…

Vào trong sòng…

- Xem ai đây…

- X.O – San Phong cũng quay lại dang tay cười ôm lấy cô gái tầm 30- 3 mấy gì đó.

Cậu buông cô ta ra, nói :

- Có ai còn độc thân không?

- Còn bàn phía kia.

Cô hất mặt xang người đàn ông trung tuổi đnag ngồi phía bàn đánh Porker Mĩ một mình như chờ người chơi.

San Phong cười :

- Sắp xếp đi.

- Ok.

Ngữ Yên im lặng nãy giờ chỉ biết đi theo hai người kia. Cô nhìn xung quanh như quan sát mọi thứ. Đã lâu rồi…mới trở lại cái cảm giác này.

- Ông Thiệu có thể chơi với bạn tôi một chút chứ?

Ông Thiệu nhìn xang San Phong rồi gật đầu cười :

- Đương nhiên…

San Phong cười nhẹ :

- Vậy bắt đầu luôn nhé.

Cậu nói xong rồi quay xang Ngữ Yên nói :

- Cô cứ chơi mấy trò đặt số hay gì đó trong đây đi, tý quay lại cũng được.

Ngữ Yên ngập ngừng :

- Nhưng…

- Cứ chơi đi, thua cũng không sao. – Cậu rút ví đưa cho cô chiếc thẻ bạch kim của mình mỉm cười quay đi ngồi vào bàn…

Người phụ nữ nhìn theo Ngữ Yên hiếu kì, không biết cô gái đó có thân phận gì mà được sánh đôi cùng San Phong khi không có nhan sắc gì cả.

Ngữ Yên đi ra chỗ khác…Cô nhìn mọi trò được diễn ra trong sòng…

Hình như qui mô được mở rộng hơn hồi xưa thì phải…

- Ôiii ai đây – Một giọng nữ kéo dài cười khinh khỉnh đứng trước mặt Ngữ Yên khoanh tay nói.

Cô chau mày nhìn cô gái bằng tuổi cũng được gọi là bạn một thời, rồi nghiêng mình định lách qua cô gái đó để đi chỗ khác thì Mĩ Anh kéo tay Ngữ Yên lại, mặt nghênh nghênh nói :

- Loại rác rưởi như mày mà có tiền để vào đây chơi cơ à. Hay định vào đây để ăn xin…

Vẻ mặt Ngữ Yên không có gì tỏ ra tức giận, mặt vẫn đìêm nhiên như không nhẹ nhàng đáp :

- Buông tay ra đi. Tôi không muốn làm loạn chỗ này đâu.

- Hơ…- Cô gái bật cười khinh khỉnh – Làm loạn…mày còn nghĩ mình là ai vậy?

Ngữ Yên dựt tay mình ra khỏi tay Mĩ Anh, quay đầu lại nhìn sâu vào đáy mắt Mĩ Anh nói :

- Đừng giữ thái độ như vậy nữa cậu không sống được lâu trong xã hội này đâu.

- Hừ…Mày đang dạy đời tao đấy à…- Mĩ Anh trừng mắt nói.

Ngữ Yên lẳng lặng lắc đầu, mặt vẫn giữ thái độ điềm đạm :

- Chỉ là nhắc nhở thôi.

Cô vừa định bước đi thì Mĩ Anh lên tiếng :

- Được…Có muốn cá một ván không?

Ngữ Yên dừng chân không quay lại mà nói :

- Không múôn.

- Không muốn hay không dám…- Mĩ Anh chế giễu nói – Có muốn chuyện của mày đến tai Huỳnh tổng không?

- Cậu muốn gì?

Mĩ Anh đứng lên trước mặt cô mặt hất lên đầy tự đắc :

- Cược đi…

- Kiểu gì ?

- Tẩy sàn…Đứa nào thua sẽ phải mặc bikini lau sàn bằng tay. Ok…

…..

Ngữ Yên miễn cưỡng gật đầu. Thực sự cô không muốn quay lại những chuyện hồi xưa nữa nhưng điều cô sợ hơn là San Phong biết được quá khứ của mình.

- Tốt…Đi theo tôi.

- Khoan đã…- Ngữ Yên lên tiếng.

Mĩ Anh quay lại :

- Sao? Thay đổi ý định rồi à…hờ…

Vẻ mặt kênh kiệu của Mi Anh làm Ngữ Yên thấy được quá khứ của mình, cô lắc đầu :

- Cậu phải hứa thêm một chuyện>

- Chuyện gì – Mĩ Anh hất mặt.

- Chuyện cũ không được nhắc đến nhất là với người kia. – Ngữ Yên chỉ tay về phía San phong đang ngồi.

Mĩ Anh nhìn theo gật gù, mịêng cười cười :

- Ồ…Có vẻ Huỳnh tổng là người thứ hai là điểm yếu của cô nhỉ…

- Đồng ý thì chơi.

- Được.- Mĩ Anh gật đầu – Chơi thì chơi.



- Xin mọi người chú ý một chút…

Một số người vẫn tiếp tục chơi không


Lamborghini Huracán LP 610-4 t